TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 36
Chương 36

"Ơ! Tôi sống từng này tuổi rồi mà chưa nghe thấy bao giờ!"

"Tôi hiểu rồi! Người bị sốt uống nước hành hầm có thể hạ sốt, vậy lúa bị sốt cũng uống nước hành, đúng không?" Có người nói đùa.

Dân làng bật cười ầm ĩ.

"Yên lặng!" Kiều Đại Hải giơ tay ra hiệu: “Tình hình bây giờ là như vậy, bây giờ mọi người hãy tập trung hành và tỏi trong nhà lại, sau này chúng tôi sẽ bù điểm công theo giá của hợp tác xã!"

"Nhỡ mà không có tác dụng thì chẳng phải sẽ lãng phí vô ích sao?" Kiều Thanh Thanh bỗng lên tiếng: “Lãng phí là điều đáng xấu hổ, có biết không?"

"Thanh nha đầu nói có lý!" Một người trong thôn hưởng ứng: “Nếu tỏi và hành bị lãng phí thì chúng ta phải nhịn ăn cả mùa đấy!"

Hơn nữa, đến lúc nó nếu lúa hỏng hết, dù có được bù điểm công cũng chẳng đổi được lương thực.

"Nhà tôi sẵn sàng góp hết hành và tỏi!" Lý Diễm Hồng lập tức ủng hộ con gái mình.

"Nhà tôi cũng góp hết!" Lâm Bình không chịu thua kém.

Trong chốc lát, cánh đồng trở nên náo loạn, có người ủng hộ và cũng có cả người phản đối.

"Khụ... Tôi nguyện ý góp luôn cả số hành tỏi của nhà Lý Tiền Tiến!" Một giọng nói trầm lạnh bất ngờ vang lên.

Kiều Cửu Nguyệt nghe thấy âm thanh quen thuộc này, trong lòng không biết có cảm giác gì.

Không ngờ Lục Hoài An lại là người sốt sắng như vậy.

Lý Tiền Tiến: …

Người anh em à, vì theo đuổi vợ mà cậu dám tự quyết luôn cả số hành tỏi của nhà tôi sao?

“Được!” Kiều Đại Hải dẫn đầu vỗ tay: “Chúng ta hãy cùng gửi lời cảm ơn đến hai đồng chí Giải phóng quân nào!”

Lý Tiền Tiến vừa định nói rằng hành và tỏi ở nhà không phải do anh ta quản, nhưng đồng đội của anh ta lại hại người không chừa đường lui, còn trịnh trọng nói: “Không cần cảm ơn, tôi thấy đồng chí Kiều Cửu Nguyệt của thôn mọi người nói rất đúng, hành và tỏi thực sự có thể giúp khống chế một số bệnh hại của cây trồng.”

Kiều Cửu Nguyệt ngước mắt nhìn anh từ xa, khẽ nở một nụ cười khách sáo nhưng xa cách.

Lục Hoài An sững sờ trong chốc lát vì nụ cười của cô, mãi đến khi cô dời ánh mắt đi, anh mới nhẹ giọng trấn an Lý Tiền Tiến: “Đừng lo, hành tỏi ở nhà cậu cứ để tôi mua. Chuyện với thím Lý cứ để tôi lo.”

Có sự ủng hộ của hai đồng chí Giải phóng quân, lại có thêm một nửa số người trong thôn đồng ý góp hành tỏi trong nhà mình.

Kiều Thanh Thanh không ngờ người lính kia lại giúp Kiều Cửu Nguyệt nói chuyện.

Hơn nữa, cô ta cũng không tin hành tỏi thực sự có thể trị bệnh. Những chuyện người khác không biết thì cớ gì Kiều Cửu Nguyệt lại biết?

5

0

3 tháng trước

3 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.