0 chữ
Chương 35
Chương 35
Lời vừa dứt.
Thang máy “đinh” một tiếng mở ra, một Alpha trung niên xông ra như con thú bị chọc điên, vừa nhìn thấy Đường Kỳ, sắc mặt lập tức vặn vẹo dữ tợn.
“Con mẹ nó, tại sao cô không chịu quay về với tôi?”
“Hóa ra là cặp kè với tiểu bạch kiểm rồi! Tao gϊếŧ hết!”
Không nói không rằng, hắn rút ra một con dao làm bếp từ trong túi, giơ lên nhắm thẳng đầu Đường Kỳ chém tới.
“Ê! Cẩn thận!” Bạch Ức vội vàng kéo tay Đường Kỳ lại, nhấc chân đá bay con dao trong tay nam Alpha, rồi nhân lúc hắn chưa kịp phản ứng, tung thêm một cú đá khiến hắn ngã lăn ra đất. Cô kéo Đường Kỳ lui nhanh vào trong phòng, khóa chặt cửa lại.
"Tên tiểu bạch kiểm kia! Có gan thì mở cửa cho ông mày!"
"Mở cửa mau!"
"Ông mày sớm muộn gì cũng gϊếŧ sạch hai đứa gian Alpha – da^ʍ Omega tụi mày!"
"Đường Kỳ! Cô cút ra đây cho tôi! Không ra thì tôi sẽ lập tức đến gϊếŧ cha mẹ cô với cả Tiểu Bảo nữa!"
Nam Alpha bò dậy, nhặt con dao lên, sắc mặt càng thêm điên cuồng. Hắn cầm dao đập mạnh lên cửa, từng nhát từng nhát như muốn chẻ đôi cánh cửa.
Đường Kỳ sợ đến mức bấu chặt lấy cánh tay Bạch Ức.
Bạch Ức nhẹ giọng trấn an: "Đừng sợ, hắn không vào được đâu. Cảnh sát sắp tới rồi, đừng nghe hắn dọa."
Tên Alpha này rõ ràng có vấn đề về thần kinh, nơi này lại đầy camera giám sát, cảnh sát sẽ xử lý được hắn. Mà cho dù cảnh sát không đến, cô cũng đủ sức đối phó với hắn.
"Cô cứ bình tĩnh, tôi rót cho cô ly nước."
Mùi kẹo sữa ngọt ngào của tin tức tố Omega xộc thẳng vào mũi, khiến Bạch Ức thấy hơi khó chịu. Cô vốn không quen thân cận quá mức với người lạ, huống chi là kiểu mùi vị này.
Nói trắng ra là cô không chịu nổi – cô dị ứng với vị kẹo sữa.
Bạch Ức lặng lẽ kéo giãn khoảng cách với Đường Kỳ.
Đường Kỳ gật đầu, có phần ngượng ngùng kéo lại dây váy ngủ bị tuột: "Tôi biết rồi… hôm nay cảm ơn em."
Vừa rồi tình huống quá hỗn loạn, dây váy ngủ của cô cũng trượt xuống, để lộ một bên bờ vai trắng mịn cùng đường cong nửa kín nửa hở.
Một Omega mà nửa đêm nửa hôm lại ở trước mặt Alpha thế này, nhìn sao cũng thấy giống như đang cố tình quyến rũ.
Nhưng cô không hề có ý đó. Từ khoảnh khắc nhận được tin nhắn của chồng cũ, cô đã rối loạn hết cả.
Mãi đến lúc này, Bạch Ức mới để ý tới chi tiết ấy, vội vàng khẽ ho một tiếng để che giấu sự ngượng ngùng, đồng thời dời ánh mắt đi chỗ khác.
Ngay khoảnh khắc đó, cô lại chạm phải ánh mắt u ám đang đứng lặng bên cửa phòng ngủ — Tần Song Tinh.
Cô ấy đang nhìn cô chằm chằm, ánh mắt sâu không thấy đáy.
“…”
Bạch Ức bỗng dưng thấy chột dạ, vội vàng giải thích: "Chị… chị ơi, cô Đường là hàng xóm cạnh nhà. Chồng cũ cô ấy định gϊếŧ cô ấy, nên em mới cho cô ấy vào."
"Tôi biết." Tần Song Tinh nghiến răng, không nhìn cô nữa, bước đến gần: "Cô Đường đúng không? Cứ tự nhiên, ngồi đâu cũng được."
