TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 32
Chương 32

Nghe vậy, Tào Thị lập tức lo lắng: "Nguyệt Ca Nhi bị bệnh sao? Giờ đã khỏe hẳn chưa? Sớm biết thế thì nên thuê một cỗ xe tốt hơn! Lại còn đổ bệnh ngay khi về thăm nhà, thế này thật chẳng hay chút nào!"

Từ lâu, Tào Thị đã biết gia thế của Quý Thanh Nguyệt rất cao, phụ thân y là một huyện lệnh đường đường chính chính, hơn nữa không hề hài lòng với Viên Minh. Nếu không thì đã chẳng đến mức ngay cả hôn lễ cũng không tham dự. Quý Thanh Nguyệt là hạ giá lấy chồng, đường về nhà mẹ đẻ lại xa xôi, nay còn lâm bệnh, e rằng sẽ càng khiến nhạc phụ bất mãn với con rể.

"Con không sao đâu, A nương." Quý Thanh Nguyệt không nhận ra hàm ý trong lời bà, chỉ cảm thấy ấm lòng trước sự quan tâm của bà: "Cảm ơn A nương đã lo lắng."

Tào Thị thở dài, thấy sắc mặt Quý Thanh Nguyệt vẫn còn hơi tái nhợt, cũng không nói gì thêm.

Bữa trưa hôm đó là canh dưa chua nấu bột viên do Tào Thị làm, thanh đạm dễ ăn, Quý Thanh Nguyệt ăn liền hai bát lớn rồi về phòng nghỉ ngơi.

Viên Minh giúp Tào Thị dọn dẹp bát đũa, chợt nghe bà nói với vẻ thần bí: "Chuyến đi huyện lần này thế nào? Những thứ con mang đến, lão gia nhà họ Quý có hài lòng không?"

"Ừm, nhạc phụ đại nhân dù có nghiêm khắc, nhưng thực ra là người tốt, ngoài trừ vị kế mẫu kia, mọi chuyện đều rất suôn sẻ." Viên Minh đáp.

Tào Thị đã nghe danh vị kế mẫu đó từ lâu, tướng mạo đoan trang, cử chỉ nho nhã, nhất thời cũng không khỏi tò mò.

Nghe xong lời Viên Minh, bà liền nhíu mày: "Quả nhiên là biết người biết mặt không biết lòng, nhà quyền quý nào cũng vậy cả thôi."

Viên Minh biết bà lại nghĩ đến người cha tệ bạc của mình, liền im lặng cúi đầu rửa bát.

Kỳ nghỉ hè của học đường chỉ có một tháng, mà hôn lễ từ lúc chuẩn bị đến khi kết thúc đã chiếm mất hơn nửa tháng. Giờ kỳ nghỉ sắp kết thúc, Viên Minh càng dậy sớm hơn, suốt ngày ở trong thư phòng.

Quý Thanh Nguyệt biết hắn bận rộn, cũng không quấy rầy mà chỉ quấn lấy Tào Thị, đòi bà dạy mình trồng rau, may vá.

Trước khi thành thân, bọn họ đã thống nhất rằng Viên Minh sẽ thuê một căn nhà ở trấn, Quý Thanh Nguyệt sẽ đi cùng hắn. Khi đó, Viên Minh đến học đường, ban ngày y sẽ ở nhà một mình. Nếu không làm gì cả thì sẽ rất chán, vì vậy y lên kế hoạch trồng một ít rau đơn giản, vừa tiết kiệm tiền vừa có việc để làm.

Tào Thị rất đồng tình với ý tưởng này, hào hứng đến nhà người làm gốm hàng xóm xin mấy cái chum vỡ, đặt trên bệ cửa sổ, rồi dạy Quý Thanh Nguyệt từng bước một, từ việc chọn đất, gieo hạt đến bón phân.

Đôi khi, Viên Minh viết lách đến mệt mỏi, đứng bên cửa sổ thư phòng nhìn ra, liền trông thấy hai người bọn họ ngồi sát nhau, chỉ cảm thấy vô cùng mãn nguyện. Những điều tốt đẹp nhất trong đời hắn thực ra hắn đã sở hữu từ lâu, chỉ là kiếp trước vì mê muội mà không nhận ra.

Ba ngày sau, Viên Minh cuối cùng cũng hoàn thành bản thảo đã hứa với chủ tiệm sách. Một xấp giấy dày, chữ viết chi chít ngay ngắn, cộng với phần trước đó, tổng cộng khoảng mười vạn chữ, có thể coi là một câu chuyện trung dài kỳ.

Chỉ còn năm ngày nữa là học đường khai giảng, cũng đến lúc Viên Minh đi trấn tìm nhà.

Hôm sau, Viên Minh và Quý Thanh Nguyệt ngồi xe bò lên trấn.

Nhờ công thức làm thịt kho, quán mì của Dương Siêu làm ăn rất phát đạt, hắn nói chỉ cần tích góp thêm vài tháng nữa là có thể thuê được mặt bằng. Hai vợ chồng Dương Siêu vô cùng biết ơn Viên Minh, nhiệt tình mời bọn họ về nhà ăn cơm.

2

0

3 tháng trước

1 tháng trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.