0 chữ
Chương 25
Chương 25
Ở hoàng cung.
Chiếc xe của Lục Tranh dừng lại một cách vững vàng trước cổng hoàng cung, ở đó đã có không ít người đang chờ đợi.
Xe vừa dừng hẳn, lập tức có vài người bước đến.
Lục Tranh thấy vẻ bối rối của Sở Nghiêu, bèn nói: "Em chờ một chút."
Nói xong câu đó, Lục Tranh mở cửa xe, bước xuống rồi đi vòng ra phía sau mở cửa xe ra.
Sở Nghiêu chớp chớp mắt nhìn bàn tay to lớn đưa ra trước mặt mình, cậu ngẩng đầu lên, chỉ thấy người đàn ông đang mỉm cười dịu dàng nhìn mình.
Trông rất đẹp trai, dù đã nhìn bao nhiêu lần nhưng Sở Nghiêu vẫn cảm thấy không thể quen được, tình cảm và sự dịu dàng trong mắt người đàn ông luôn khiến cậu cảm thấy mình như bị tước hết phòng bị vậy.
Lúc này Sở Nghiêu vẫn chưa biết, điểm yếu đó một khi đã bị Lục Tranh xấu xa nắm được, thì cuộc sống sau này của cậu sẽ "dữ dội" đến mức nào.
Nhưng đó là chuyện của sau này, giờ tạm thời chưa đề cập đến.
Người đứng đầu hoàng thất là Hoàng đế Sở Thiên Hà, cũng chính là phụ hoàng của Sở Nghiêu.
Mặc dù chỉ là một bữa tiệc gia đình, nhưng đây là quốc gia đại sự, huống hồ người đến tham dự hôm nay lại là Quan chỉ huy của liên bang - Lục Tranh.
Bởi vậy, phía sau Sở Thiên Hà không chỉ có người trong hoàng thất, mà còn có các quan viên hoàng gia có máu mặt đứng chờ ở cửa cung.
Vài người đang tiến về phía Lục Tranh là các thành viên quan trọng của Liên Bang, đồng thời cũng là những người bạn vào sinh ra tử với anh.
Sở Nghiêu vô thức đặt tay mình vào bàn tay ấm áp chỉ có cậu mới biết.
Dưới ánh mắt của bao người, khi mọi người còn chưa hoàn hồn từ sự dịu dàng luôn hiện hữu trên khuôn mặt Lục Tranh, thì đã thấy một bàn tay nhỏ nhắn hơn xuất hiện trong lòng bàn tay anh.
Ngay sau đó, một thiếu niên có vẻ ngoài hơi rụt rè bước ra.
Đây là ai? Hình như chưa từng gặp qua.
Cậu có quan hệ gì với Quan chỉ huy Lục?
Tại sao lại có cảm giác Quan chỉ huy Lục rất thích người đó thế?
Quan chỉ huy Lục có biết hôm nay là ngày gì không, tại sao lại công khai dắt một omega khác xuất hiện ở hoàng cung?
Hôm nay bề ngoài là tiệc mừng tam hoàng tử lại mặt, nhưng thực chất là bữa tiệc để thúc đẩy hợp tác giữa hoàng gia và Liên Bang.
Thế nhưng Quan chỉ huy Lục lại ngang nhiên dẫn omega đến hoàng cung, đây là đang khıêυ khí©h hoàng gia sao?!
Kẻ sĩ việc gì có thể nhịn, nhưng chuyện này sao có thể chịu được!
"Quan chỉ huy Lục, ngài đây là có ý gì?!"
Một người đàn ông trung niên hơi mập bất bình lên tiếng.
Bước chân Lục Tranh đang nắm tay Sở Nghiêu đi về phía trước khựng lại, sự dịu dàng trên mặt biến mất, thay vào đó là vẻ lạnh lùng kiêu ngạo, lạnh lẽo xa cách của Quan chỉ huy Lục.
"Bổn soái không hiểu ý của Tổng thư ký Nhϊếp, xin ngài nói rõ cho." Lục Tranh khẽ mở môi, lời nói ra vẫn rất lịch sự và ân cần.
Nhưng trên mặt, lại là sự bất mãn và lạnh lùng chẳng chút che giấu.
