0 chữ
Chương 13
Chương 13: Tô Nam Thanh bị hãm hại
Tô Nam Thanh vừa nghe câu đó, liền nhéo mạnh vào tay mình cô không nghe lầm chứ? Cố Ngộ Thâm nói cô hại bà cụ nhà họ Thẩm sao?
Cô nhéo mạnh đến mức đau điếng!
Vừa rồi cô chỉ mới nghĩ đến khả năng này, vậy mà chuyện đã xảy ra thật rồi sao?
Xảy ra nhanh đến mức khiến người ta không thể phòng bị. Sống lại một đời, chẳng lẽ vẫn không tránh được sự tính toán của Tống Giai Kỳ?
Vậy thì cô chết thêm lần nữa cho rồi.
“Tô Nam Thanh, cô có đang nghe tôi nói không? Tôi hỏi cô, tại sao cô lại hại bà cụ?”
Giọng nói của Cố Ngộ Thâm lạnh lẽo, sự giận dữ không hề che giấu.
“Nghe rồi. Ai nói tôi hại bà cụ?” Tô Nam Thanh chậm rãi hỏi lại.
Ngay sau đó là tiếng quát giận dữ của Cố Ngộ Thâm: “Thẩm Mục Khanh điều tra nguyên nhân bà cụ bị rơi xuống nước, phát hiện là cô đẩy cụ. Cụ mới xảy ra chuyện. Tô Nam Thanh, cô không tính toán người khác thì không sống nổi à?”
Tô Nam Thanh “hừ” một tiếng, đôi mắt hồ ly hiện lên nụ cười lạnh, đã nhịn quá lâu, nay hoặc là bùng nổ hoặc là chết trong im lặng sau này cô sẽ không nhịn nữa.
“Cố Ngộ Thâm, anh một ngày không oan uổng tôi thì sẽ chết à? Cút mẹ anh đi, đừng có đυ.ng đến lão tử!”
Nói xong, Tô Nam Thanh dứt khoát tắt máy.
Cố Ngộ Thâm đang ở nhà họ Tống, nhìn điện thoại bị ngắt mà không thể tin nổi.
Giọng của Tô Nam Thanh vừa rồi, tất cả mọi người có mặt đều nghe rõ mồn một.
Mọi người đều sững sờ đây vẫn là Tô Nam Thanh mà họ từng quen biết sao?
Tâm trạng của Cố Ngộ Thâm vô cùng bực bội. Người phụ nữ này đang nói linh tinh cái gì vậy?Nói anh oan uổng cô? Nhưng phía Thẩm Mục Khanh rõ ràng có video làm bằng chứng.
Nhìn bóng lưng trong đó đúng là Tô Nam Thanh.
Tống Giai Kỳ thấy thời cơ đã đến, bèn lên tiếng đầy lo lắng: “Thâm ca ca, ba, mẹ, gϊếŧ người là phạm pháp. Thanh Thanh sao lại làm vậy chứ?”
“Chẳng lẽ là vì ly hôn với Thâm ca ca nên bị kích động, mới làm ra chuyện tổn thương người khác, ngay cả lời nói cũng trở nên thô lỗ như vậy.”
Trong mắt Tống Giai Kỳ ánh lên vẻ đắc ý thành công rồi.
Tô Nam Thanh, lần này cô chết chắc rồi.
Tống Nam Phong cười lạnh: “Cái gì mà tinh thần không bình thường? Kỳ Kỳ, cha thấy nó chỉ là ghen ghét con thôi. Ngộ Thâm tốt với con thì nó phát điên. Nó lần nào chẳng vậy, Ngộ Thâm với con vừa ở bên nhau là nó làm loạn, chẳng có chút hiểu chuyện nào.”
“Nó không còn là con gái của Tống Nam Phong tôi nữa. Chuyện này không thể để liên lụy đến nhà họ Tống. Kỳ Kỳ, ngày mai con đi tìm cậu Thẩm, nói rõ chuyện này.”
Tống Giai Kỳ gật đầu đầy buồn bã: “Vâng, cha. Thanh Thanh thật quá không hiểu chuyện, làm như vậy, hậu quả là kéo cả nhà họ Thẩm và nhà họ Tống xuống nước.”
Cô cố ý nhấn mạnh ba chữ “nhà họ Thẩm”.
