TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 29
Chương 29: Nam Thanh, cầu xin con hãy cứu Kỳ Kỳ

“Tô Nam Thanh, cô có thể nghe tôi nói hết lời được không, Giai Kỳ không phải cố ý mà…”

“Cút mẹ anh đi, lần nào cô ta cũng không phải cố ý, còn tôi thì là cố ý đúng không? Tống Giai Kỳ ra sao thì liên quan gì đến tôi? Anh muốn bảo vệ cô ta, muốn thế nào là việc của anh, đến tìm tôi làm gì?”

Nói đến đây, Tô Nam Thanh lạnh lùng nở nụ cười, ánh mắt nhìn anh ta đầy chán ghét.

Kiếp trước, người đàn ông này không chút nể nang đẩy cô xuống, nghĩ đến khoảnh khắc đó cô thật sự muốn gϊếŧ chết anh ta.

Cô hít sâu một hơi, giọng điệu bình tĩnh: “Tôi lại quên mất, cho dù sự thật có bày ra trước mắt anh, anh cũng sẽ không tin. Dù sao Tống Giai Kỳ có đánh rắm anh cũng cảm thấy thơm, cô ta nói câu nào anh cũng tin, vậy thì cứ tin cô ta cho trọn vẹn mối si tình đó đi.”

Tô Nam Thanh nói một hơi rồi quay người rời đi.

Cố Ngộ Thâm đứng nguyên tại chỗ nhìn bóng lưng lạnh lùng của cô, nhìn gương mặt lạnh nhạt cùng nụ cười khi cô nói những lời kia, trong lòng anh đau như thắt.

Anh chỉ muốn nói, Tô Nam Thanh, lần này là tôi trách nhầm cô nhưng hiện giờ dường như cô không còn muốn nghe nữa. Cô bị Thẩm Mục Khanh tát một cái, là chồng, anh cũng cảm thấy mình đã không bảo vệ tốt cho cô nhưng nghĩ đến những chứng cứ kia, anh đã không làm gì cả.

Anh thật sự không ngờ, chuyện đó thật sự không phải do cô làm.

Không xa, ông cụ và Lâm Thất Thất vỗ tay khen ngợi cho cảnh tượng này.

Ông nội rơi nước mắt vì xúc động, giọng run run: “Thất Thất à, cháu gái Thanh Bảo của ông lớn rồi, không còn yêu mù quáng nữa, cuối cùng cũng nhìn ra bản chất của gã đàn ông cặn bã đó rồi.”

Lâm Thất Thất đã lâu rồi không nghe thấy cách gọi này, ông cụ thật sự rất thương Tô Nam Thanh.

“Ông ơi, chỉ cần Thanh Bảo không yêu mù quáng nữa thì mọi chuyện đều sẽ suôn sẻ, ông cứ yên tâm, ông sẽ sống thọ trăm tuổi thôi.”

Ông cụ cười vui như một đứa trẻ.

“Con bé, nghe cháu nói vậy là ông yên tâm rồi, mạng già của ông còn giữ được, còn có thể thấy cháu gái Thanh Bảo của chúng ta kết hôn sinh con, ông còn muốn làm cụ cố nữa mà.”

Lâm Thất Thất nhìn thấy nước mắt nơi khóe mắt ông, rất đau lòng: “Ông ơi, đừng khóc nữa, chúng ta đi tìm Thanh Bảo.”

“Xì, ai nói ông khóc chứ, đây là ông cảm động quá mà khóc thôi.”

Ông lão không chịu thừa nhận là mình khóc nhưng khi thấy cháu gái vừa nãy ra tay rất ngầu, quả không hổ là cháu gái do ông dạy dỗ.

Tô Nam Thanh vừa đến trước cửa thang máy thì bị Đường Uyển Oanh gọi lại.

“Tô Nam Thanh.”

Cố Ngộ Thâm vừa định quay lại cũng lập tức dừng chân.

Đường Uyển Oanh vội vàng chạy đến chỗ Tô Nam Thanh, gấp gáp mở lời: “Nam Thanh, con hãy cứu Kỳ Kỳ đi, cậu Thẩm sắp đánh gãy tay con bé rồi.”

Tô Nam Thanh hơi kinh ngạc, kiếp trước Thẩm Mục Khanh là “chó liếʍ” của Tống Giai Kỳ, luôn giúp cô ta bắt nạt mình. Vậy nên, đêm nay đánh gãy tay anh ta cũng là để trả thù cho kiếp trước.

Tô Nam Thanh cười lạnh: “Vừa rồi, lúc Thẩm Mục Khanh muốn đánh gãy tay tôi, bắt tôi quỳ xuống, có ai trong các người cầu xin cho tôi không? Lúc nào cũng là các người mở to mắt nhìn tôi bị bắt nạt, còn vui mừng trong lòng. Tống Giai Kỳ sai rồi, sao lại đến tìm tôi? Đường Uyển Oanh, mặt mũi bà dày đến mức nào mới có thể nói ra những lời như vậy?”

Đường Uyển Oanh sững sờ, vừa rồi, bà ta cũng cảm thấy Tô Nam Thanh đáng chết.

“Nam Thanh, vừa nãy mẹ không biết sự thật, mẹ cứ tưởng con thật sự đẩy lão phu nhân…”

“Biết sự thật thì sao? Biết sự thật, lẽ nào bà sẽ cứu tôi một lần? Lẽ nào bà sẽ tin tôi một lần? Không đâu, các người vĩnh viễn chỉ tin Tống Giai Kỳ, trước giờ tôi chưa từng hãm hại cô ta một lần nào. Nhưng các người chưa từng điều tra, cô ta nói gì cũng tin, rồi cả nhà đứng cùng nhau sỉ nhục tôi, làm nhục tôi, bây giờ tôi với các người đã không còn liên quan gì nữa rồi, giấy cắt đứt quan hệ tôi đã ký, giấy ly hôn tôi cũng ký rồi, ba tháng sau ly hôn tôi có tìm đến các người lần nào không?”

Đường Uyển Oanh nghẹn lời nhưng vẫn không thể trơ mắt nhìn Kỳ Kỳ gặp chuyện, vội vàng nói: “Nam Thanh, chỉ cần con cứu Kỳ Kỳ, lần này mọi chuyện sẽ xóa hết, được không?”

7

0

2 tháng trước

2 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.