0 chữ
Chương 63
Chương 63
Chiều nay Tiểu Tống đến thăm tôi, chị đi đón em ấy đi. Còn bên nhà đầu tư thì cứ để trợ lý đưa đến chỗ đạo diễn Quách là được."
"Ai cơ?" Tần Mỹ Na suýt tưởng mình nghe nhầm.
---
Cùng lúc đó.
Tống Khinh Ngữ vừa chụp xong ảnh thử trang phục và trang điểm, đang được một đám nghệ sĩ vây quanh khen lấy khen để.
Vài nhân viên còn xin chụp ảnh chung. Đang chụp dở thì cô ta chợt qua ống kính nhìn thấy không xa có một cô gái từ từ bước đến.
Cô gái đeo khẩu trang đen và đội mũ lưỡi trai, cả người chỉ lộ ra đôi mắt đen láy, nhưng khí chất đặc biệt vẫn khiến cô nổi bật giữa đám đông.
Những người đi ngang qua đều không kìm được mà ngoái lại nhìn cô.
Tống Khinh Ngữ lập tức cứng đờ tại chỗ, hai chân vẫn còn âm ỉ đau nhức.
"Tống Nhiễm?"
Nghe thấy cái tên này, những người vây quanh cô ta đều nhìn theo: "Cái gì? Cô ta là chị gái cậu á?
Không ngờ..." Người kia không nói hết vế sau, nhưng ý là khí chất cô ta khá tốt.
"Khinh Ngữ, sao cô ta lại đến đây thế?"
"Không phải là đến để “ăn theo fame” của Khinh Ngữ đấy chứ?"
Vẻ hoảng hốt trên mặt Tống Khinh Ngữ chợt lóe lên rồi vụt tắt.
Cô ta cố giữ bình tĩnh nói: "Chắc chị ấy đến thăm đoàn phim thôi." Dù câu này rất trái lòng, cô ta cũng không nghĩ ra khả năng nào khác.
Nhớ lại vẻ mặt kích động của đạo diễn Quách khi gặp Tống Nhiễm thời gian trước...
Nếu lúc đó không phải cô ta ngăn cản, e rằng Tống Nhiễm đã cướp mất vị trí của cô ta rồi!
Cô ta đã mất bao nhiêu công sức mới giành được vai nữ phụ số ba của đạo diễn Quách, sao có thể cam lòng để Tống Nhiễm dẫm đạp lên mình mà đi lên chứ?
Tống Khinh Ngữ lập tức rút điện thoại ra nhắn tin cho quản lý của mình.
[Chị Hàn, Tống Nhiễm đến đoàn phim rồi, em không muốn đạo diễn Quách nhìn thấy chị ta.
Chị đi nói với nhân viên, đuổi hết những “người không liên quan” ra khỏi đoàn phim đi!]
《Cửu Châu Ký》 vẫn chưa chính thức khai máy, đoàn phim khá đông người. Tống Nhiễm bước vào thì kéo thấp vành mũ, gửi tin nhắn cho ai đó.
[Tôi đến rồi]
Vừa định cất điện thoại đi thì trước mặt đã có hai nhân viên bước đến: "Chào cô, xin hỏi cô đến đây làm gì?"
"Thăm đoàn."
Dứt lời, nhân viên đó lập tức giơ tay chặn đường cô: "Xin lỗi, cô Tống, Tống Khinh Ngữ nói hôm nay cô ấy không có bạn bè đến thăm đoàn, mời cô ra ngoài."
Ừm. Tống Nhiễm nghiêng đầu: "Tống Khinh Ngữ cũng ở đoàn phim này à?"
Nhân viên đó ngớ người, mím chặt môi không trả lời câu hỏi của cô: "Bây giờ mời cô ra ngoài ngay.
Nếu không, chúng tôi sẽ gọi bảo vệ đấy." Nói rồi liền tiến sát về phía Tống Nhiễm, rõ ràng là muốn dùng biện pháp mạnh.
Anh ta còn chưa kịp chạm vào một góc áo của cô gái trước mặt thì đột nhiên cảm thấy trời đất quay cuồng, cả người ngã phịch xuống đất!
"Cô làm gì đấy!" Nhân viên còn lại không ngờ cô gái này nhìn gầy gò nhỏ nhắn thế mà sức lực lại lớn đến thế. Anh ta lập tức rút điện thoại ra gọi: "Bảo vệ, nhanh chóng vào đoàn phim đi, có người gây chuyện..."
"Khoan đã!" Tống Khinh Ngữ đang vội vàng chạy đến, nghe vậy liền lên tiếng ngăn cản. Đối diện với Tống Nhiễm, sắc mặt cô ta khó coi cực độ.