Quả nhiên, sắc mặt Cố Ngộ Thâm càng thêm u ám.
Tống phu nhân – Đường Uyển Oanh, liếc nhìn Tống Nam Phong, nhớ đến những lời Tô Nam Thanh từng nói, bà đã âm thầm theo dõi ba tháng trời. Bà cũng đã làm xét nghiệm quan hệ huyết thống, làm tận hai lần trong ba tháng Tống Giai Kỳ không phải con gái của Tống Nam Phong.
Là Tô Nam Thanh đã lừa bà. Bà thật sự quá thất vọng về cô con gái này.
Bà hít sâu một hơi, mới nói: “Ngày mai tôi sẽ đến gặp Tô Nam Thanh, bảo nó tự thú.”
Tống Nam Phong nhìn bà, trong ánh mắt lóe lên một tia cảnh giác: “Uyển Oanh, em đừng quá mệt, sức khỏe không tốt. Để Kỳ Kỳ đi là được rồi. Các con tuổi tác tương đương, lại hiểu nhau, để Kỳ Kỳ khuyên nhủ đứa con bất hiếu kia.”
Đường Uyển Oanh suy nghĩ một chút, bà cũng không muốn gặp Tô Nam Thanh con bé chỉ gây rạn nứt mối quan hệ gia đình.
“Cũng được. Dù sao tôi cũng không muốn gặp con bé bất hiếu đó. Lúc trước tôi còn định sau khi nó ly hôn sẽ cho nó một khoản tiền để sống yên ổn nhưng nó thực sự quá đáng, chuyện hại người như vậy mà cũng dám làm.”
Tô Nam Thanh là máu thịt rơi ra từ người bà thấy cô sống không tốt, nói không đau lòng là giả.Ba tháng dồn nén, cuối cùng cũng bùng nổ.
“Thôi được, mai tôi sẽ đi gặp cái đứa ác độc đó.”
Bà không cam tâm chẳng lẽ phải để gia đình bà tan nhà nát cửa cô ta mới hài lòng?
Tô Nam Thanh chính là vì ghen ghét Kỳ Kỳ được sủng ái.
Cố Ngộ Thâm hơi cau mày anh và Tô Nam Thanh vẫn chưa ly hôn. Anh lạnh lùng liếc nhìn ba người, cảm thấy cái nhà này ngay cả anh cũng cảm thấy lạnh lẽo.
Anh lặng lẽ rời khỏi nhà họ Tống. Anh cần điều tra lại một lần nữa lần trước đã oan uổng Tô Nam Thanh, lần này phải khiến cô tâm phục khẩu phục.
Cô nhéo mạnh đến mức đau điếng!
Vừa rồi cô chỉ mới nghĩ đến khả năng này, vậy mà chuyện đã xảy ra thật rồi sao?
Xảy ra nhanh đến mức khiến người ta không thể phòng bị. Sống lại một đời, chẳng lẽ vẫn không tránh được sự tính toán của Tống Giai Kỳ?
Vậy thì cô chết thêm lần nữa cho rồi.
“Tô Nam Thanh, cô có đang nghe tôi nói không? Tôi hỏi cô, tại sao cô lại hại bà cụ?”
Giọng nói của Cố Ngộ Thâm lạnh lẽo, sự giận dữ không hề che giấu.
“Nghe rồi. Ai nói tôi hại bà cụ?” Tô Nam Thanh chậm rãi hỏi lại.
Ngay sau đó là tiếng quát giận dữ của Cố Ngộ Thâm: “Thẩm Mục Khanh điều tra nguyên nhân bà cụ bị rơi xuống nước, phát hiện là cô đẩy cụ. Cụ mới xảy ra chuyện. Tô Nam Thanh, cô không tính toán người khác thì không sống nổi à?”
“Cố Ngộ Thâm, anh một ngày không oan uổng tôi thì sẽ chết à? Cút mẹ anh đi, đừng có đυ.ng đến lão tử!”
Nói xong, Tô Nam Thanh dứt khoát tắt máy.
Cố Ngộ Thâm đang ở nhà họ Tống, nhìn điện thoại bị ngắt mà không thể tin nổi.
Giọng của Tô Nam Thanh vừa rồi, tất cả mọi người có mặt đều nghe rõ mồn một.
Mọi người đều sững sờ đây vẫn là Tô Nam Thanh mà họ từng quen biết sao?