Hôm nay dù là ngày gì, trong mắt anh cũng chỉ là bữa tiệc mừng lại mặt để vẽ lên một dấu chấm hoàn hảo cho ngày vui của hai người thôi.
"Quan chỉ huy Lục, hôm nay là ngày ngài và tam hoàng tử lại mặt, vậy mà ngài lại nắm tay..." Lời mới thốt ra miệng của Tổng thư ký Nhϊếp chợt dừng lại.
Chờ đã! Omega! Người đang nắm chặt tay Quan chỉ huy Lục là... là tam hoàng tử Sở Nghiêu!!
Vài quan chức phía sau Nhϊếp Thiên Chí không nhịn được lấy tay che mặt.
Chỉ số thông minh thế kia, nếu không có em gái thì e rằng cả đời này ông ta cũng không vào được ban thư ký, vậy mà bây giờ lại còn là Tổng thư ký, đúng là...
Tốc độ của Lạc Ngải rất nhanh, đến nửa đêm đã xử lý xong đám lót đường còn lại, đồng thời gửi báo cáo về cho các gia tộc.
Trưởng giám ngục Lạc Ngải mặt búng ra sữa vừa đi, bọn họ đã không nhịn nổi nôn nóng hỏi đi hỏi lại sự việc.
Cuối cùng đưa ra kết luận, rõ ràng là Quan chỉ huy Lục đang ra mặt ủng hộ tam hoàng tử.
Còn mấy tên chó vô dụng nhà mình lại ngu ngốc xông vào phòng tân hôn của Quan chỉ huy Lục.
Bây giờ có thể bình an vô sự nằm ở nhà, có lẽ do Quan chỉ huy Lục không muốn phá hỏng mối liên hôn này.
Cái này cũng không thể trách Nhϊếp Thiên Chí không biết chuyện gì đã xảy ra, chỉ trách mấy omega tươi non mơn mởn mới đến câu lạc bộ Đồ Mi quá ngọt ngào thôi.
Nhϊếp Thiên Chí mải mê chìm đắm trong chốn dịu dàng cả đêm, chẳng thèm về nhà.
Đến cả vợ của Nhϊếp Thiên Chí cũng không tìm thấy tung tích của ông ta.
Thế là, dưới ánh mắt như nhìn kẻ ngốc của mọi người, Nhϊếp Thiên Chí đã trở thành con chim đầu đàn rồi.
Chiếc xe của Lục Tranh dừng lại một cách vững vàng trước cổng hoàng cung, ở đó đã có không ít người đang chờ đợi.
Xe vừa dừng hẳn, lập tức có vài người bước đến.
Lục Tranh thấy vẻ bối rối của Sở Nghiêu, bèn nói: "Em chờ một chút."
Nói xong câu đó, Lục Tranh mở cửa xe, bước xuống rồi đi vòng ra phía sau mở cửa xe ra.
Sở Nghiêu chớp chớp mắt nhìn bàn tay to lớn đưa ra trước mặt mình, cậu ngẩng đầu lên, chỉ thấy người đàn ông đang mỉm cười dịu dàng nhìn mình.
Trông rất đẹp trai, dù đã nhìn bao nhiêu lần nhưng Sở Nghiêu vẫn cảm thấy không thể quen được, tình cảm và sự dịu dàng trong mắt người đàn ông luôn khiến cậu cảm thấy mình như bị tước hết phòng bị vậy.
Lúc này Sở Nghiêu vẫn chưa biết, điểm yếu đó một khi đã bị Lục Tranh xấu xa nắm được, thì cuộc sống sau này của cậu sẽ "dữ dội" đến mức nào.
Người đứng đầu hoàng thất là Hoàng đế Sở Thiên Hà, cũng chính là phụ hoàng của Sở Nghiêu.
Mặc dù chỉ là một bữa tiệc gia đình, nhưng đây là quốc gia đại sự, huống hồ người đến tham dự hôm nay lại là Quan chỉ huy của liên bang - Lục Tranh.
Bởi vậy, phía sau Sở Thiên Hà không chỉ có người trong hoàng thất, mà còn có các quan viên hoàng gia có máu mặt đứng chờ ở cửa cung.
Vài người đang tiến về phía Lục Tranh là các thành viên quan trọng của Liên Bang, đồng thời cũng là những người bạn vào sinh ra tử với anh.