Bên ngoài ồn ào như vậy, giấc ngủ của cô vốn nhẹ, sao có thể không nghe thấy. Nhưng điều đó cũng không ngăn được cơn giận đang cuộn trào trong lòng cô lúc này.
Đường Kỳ nhìn thấy Tần Song Tinh thì ngẩn người: "Cô…"
Cô cứ tưởng Bạch Ức còn độc thân, ai ngờ trong nhà lại có một Omega.
Tần Song Tinh ngồi xuống sofa, ngón tay khẽ ngoắc về phía Bạch Ức: “Tôi muốn uống nước.”
Rồi mới nghiêng đầu nhìn sang Đường Kỳ: “Tôi là nữ chủ nhân ở đây, Tần Song Tinh. Sao thế, cô Đường có ý kiến gì không?”
“Không có gì, chào cô, Tần tiểu thư. Hôm nay làm phiền cô với em Bạch rồi.” Đường Kỳ hơi mất tự nhiên mà ngồi xuống.
Omega này nhỏ tuổi hơn cô mà khí chất lại mạnh mẽ đến vậy. Không biết là do phân hoá cấp quá cao hay bản thân đã có khí trường mạnh sẵn, dù sao cảm giác mang lại cũng chỉ có một — thân phận không đơn giản.
Tần Song Tinh hừ nhẹ một tiếng: “Nói đùa rồi. Cô làm phiền là làm phiền bảo mẫu nhỏ nhà tôi thôi, tôi thì chẳng làm gì cả.”
Đường Kỳ quay sang nhìn Bạch Ức.
Một Alpha trẻ trung xinh đẹp như vậy, lại chỉ là… bảo mẫu sao? Cô còn tưởng hai người là một đôi.
“Thật ra em cũng chẳng làm gì mấy.” Bạch Ức cười gượng, lần lượt đưa nước cho Tần Song Tinh và Đường Kỳ.
Cả ba không nói gì thêm.
Tần Song Tinh ngồi một bên sofa, Đường Kỳ ngồi bên còn lại, Bạch Ức thì đứng, đứng đó thật giống một bảo mẫu thực sự.
Chủ yếu là cô không muốn chen vào giữa hai người phụ nữ kia. Không hiểu sao, không khí lúc ấy lạ kỳ đến khó nói.
Cảnh sát rất nhanh đã đưa nam Alpha ngoài cửa đi, Đường Kỳ cũng rời khỏi, chỉ có Tần Song Tinh vẫn ngồi trên sofa uống nước, chẳng hề có ý quay về phòng nghỉ.
Thang máy “đinh” một tiếng mở ra, một Alpha trung niên xông ra như con thú bị chọc điên, vừa nhìn thấy Đường Kỳ, sắc mặt lập tức vặn vẹo dữ tợn.
“Con mẹ nó, tại sao cô không chịu quay về với tôi?”
“Hóa ra là cặp kè với tiểu bạch kiểm rồi! Tao gϊếŧ hết!”
Không nói không rằng, hắn rút ra một con dao làm bếp từ trong túi, giơ lên nhắm thẳng đầu Đường Kỳ chém tới.
“Ê! Cẩn thận!” Bạch Ức vội vàng kéo tay Đường Kỳ lại, nhấc chân đá bay con dao trong tay nam Alpha, rồi nhân lúc hắn chưa kịp phản ứng, tung thêm một cú đá khiến hắn ngã lăn ra đất. Cô kéo Đường Kỳ lui nhanh vào trong phòng, khóa chặt cửa lại.
"Tên tiểu bạch kiểm kia! Có gan thì mở cửa cho ông mày!"
"Mở cửa mau!"
"Ông mày sớm muộn gì cũng gϊếŧ sạch hai đứa gian Alpha – da^ʍ Omega tụi mày!"
Nam Alpha bò dậy, nhặt con dao lên, sắc mặt càng thêm điên cuồng. Hắn cầm dao đập mạnh lên cửa, từng nhát từng nhát như muốn chẻ đôi cánh cửa.
Đường Kỳ sợ đến mức bấu chặt lấy cánh tay Bạch Ức.
Bạch Ức nhẹ giọng trấn an: "Đừng sợ, hắn không vào được đâu. Cảnh sát sắp tới rồi, đừng nghe hắn dọa."
Tên Alpha này rõ ràng có vấn đề về thần kinh, nơi này lại đầy camera giám sát, cảnh sát sẽ xử lý được hắn. Mà cho dù cảnh sát không đến, cô cũng đủ sức đối phó với hắn.
"Cô cứ bình tĩnh, tôi rót cho cô ly nước."