Tâm trạng của Cố Ngộ Thâm vô cùng bực bội. Người phụ nữ này đang nói linh tinh cái gì vậy?Nói anh oan uổng cô? Nhưng phía Thẩm Mục Khanh rõ ràng có video làm bằng chứng.
Nhìn bóng lưng trong đó đúng là Tô Nam Thanh.
Tống Giai Kỳ thấy thời cơ đã đến, bèn lên tiếng đầy lo lắng: “Thâm ca ca, ba, mẹ, gϊếŧ người là phạm pháp. Thanh Thanh sao lại làm vậy chứ?”
Trong mắt Tống Giai Kỳ ánh lên vẻ đắc ý thành công rồi.
Tô Nam Thanh, lần này cô chết chắc rồi.
Tống Nam Phong cười lạnh: “Cái gì mà tinh thần không bình thường? Kỳ Kỳ, cha thấy nó chỉ là ghen ghét con thôi. Ngộ Thâm tốt với con thì nó phát điên. Nó lần nào chẳng vậy, Ngộ Thâm với con vừa ở bên nhau là nó làm loạn, chẳng có chút hiểu chuyện nào.”
“Nó không còn là con gái của Tống Nam Phong tôi nữa. Chuyện này không thể để liên lụy đến nhà họ Tống. Kỳ Kỳ, ngày mai con đi tìm cậu Thẩm, nói rõ chuyện này.”
Tống Giai Kỳ gật đầu đầy buồn bã: “Vâng, cha. Thanh Thanh thật quá không hiểu chuyện, làm như vậy, hậu quả là kéo cả nhà họ Thẩm và nhà họ Tống xuống nước.”
Quả nhiên, sắc mặt Cố Ngộ Thâm càng thêm u ám.
Tống phu nhân – Đường Uyển Oanh, liếc nhìn Tống Nam Phong, nhớ đến những lời Tô Nam Thanh từng nói, bà đã âm thầm theo dõi ba tháng trời. Bà cũng đã làm xét nghiệm quan hệ huyết thống, làm tận hai lần trong ba tháng Tống Giai Kỳ không phải con gái của Tống Nam Phong.
Là Tô Nam Thanh đã lừa bà. Bà thật sự quá thất vọng về cô con gái này.
Bà hít sâu một hơi, mới nói: “Ngày mai tôi sẽ đến gặp Tô Nam Thanh, bảo nó tự thú.”
Tống Nam Phong nhìn bà, trong ánh mắt lóe lên một tia cảnh giác: “Uyển Oanh, em đừng quá mệt, sức khỏe không tốt. Để Kỳ Kỳ đi là được rồi. Các con tuổi tác tương đương, lại hiểu nhau, để Kỳ Kỳ khuyên nhủ đứa con bất hiếu kia.”
Đường Uyển Oanh suy nghĩ một chút, bà cũng không muốn gặp Tô Nam Thanh con bé chỉ gây rạn nứt mối quan hệ gia đình.
“Cũng được. Dù sao tôi cũng không muốn gặp con bé bất hiếu đó. Lúc trước tôi còn định sau khi nó ly hôn sẽ cho nó một khoản tiền để sống yên ổn nhưng nó thực sự quá đáng, chuyện hại người như vậy mà cũng dám làm.”
Tô Nam Thanh là máu thịt rơi ra từ người bà thấy cô sống không tốt, nói không đau lòng là giả.Ba tháng dồn nén, cuối cùng cũng bùng nổ.
“Thôi được, mai tôi sẽ đi gặp cái đứa ác độc đó.”
Bà không cam tâm chẳng lẽ phải để gia đình bà tan nhà nát cửa cô ta mới hài lòng?
Tô Nam Thanh chính là vì ghen ghét Kỳ Kỳ được sủng ái.
Cố Ngộ Thâm hơi cau mày anh và Tô Nam Thanh vẫn chưa ly hôn. Anh lạnh lùng liếc nhìn ba người, cảm thấy cái nhà này ngay cả anh cũng cảm thấy lạnh lẽo.
Anh lặng lẽ rời khỏi nhà họ Tống. Anh cần điều tra lại một lần nữa lần trước đã oan uổng Tô Nam Thanh, lần này phải khiến cô tâm phục khẩu phục.
7
0
2 tháng trước
3 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
