TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 8
Chương 8

Hiện nay, giáo sư Tập dù đã gần bốn mươi tuổi nhưng vẫn còn rất phong độ, cộng thêm sức hút do tiền bạc mang lại, anh ấy đã trở thành một trong những người đàn ông mà các sao nữ muốn lấy nhất, nhận được vô vàn ngưỡng mộ.

Cũng thường xuyên được các học sinh mơ tưởng về chuyện tình thầy trò, một nhân vật huyền thoại như vậy, lại chỉ vì Đại học Tứ Xuyên-Trùng Khánh là trường cũ của anh, cho nên mới đồng ý lời mời làm giáo sư khoa máy tính của trường.

Vốn là tiết học có nội dung tiên tiến nhất và đồ vật cũng có giá trị nhất, nên không có gì hiếm lạ khi bạn chỉ cần đi muộn một chút, thậm chí chỗ đứng cũng không còn.

La Tiểu Ý vô thức tăng tốc độ của mình một lần nữa, cô từ lâu đã rất tò mò về "giáo sư Tập" mà mọi người đều say mê khen ngợi.

Mặc dù cô không phải lo lắng về chỗ ngồi chút nào, nhưng nhân vật truyền thuyết kia lại là bạn cùng trang lứa với cô ấy. Lớp học của anh, nếu cô biết, đương nhiên sẽ không bỏ lỡ.

Khi đi đến ngã ba đường, La Tiểu Ý có hơi do dự. Con đường bên trái là con đường mà các cô gái chạy qua, bên đó có một khúc cua lớn đến tòa nhà giảng dạy của khoa

"Khoa học máy tính."

Còn bên phải là một khu rừng, nghe nói trước đây là nghĩa trang, trường học được xây dựng nên đã biến thành rừng.

Thỉnh thoảng, các cặp đôi thường xuyên vào đó hẹn hò, thế nhưng cũng xảy ra nhiều sự việc kỳ lạ.

Mặc dù nơi này dẫn thẳng đến tòa nhà giảng dạy của khoa khoa học máy tính, ngoại trừ một số bạn nam can đảm, hầu hết mọi người đều chọn đi đường vòng còn hơn đi đường tắt này.

La Tiểu Ý nghĩ đến thân phận của mình, dù sao nàng cũng đã chết rồi, cho nên không cần sợ hãi gì nữa, đúng không?

Vì vậy, sau khi do dự một lúc, La Tiểu Ý đã chọn khu rừng bên phải.

Nhưng mà, tu vi của cô khiến cô không nhìn thấy, trong rừng cây có một cánh cửa sáng lấp lánh, linh lực ở đó cuồn cuộn dị thường, hướng mà La Tiểu Ý bay tới chính là cánh cửa kia.

.............

"Tiểu Ý dậy đi, dậy đi! mau rời giường!"

La Tiểu Ý còn đang thất thần, cô cảm thấy mình đang nằm mơ, vì giấc mơ quá sâu nên cô bị cuốn vào trong đó một lúc, không thể thoát ra được, cho đến khi cô nghe thấy những tiếng gọi dồn dập.

Giọng nói kia có hơi non nớt nhưng lại vô cùng quen thuộc, đó rốt cuộc là ai? La Tiểu Ý nhắm mắt lại và cố suy nghĩ.

Cô chưa kịp nghĩ ra thì giọng nói lại cất lên: "Tiểu Ý, hôm nay cậu có chuyện gì vậy? Nếu không dậy thì cả hai chúng ta sẽ đến muộn đó."

"Đến muộn"?

La Tiểu Ý bị lời này làm cho có chút xúc động, nỗ lực mở mắt ra.

Thứ đầu tiên đập vào mắt cô là một chiếc màn màu hồng, rất dễ thương, La Tiểu Ý chỉ cảm thấy chiếc màn này rất quen, hình như là...

"Sao lại thất thần? cậu tỉnh táo lại đi! Nhìn thời gian mà xem, cậu nói tám giờ sẽ đến giảng đường, bây giờ đã là bảy rưỡi rồi!"

Giọng nói quen thuộc kia lại vang lên, kèm theo đó là những động tác chọc phá cô.

La Tiểu Ý theo tiếng nói quay đầu nhìn sang, sửng sốt: "... "

"Lâm Mai?"

4

0

4 tuần trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.