TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 34
Chương 34

Đông Tử mừng rỡ, lập tức dẫn Viên Minh quay về trạm giao dịch ký hợp đồng, rồi cùng hắn đến quan phủ đóng dấu đỏ. Đến đây, giao dịch coi như hoàn tất.

Từ nha môn bước ra, Viên Minh cầm trên tay tờ hợp đồng mỏng, còn chìa khóa đã được cất kỹ trong túi áo.

Viện hắn thuê gồm hai phòng ngủ, một phòng bếp, một thư phòng, kèm theo một mảnh vườn nhỏ trồng rau, giá hai lượng bạc một tháng, không rẻ cũng không đắt.

Quý Thanh Nguyệt vừa đến đã thích ngay, níu lấy khung cửa, hào hứng phân chia công năng từng gian phòng.

“Phòng này hướng nắng tốt, a nương đau nhức chân tay, để người ở đây. Còn vườn rau nữa! Ta vừa học trồng rau xong, dọn dẹp một chút là có thể thử tay nghề rồi. Chỉ tiếc là ta chưa biết nấu ăn, phải về nhờ a nương dạy mới được.”

Viên Minh để y tự do khám phá. Đến khi Quý Thanh Nguyệt mệt mỏi ngồi xuống sân nghỉ ngơi, hắn mới nói ra dự định của mình.

“A nương không ở cùng chúng ta, phòng khách để cho em làm nơi làm việc đi.”

Quý Thanh Nguyệt sững sờ: “Phòng làm việc của ta?”

Viên Minh từ phía sau nhẹ nhàng ôm lấy y, mỉm cười nói: “Thanh Thanh không phải rất thích làm hương sao? Sau này, nơi này chính là xưởng làm hương dành riêng cho em.”

Cái gọi là làm hương, chính là chiết xuất hương liệu từ các loại hoa cỏ, gỗ quý hoặc bất kỳ nguyên liệu có mùi thơm nào, nghiền thành bột để làm hương liệu đốt hoặc pha chế cùng tinh dầu để tạo ra nước hoa. Quá trình này vô cùng phức tạp và tỉ mỉ, đôi khi chỉ một bước đơn giản cũng có thể mất đến vài ngày mới hoàn thành.

Quý Thanh Nguyệt yêu thích làm hương phần lớn là nhờ ảnh hưởng từ mẫu thân y. Mẫu thân y, La Tố Quyên, xuất thân từ một nhánh bên của gia tộc La – một gia tộc danh tiếng trong nghề chế hương. Tuy không thuộc dòng chính, nhưng bà lại có thiên phú xuất chúng. Trước khi thành thân với Quý Phúc Lai, bà từng nhiều lần tham gia nghiên cứu và chế tạo các loại hương mới. Nếu không phải vì sau khi lấy chồng, bà dồn hết tâm sức vào gia đình, thì có lẽ đã có thể tự mình lập danh trong giới chế hương từ lâu.

Thế nhưng, Quý Phúc Lai lại không hề tán thành điều đó. Ông luôn cố chấp cho rằng nữ nhân phải hiền thục đoan trang, việc chính là lo cho chồng con, thế nên tài năng chế hương của La Tố Quyên dần dần bị chôn vùi trong những lo toan thường nhật.

Khi còn nhỏ, Quý Thanh Nguyệt từng một lần tận mắt chứng kiến mẫu thân lén lút chế hương, kể từ đó y say mê bộ môn này không dứt ra được. Chỉ tiếc rằng, lần đầu tiên khi y đem hương liệu tự tay làm ra trình cho phụ thân xem, chẳng những không nhận được lời khen, mà còn đổi lại ánh mắt khinh miệt sâu sắc của ông.

Quý Thanh Nguyệt mãi mãi không quên được ngày hôm ấy, phụ thân mà y kính yêu đã thẳng tay hất đổ toàn bộ tâm huyết của y xuống đất, giận dữ trách mắng y lêu lổng, không có dáng vẻ của một ca nhi. Không chỉ vậy, ông còn quay sang trách cứ mẫu thân đã làm hư con cái.

Từ đó trở đi, Quý Thanh Nguyệt không dám chế hương nữa, hoặc đúng hơn là không dám để Quý Phúc Lai biết y thích làm hương.

Vậy mà bây giờ, phu quân của y lại đặc biệt dành riêng một căn phòng, ánh mắt tràn đầy cổ vũ và ủng hộ, nói rằng đây là xưởng chế hương của y.

Gương mặt Quý Thanh Nguyệt thoáng hiện vẻ trống rỗng, môi khẽ run, không dám tin mà lẩm bẩm: “Để ta làm hương? Nhưng ta đã gả cho chàng rồi, phải lấy việc lo cho chồng con làm chính, sao có thể…”

2

0

3 tháng trước

2 tháng trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.