Mùi kẹo sữa ngọt ngào của tin tức tố Omega xộc thẳng vào mũi, khiến Bạch Ức thấy hơi khó chịu. Cô vốn không quen thân cận quá mức với người lạ, huống chi là kiểu mùi vị này.
Bạch Ức lặng lẽ kéo giãn khoảng cách với Đường Kỳ.
Đường Kỳ gật đầu, có phần ngượng ngùng kéo lại dây váy ngủ bị tuột: "Tôi biết rồi… hôm nay cảm ơn em."
Vừa rồi tình huống quá hỗn loạn, dây váy ngủ của cô cũng trượt xuống, để lộ một bên bờ vai trắng mịn cùng đường cong nửa kín nửa hở.
Một Omega mà nửa đêm nửa hôm lại ở trước mặt Alpha thế này, nhìn sao cũng thấy giống như đang cố tình quyến rũ.
Nhưng cô không hề có ý đó. Từ khoảnh khắc nhận được tin nhắn của chồng cũ, cô đã rối loạn hết cả.
Mãi đến lúc này, Bạch Ức mới để ý tới chi tiết ấy, vội vàng khẽ ho một tiếng để che giấu sự ngượng ngùng, đồng thời dời ánh mắt đi chỗ khác.
Ngay khoảnh khắc đó, cô lại chạm phải ánh mắt u ám đang đứng lặng bên cửa phòng ngủ — Tần Song Tinh.
“…”
Bạch Ức bỗng dưng thấy chột dạ, vội vàng giải thích: "Chị… chị ơi, cô Đường là hàng xóm cạnh nhà. Chồng cũ cô ấy định gϊếŧ cô ấy, nên em mới cho cô ấy vào."
"Tôi biết." Tần Song Tinh nghiến răng, không nhìn cô nữa, bước đến gần: "Cô Đường đúng không? Cứ tự nhiên, ngồi đâu cũng được."
Bên ngoài ồn ào như vậy, giấc ngủ của cô vốn nhẹ, sao có thể không nghe thấy. Nhưng điều đó cũng không ngăn được cơn giận đang cuộn trào trong lòng cô lúc này.
Đường Kỳ nhìn thấy Tần Song Tinh thì ngẩn người: "Cô…"
Cô cứ tưởng Bạch Ức còn độc thân, ai ngờ trong nhà lại có một Omega.
Tần Song Tinh ngồi xuống sofa, ngón tay khẽ ngoắc về phía Bạch Ức: “Tôi muốn uống nước.”
Rồi mới nghiêng đầu nhìn sang Đường Kỳ: “Tôi là nữ chủ nhân ở đây, Tần Song Tinh. Sao thế, cô Đường có ý kiến gì không?”
“Không có gì, chào cô, Tần tiểu thư. Hôm nay làm phiền cô với em Bạch rồi.” Đường Kỳ hơi mất tự nhiên mà ngồi xuống.
Omega này nhỏ tuổi hơn cô mà khí chất lại mạnh mẽ đến vậy. Không biết là do phân hoá cấp quá cao hay bản thân đã có khí trường mạnh sẵn, dù sao cảm giác mang lại cũng chỉ có một — thân phận không đơn giản.
Tần Song Tinh hừ nhẹ một tiếng: “Nói đùa rồi. Cô làm phiền là làm phiền bảo mẫu nhỏ nhà tôi thôi, tôi thì chẳng làm gì cả.”
Đường Kỳ quay sang nhìn Bạch Ức.
Một Alpha trẻ trung xinh đẹp như vậy, lại chỉ là… bảo mẫu sao? Cô còn tưởng hai người là một đôi.
“Thật ra em cũng chẳng làm gì mấy.” Bạch Ức cười gượng, lần lượt đưa nước cho Tần Song Tinh và Đường Kỳ.
Cả ba không nói gì thêm.
Tần Song Tinh ngồi một bên sofa, Đường Kỳ ngồi bên còn lại, Bạch Ức thì đứng, đứng đó thật giống một bảo mẫu thực sự.
Chủ yếu là cô không muốn chen vào giữa hai người phụ nữ kia. Không hiểu sao, không khí lúc ấy lạ kỳ đến khó nói.
Cảnh sát rất nhanh đã đưa nam Alpha ngoài cửa đi, Đường Kỳ cũng rời khỏi, chỉ có Tần Song Tinh vẫn ngồi trên sofa uống nước, chẳng hề có ý quay về phòng nghỉ.
29
0
3 tháng trước
6 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