May mà cô ta đến kịp, nếu không chuyện này làm lớn ở đây chắc chắn sẽ thu hút thêm nhiều người.
Dù vậy, cũng đã có không ít người chú ý đến rồi. Thậm chí còn có vài "paparazzi" đang đứng mai phục cầm máy ảnh chụp lia lịa.
"Ai cơ?" Tần Mỹ Na suýt tưởng mình nghe nhầm.
---
Cùng lúc đó.
Tống Khinh Ngữ vừa chụp xong ảnh thử trang phục và trang điểm, đang được một đám nghệ sĩ vây quanh khen lấy khen để.
Vài nhân viên còn xin chụp ảnh chung. Đang chụp dở thì cô ta chợt qua ống kính nhìn thấy không xa có một cô gái từ từ bước đến.
Cô gái đeo khẩu trang đen và đội mũ lưỡi trai, cả người chỉ lộ ra đôi mắt đen láy, nhưng khí chất đặc biệt vẫn khiến cô nổi bật giữa đám đông.
Những người đi ngang qua đều không kìm được mà ngoái lại nhìn cô.
Tống Khinh Ngữ lập tức cứng đờ tại chỗ, hai chân vẫn còn âm ỉ đau nhức.
"Tống Nhiễm?"
Nghe thấy cái tên này, những người vây quanh cô ta đều nhìn theo: "Cái gì? Cô ta là chị gái cậu á?
"Khinh Ngữ, sao cô ta lại đến đây thế?"
"Không phải là đến để “ăn theo fame” của Khinh Ngữ đấy chứ?"
Vẻ hoảng hốt trên mặt Tống Khinh Ngữ chợt lóe lên rồi vụt tắt.
Cô ta cố giữ bình tĩnh nói: "Chắc chị ấy đến thăm đoàn phim thôi." Dù câu này rất trái lòng, cô ta cũng không nghĩ ra khả năng nào khác.
Nhớ lại vẻ mặt kích động của đạo diễn Quách khi gặp Tống Nhiễm thời gian trước...
Nếu lúc đó không phải cô ta ngăn cản, e rằng Tống Nhiễm đã cướp mất vị trí của cô ta rồi!
Cô ta đã mất bao nhiêu công sức mới giành được vai nữ phụ số ba của đạo diễn Quách, sao có thể cam lòng để Tống Nhiễm dẫm đạp lên mình mà đi lên chứ?
Tống Khinh Ngữ lập tức rút điện thoại ra nhắn tin cho quản lý của mình.
Chị đi nói với nhân viên, đuổi hết những “người không liên quan” ra khỏi đoàn phim đi!]
《Cửu Châu Ký》 vẫn chưa chính thức khai máy, đoàn phim khá đông người. Tống Nhiễm bước vào thì kéo thấp vành mũ, gửi tin nhắn cho ai đó.
[Tôi đến rồi]
Vừa định cất điện thoại đi thì trước mặt đã có hai nhân viên bước đến: "Chào cô, xin hỏi cô đến đây làm gì?"
"Thăm đoàn."
Dứt lời, nhân viên đó lập tức giơ tay chặn đường cô: "Xin lỗi, cô Tống, Tống Khinh Ngữ nói hôm nay cô ấy không có bạn bè đến thăm đoàn, mời cô ra ngoài."
Ừm. Tống Nhiễm nghiêng đầu: "Tống Khinh Ngữ cũng ở đoàn phim này à?"
Nhân viên đó ngớ người, mím chặt môi không trả lời câu hỏi của cô: "Bây giờ mời cô ra ngoài ngay.
Anh ta còn chưa kịp chạm vào một góc áo của cô gái trước mặt thì đột nhiên cảm thấy trời đất quay cuồng, cả người ngã phịch xuống đất!
"Cô làm gì đấy!" Nhân viên còn lại không ngờ cô gái này nhìn gầy gò nhỏ nhắn thế mà sức lực lại lớn đến thế. Anh ta lập tức rút điện thoại ra gọi: "Bảo vệ, nhanh chóng vào đoàn phim đi, có người gây chuyện..."
"Khoan đã!" Tống Khinh Ngữ đang vội vàng chạy đến, nghe vậy liền lên tiếng ngăn cản. Đối diện với Tống Nhiễm, sắc mặt cô ta khó coi cực độ.
May mà cô ta đến kịp, nếu không chuyện này làm lớn ở đây chắc chắn sẽ thu hút thêm nhiều người.
Dù vậy, cũng đã có không ít người chú ý đến rồi. Thậm chí còn có vài "paparazzi" đang đứng mai phục cầm máy ảnh chụp lia lịa.
12
0
2 tháng trước
4 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
