TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 64
Chương 64

Tống Khinh Ngữ nặn ra một nụ cười: "Chị Tống Nhiễm, sao chị đột nhiên đến đoàn phim vậy, cũng không báo trước cho em một tiếng để em sắp xếp?

Đoàn phim bọn em bình thường không cho người lạ tùy tiện vào đâu..."

Tống Nhiễm phát hiện, từ sau lần cô dạy dỗ Tống Khinh Ngữ ở ký túc xá, cô ta quả nhiên ngoan hơn hẳn. Ít nhất giả vờ cũng biết diễn ra vẻ bề ngoài.

Tống Nhiễm tháo khẩu trang, cười híp mắt nhìn sang: "Vì tôi không phải đến tìm cậu đâu nhé, cô em Khinh Ngữ."

Tống Khinh Ngữ trong lòng khẩy mũi cười một tiếng: "Chị Tống Nhiễm, chị từ nhỏ đã ở nước ngoài, còn quen biết người trong đoàn phim bọn em à?"

Những người đứng cạnh cô ta đều bật cười thành tiếng.

"Con bé này muốn nổi tiếng đến phát điên rồi à?"

"Nếu không phải nhờ Tống Khinh Ngữ thì cô ta mơ mà sờ được đến cửa đoàn phim!"

"Cũng chẳng biết giả vờ cái gì nữa..."

"Loại người này tôi gặp nhiều rồi, toàn là những kẻ chen chân muốn vào đoàn phim. Cứ thẳng tay bảo vệ đuổi cổ ra ngoài đi."

Tống Khinh Ngữ đắc ý thầm trong lòng, ngẩng mắt nhìn Tống Nhiễm: "Hay là chị có người mình thích ở đây, muốn xin chữ ký à?" Cô ta ưỡn thẳng lưng, lộ rõ vẻ đắc ý: "Em có thể giúp chị..."

Lúc này, phía sau chợt vang lên một giọng nữ trong trẻo vui vẻ: "Tiểu Tống, cậu làm gì mà cứ lẩn như chuột thế hả?

Tôi bảo chị Mỹ Na đi đón cậu mà chẳng thấy đâu!"

Nụ cười trên mặt Tống Khinh Ngữ cứng đờ, cô ta không thể tin nổi quay phắt đầu nhìn.

"Chị... chị Mạnh Sanh?"

Mạnh Sanh lao đến định ôm chầm lấy Tống Nhiễm nhưng bị cô né được.

Tống Nhiễm nhướng cằm về phía cô, ánh mắt đầy đùa cợt nhìn Tống Khinh Ngữ: "A Sanh này, cậu có thêm em gái từ bao giờ thế?"

"Tôi có em gái nào đâu, nhìn là biết đến “trèo cao” “ăn theo fame” rồi." Mạnh Sanh nhìn Tống Nhiễm, trong mắt không còn dung nạp được ai khác. Cô nói chuyện cũng chẳng nể nang gì.

Sắc mặt Tống Khinh Ngữ lập tức tái mét.

Những người vừa nãy còn đứng cạnh cô ta hùa theo chế giễu Tống Nhiễm, nghe Mạnh Sanh nói vậy, lập tức tránh xa Tống Khinh Ngữ ra như thể không quen biết.

"Đi nào đi nào, tôi dẫn cậu vào trong chơi." Mạnh Sanh kéo tay Tống Nhiễm định đi vào nhưng cô không nhúc nhích. Tống Nhiễm khoanh tay trước ngực: "Đoàn phim của cậu hình như không hoan nghênh tôi lắm."

Mạnh Sanh hiểu ngay ý Tống Nhiễm. Cô chống nạnh đi đến trước mặt hai nhân viên đó, nhấc chiếc giày cao gót lên, mỗi người đá một cái thật mạnh.

Mạnh Sanh đi tới, tháo chiếc mũ trên đầu Tống Nhiễm xuống.

Khuôn mặt tinh tế nhưng đầy vẻ thờ ơ của cô bé liền thu hút mọi ánh nhìn.

Mạnh Sanh nói: "Tất cả nhìn cho rõ đây."

"Cô ấy, Tống Nhiễm, bạn thân nhất của Mạnh Sanh tôi."

"Sau này ai cản cô ấy chính là cản tôi, cẩn thận bị Quách Đạo sa thải đấy!"

Lúc này đám nhân viên cuối cùng cũng hiểu là đã đυ.ng phải tường đồng.

Trong lòng vừa hận Tống Khinh Ngữ, vừa vội vàng chạy tới xin lỗi Tống Nhiễm.

"Giờ đi được rồi chứ, đại tiểu thư của tôi."

Mạnh Sanh chìa tay về phía Tống Nhiễm.

Hai người cùng nhau tới phòng chờ của Mạnh Sanh.

Mọi người đi hết rồi.

Những người còn lại nhìn Tống Khinh Ngữ với ánh mắt hơi kỳ lạ.

"Chẳng phải cậu nói chị cậu vẫn sống ở nước ngoài à?"

"Sao chị ấy lại quen biết Mạnh Sanh được?"

"Hơn nữa nhìn còn có vẻ rất quen!"

"Liệu có thể nhờ cô ấy xin chữ ký của Mạnh Sanh được không nhỉ!"

Tống Khinh Ngữ tức đến run cả người.

3

0

2 tháng trước

3 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.