TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 21
Chương 21: Má ơi, lá bùa quỷ quái này lại có tác dụng thật

Thôn dân lập tức sửa miệng, nói: “Người tốt cái con khỉ, mấy kẻ buôn người mà các người đang truy nã có một nửa bước từ thôn chúng tôi ra đây, không chỉ Nam thành mà trên cả nước đều có người của chúng tôi.”

Điền Vĩ lấy lá bùa ra, thôn dân: “Tôi là người tốt.”

Điền Vĩ dán lá bùa vào, thôn dân: “Tốt cái mẹ gì.”

Điền Vĩ: “…”

Má ơi, lá bùa quỷ quái này lại có tác dụng thật!

Có bùa chân ngôn khiến tiến độ thẩm vấn của bọn họ lập tức nhanh hơn rất nhiều, không chỉ moi ra toàn bộ hết mạng lưới buôn người của bọn họ mà còn thuận tiện hỏi ra được thông tin về người đã bán Sở Kiều Kiều lần này, đồng thời bắt qua đây.

Người này tên là Mã Đức Giang, theo như gã khai nhận thì bạn học của cháu trai gã đã kêu gã bắt người, sau khi xong chuyện sẽ trả tiền.

Điền Vĩ nghe xong cũng tức không chịu được, quả nhiên cô gái trẻ kia không nói dối, thật sự là người nhà của cô muốn bán cô đi.

Ông ta vô cùng giận dữ, lập tức tìm người đi bắt Sở Nhiên tới đây.

Rốt cuộc phải có thâm thù đại hận gì mà đến ngay cả em gái ruột của mình cũng đem bán!

Sở Nhiên đang ở nhà đánh điện tử biết được Sở Kiều Kiều đã bị dẫn đi, vẻ mặt cực kỳ đắc ý.

Hừ! Ai kêu Sở Kiều Kiều đánh anh ta, lần này nhất định phải để mấy tên lưu manh kia đánh cô một trận đòn no mới được, để xem sau này cô còn dám khoa trương như vậy nữa không.

Đang nghĩ thì có một đội cảnh sát bước vào đây, Điền Vĩ nói: “Sở Nhiên là người nào? Cậu bị tình nghi lừa đảo buôn bán người trái phép, mau đi cùng chúng tôi một chuyến.”

Nghe thế, tất cả mọi người đều nhìn Sở Nhiên với vẻ ngạc nhiên.

Sở Nhiên cũng không hiểu gì cả: “Tôi bắt cóc ai đem bán? Ông thấy gia đình tôi giống người thiếu tiền lắm sao? Tôi còn cần lừa bán ai nữa?”

Thế nhưng nghe được câu này, ánh mắt của Điền Vĩ nhìn về phía anh ta lại càng chán ghét hơn, không thiếu tiền mà còn đem bán em gái ruột nhà mình, đúng là thứ độc ác.

Ông ta lạnh mặt nói: “Có phải cậu đã liên lạc với Mã Đức Giang định bán Sở Kiều Kiều không?”

Sở Nhiên hoang mang, anh ta biết Mã Đức Giang, đó là chú hai của Bàn Tử nhưng anh ta không hề nói bán Sở Kiều Kiều mà.

Nhìn thấy phản ứng này của anh ta là đủ biết không nghi oan cho người này rồi, Điền Vĩ trực tiếp còng tay anh ta định dẫn đi.

Mẹ Sở sốt ruột, vội vàng đi qua đó nói: “Có phải có hiểu lầm gì đó rồi không? Sở Kiều Kiều chính là con gái tôi, làm sao con trai tôi có khả năng bán nó đi được, SỞ Nhiên, con nói đi, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”

Sở Nhiên cũng không biết, anh ta nhíu mày, nhỏ giọng đáp: “Con chỉ kêu chú hai của Bàn Tử đánh con nhỏ đó một trận thôi mà.”

Đánh một trận, lại còn thôi mà?

Điền Vĩ sa sầm mặt mũi, hỏi: “Cậu không biết đàn em của Mã Đức Giang tàn nhẫn cỡ nào sao? Hôm nay bọn họ bán Sở Kiều Kiều đi còn tính là may mắn rồi đấy, chứ nếu thật sự ra tay thì chỉ sợ cô bé đã không còn mạng nữa rồi!”

12

0

3 tháng trước

4 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.