TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 37
Chương 37

Cô ta đâu có hệ thống như mình, lần này chắc chắn sẽ thông minh quá hóa dại!

“Kiều Cửu Nguyệt, nếu đến lúc đó mọi người đã bỏ hết hành tỏi ra mà chị vẫn không chữa được bệnh đạo ôn cho lúa thì sao?” Kiều Thanh Thanh hùng hổ chất vấn.

Đôi mắt đào hoa của Kiều Cửu Nguyệt hơi nheo lại, ánh mắt sắc bén quét về phía Kiều Thanh Thanh: “Em họ, nếu em không hài lòng với đề nghị của chị thì cũng có thể đưa ra phương án tốt hơn mà.”*

*Mình thấy có một số bạn bảo là vì sao Kiều Thanh Thanh là con của bác ruột Kiều Cửu Nguyệt mà Kiều Cửu Nguyệt lại gọi Kiều Thanh Thanh là em họ á nên mình giải thích đôi chút nha: Thứ nhất là vì mình thấy tác giả viết vậy nên mình dịch vậy, thứ hai là vì văn hóa bên Trung khác bên mình á, bên ấy ai lớn hơn thì người đó sẽ là anh, là chị chứ hổng có theo bối phận lớn nhỏ của bố mẹ. Vì có những đoạn sẽ có sự khác biệt giữa vai vế chị em nên mình cũng để nguyên theo tác giả luôn nha mọi người ơi.

Một tiếng “em họ” này khiến dân làng lại xì xào bàn tán.

“Em họ cái quái gì chứ? Tôi thấy giống kẻ thù thì đúng hơn!”

“Nhà Diễm Hồng coi như phí công nuôi cô ta bao nhiêu năm rồi, đúng là đồ vong ân bội nghĩa!”

“Hồi bé không hiểu chuyện thì thôi đi, giờ lớn thế này rồi mà còn mặt dày ăn nhờ ở đậu ở nhà người ta!”

“Ngày nào cũng có quần áo sẵn để mặc, cơm bưng tận miệng, ai mà chẳng muốn ở lại chứ?”

Những lời xì xào khiến Kiều Thanh Thanh tức đỏ bừng mặt.

Tất cả là tại Kiều Cửu Nguyệt!

Bảo cô ta đưa ra đề nghị? Cô ta có thể có đề nghị gì đây?

Thấy phản ứng của cô ta, Kiều Cửu Nguyệt mỉm cười nhàn nhạt: “Mọi người cứ yên tâm, hành và tỏi có cơ sở khoa học trong việc phòng trị bệnh đạo ôn cho lúa, công sức của mọi người sẽ không uổng phí. Nếu đến lúc đó có chuyện gì, thì…”

Kiều Đại Hải ngắt lời cô: “Thì thôn sẽ chịu trách nhiệm, tuyệt đối sẽ không để mọi người chịu thiệt đâu.”

Ông không thể để cô gái đã đưa ra đề xuất giúp thôn phải chịu uất ức.

“Vậy chiều nay mọi người mang hành tỏi có thể chia sẻ trong nhà ra đây nhé.” Kiều Đại Hải đứng ra tổ chức, sau khi mọi người lục đυ.c về nhà lấy hành tỏi, ông liền quay sang nói với Kiều Cửu Nguyệt: “Nếu cách này thực sự hiệu quả, thì cháu đã giúp thôn ta một việc lớn rồi đấy!”

Thông qua cách cô bình tĩnh đối đáp trước mặt mọi người hôm nay, ông có thể nhìn ra rằng, cô gái này không phải người tầm thường.

5

0

3 tháng trước

8 giờ trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.