TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 36
Chương 36

Khi Viên Minh đến học đường, trước cổng đã tụ tập không ít học trò ăn vận giống hắn. Ai nấy đều mặc trường sam trắng, đầu đội phương cân, lưng đeo hòm sách. Họ lần lượt ký tên vào sổ đăng ký rồi từng tốp ba, tốp năm bước vào trong.

Ngoài ra, còn có không ít học sinh được phụ mẫu đưa đến, hiển nhiên là những tân sinh sắp nhập học.

Viên Minh cũng ký tên vào sổ, nhận thẻ thông hành cho học kỳ này. Đó là một tấm thẻ tre, về sau mỗi ngày đến lớp đều phải xuất trình và đăng ký. Nếu đi trễ quá ba lần thì sẽ mất tư cách nhận trợ cấp.

Hắn treo thẻ gỗ nhỏ lên dây buộc hòm sách. Còn chưa kịp ngẩng đầu lên thì đã nghe thấy một giọng nói rộn ràng gọi tên mình: "Viên huynh, quả nhiên huynh đến sớm thật!"

Viên Minh chậm rãi nhìn về phía phát ra giọng nói, bắt gặp ba thanh niên.

Ba người bọn họ, ai cũng mang phong thái khác nhau. Người vừa lên tiếng là người nổi bật nhất, cũng là nhỏ tuổi nhất trong nhóm. Hắn ta thấp bé, mặt tròn trịa như búp bê, lúc này đang vẫy tay với hắn đầy hào hứng.

Người đi ở giữa thì cao lớn, dáng vẻ có phần chất phác, thân hình rắn rỏi. Khi đối diện với Viên Minh, hắn ta bật cười vô cùng sảng khoái.

Còn người cuối cùng lại khá trầm mặc, trường sam trên người sạch sẽ ngay ngắn, dường như chẳng có lấy một nếp nhăn.

Ba người họ và Viên Minh vốn là bạn đồng bàn, bình thường khi có bài tập nhóm cũng làm chung. Dù đã nhiều năm không gặp, nhưng vừa nhìn thấy họ, những cái tên lập tức hiện lên trong đầu Viên Minh.

Tiểu công tử của đại địa chủ Lưu Hoài Nhân – Lưu Thiệu Hiên, con nhà nông ở thôn Tiểu Hà – Lý Tịnh, và con trai trợ tá của nha môn – Triệu Ngọc Thành.

Viên Minh chào hỏi đơn giản, sau đó đứng chờ ngoài cổng để cả ba ký tên, nhận thẻ thông hành, rồi bốn người cùng nhau vào trong.

Từ cổng học đường đến lớp Thanh Miêu nơi họ học, mất chừng nửa khắc đi bộ. Trên đường đi, chỉ có một mình Lưu Thiệu Hiên huyên thuyên không ngừng, từ chuyện người thân bạn bè cho đến bài tập kỳ trước, nói mãi không dứt. Lý Tịnh thì làm vai trò hưởng ứng, câu nào cũng đáp lời.

Bỗng nhiên, Triệu Ngọc Thành – người nãy giờ vẫn im lặng – lên tiếng: "Nghe nói Viên huynh đã thành thân rồi."

Hắn ta nói chắc chắn như vậy, Viên Minh cũng chẳng lấy làm lạ. Theo luật lệ triều đình, hôn nhân phải đăng ký tại quan phủ mới được công nhận, mà phụ thân của Triệu Ngọc Thành lại chính là người phụ trách việc này.

Viên Minh còn chưa kịp đáp, Lưu Thiệu Hiên đã hét lên kinh ngạc, nhanh như cắt lướt tới bên chàng, nắm lấy tay áo hắn: "Thật hay giả vậy? Viên huynh thành thân rồi à? Là thê tử hay phu lang? Thành thân khi nào? Sao huynh không báo cho ta một tiếng, để ta còn đến uống rượu mừng?"

Viên Minh: "…"

Bị hỏi một tràng dài như vậy, chàng nhất thời không biết trả lời ra sao.

May mà Triệu Ngọc Thành kịp thời giải vây, nhẹ giọng nói:

"Thành thân là chuyện vui, tại đây chúc mừng Viên huynh, mong huynh và phu lang bách niên giai lão, mãi mãi đồng lòng."

Nghe vậy, Lưu Thiệu Hiên và Lý Tịnh cũng vội vàng chúc mừng theo.

Viên Minh lần lượt cảm ơn bọn họ, lại ngỏ lời xin lỗi, nói rằng vì chuyện cưới xin gấp gáp, mọi việc đều do trưởng bối trong nhà quyết định, bản thân hắn sơ suất không báo tin cho bạn bè. Sau đó, hắn hẹn sẽ mời họ đến nhà tụ tập vào ngày khác.

Dứt lời, họ cũng vừa đến lớp học. Phần lớn học sinh đã có mặt.

2

0

3 tháng trước

2 tháng trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.