Sở Nghiêu vô thức đặt tay mình vào bàn tay ấm áp chỉ có cậu mới biết.
Dưới ánh mắt của bao người, khi mọi người còn chưa hoàn hồn từ sự dịu dàng luôn hiện hữu trên khuôn mặt Lục Tranh, thì đã thấy một bàn tay nhỏ nhắn hơn xuất hiện trong lòng bàn tay anh.
Đây là ai? Hình như chưa từng gặp qua.
Cậu có quan hệ gì với Quan chỉ huy Lục?
Tại sao lại có cảm giác Quan chỉ huy Lục rất thích người đó thế?
Quan chỉ huy Lục có biết hôm nay là ngày gì không, tại sao lại công khai dắt một omega khác xuất hiện ở hoàng cung?
Hôm nay bề ngoài là tiệc mừng tam hoàng tử lại mặt, nhưng thực chất là bữa tiệc để thúc đẩy hợp tác giữa hoàng gia và Liên Bang.
Thế nhưng Quan chỉ huy Lục lại ngang nhiên dẫn omega đến hoàng cung, đây là đang khıêυ khí©h hoàng gia sao?!
Kẻ sĩ việc gì có thể nhịn, nhưng chuyện này sao có thể chịu được!
"Quan chỉ huy Lục, ngài đây là có ý gì?!"
Một người đàn ông trung niên hơi mập bất bình lên tiếng.
Bước chân Lục Tranh đang nắm tay Sở Nghiêu đi về phía trước khựng lại, sự dịu dàng trên mặt biến mất, thay vào đó là vẻ lạnh lùng kiêu ngạo, lạnh lẽo xa cách của Quan chỉ huy Lục.
Nhưng trên mặt, lại là sự bất mãn và lạnh lùng chẳng chút che giấu.
Hôm nay dù là ngày gì, trong mắt anh cũng chỉ là bữa tiệc mừng lại mặt để vẽ lên một dấu chấm hoàn hảo cho ngày vui của hai người thôi.
"Quan chỉ huy Lục, hôm nay là ngày ngài và tam hoàng tử lại mặt, vậy mà ngài lại nắm tay..." Lời mới thốt ra miệng của Tổng thư ký Nhϊếp chợt dừng lại.
Chờ đã! Omega! Người đang nắm chặt tay Quan chỉ huy Lục là... là tam hoàng tử Sở Nghiêu!!
Vài quan chức phía sau Nhϊếp Thiên Chí không nhịn được lấy tay che mặt.
Chỉ số thông minh thế kia, nếu không có em gái thì e rằng cả đời này ông ta cũng không vào được ban thư ký, vậy mà bây giờ lại còn là Tổng thư ký, đúng là...
Tốc độ của Lạc Ngải rất nhanh, đến nửa đêm đã xử lý xong đám lót đường còn lại, đồng thời gửi báo cáo về cho các gia tộc.
Trưởng giám ngục Lạc Ngải mặt búng ra sữa vừa đi, bọn họ đã không nhịn nổi nôn nóng hỏi đi hỏi lại sự việc.
Cuối cùng đưa ra kết luận, rõ ràng là Quan chỉ huy Lục đang ra mặt ủng hộ tam hoàng tử.
Còn mấy tên chó vô dụng nhà mình lại ngu ngốc xông vào phòng tân hôn của Quan chỉ huy Lục.
Bây giờ có thể bình an vô sự nằm ở nhà, có lẽ do Quan chỉ huy Lục không muốn phá hỏng mối liên hôn này.
Cái này cũng không thể trách Nhϊếp Thiên Chí không biết chuyện gì đã xảy ra, chỉ trách mấy omega tươi non mơn mởn mới đến câu lạc bộ Đồ Mi quá ngọt ngào thôi.
Nhϊếp Thiên Chí mải mê chìm đắm trong chốn dịu dàng cả đêm, chẳng thèm về nhà.
Đến cả vợ của Nhϊếp Thiên Chí cũng không tìm thấy tung tích của ông ta.
Thế là, dưới ánh mắt như nhìn kẻ ngốc của mọi người, Nhϊếp Thiên Chí đã trở thành con chim đầu đàn rồi.
95
0
3 tháng trước
5 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
