TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 65
Chương 65

"Vậy cứ việc đi đi, xem cô ta có đồng ý không!"

Nói rồi tức giận quay người rời đi.

Phòng chờ.

Mạnh Sanh vào trong xong liền lật mặt cực nhanh.

Nghiến răng nhìn cô gái trước mặt: “Nói mau!"

"Sao về nước lại không báo cho tôi biết!"

Tống Nhiễm cả người lún sâu vào chiếc gối ôm mềm mại, đầu cô tựa lên cánh tay.

"Cô nương của tôi ơi, lần này về là có nhiệm vụ, chứ không phải tới để hàn huyên tâm sự với cậu."

Mạnh Sanh không tin: “Nhiệm vụ quái gì mà cần cậu chạy tới Đại học Tống Thành đi học cơ chứ?"

...

Tống Nhiễm không biết nói gì.

Tống Nhiễm và Mạnh Sanh quen nhau ở nước M.

Lúc ấy cô vừa mới nhậm chức Đoàn trưởng Đoàn 16.

Trong lúc ra ngoài làm nhiệm vụ thì kẹt tiền, bèn tới một đoàn làm phim nước ngoài làm cascadeur một thời gian.

Đương nhiên là đóng thế cho nữ chính Mạnh Sanh rồi.

Đến giờ Tống Nhiễm vẫn còn nhớ.

Sau khi cảnh võ thuật đó quay xong, cô tháo đồ che mặt xuống, Mạnh Sanh nhìn thấy đôi mắt cô sáng rực lên.

Đúng vậy, Mạnh Sanh là một người coi trọng ngoại hình.

Ban đầu hai người vẫn yên ổn.

Cho tới sau này có một ngày, Mạnh Sanh mãi không quay xong một cảnh, Tống Nhiễm lại đang vội đi làm nhiệm vụ, bèn góp ý vài câu.

Sau đó, mỗi ngày ở đoàn phim, lúc nào bên cạnh cô cũng có Mạnh Sanh quấn quýt.

Mạnh Sanh nói: "Theo tớ về nước đi, cậu chắc chắn sẽ nổi tiếng..."

"Vào giới giải trí đi, tớ làm ông chủ lăng xê cho cậu."

Thuyết phục một thời gian thấy cô vẫn thờ ơ, Mạnh Sanh còn tìm cả quản lý của mình là Tần Mỹ Na đích thân tới khuyên nhủ.

Lúc ấy còn khiến Tống Nhiễm khá đau đầu, suýt nữa muốn nghỉ việc.

Đối mặt với những câu hỏi dồn dập của Mạnh Sanh, cô chỉ nói rằng tuy là người Hoa Quốc nhưng từ nhỏ đã lớn lên ở nước ngoài.

Hiện tại đang làm việc cho một công ty lính đánh thuê, hoàn toàn không có hứng thú với giới giải trí và cũng không có ý định về nước.

Mạnh Sanh nghe vậy mới chịu thôi.

Quay phim kết thúc, trước khi đi Mạnh Sanh còn bắt cô hứa, sau này nếu về nước nhất định phải tới tìm cô ấy đầu tiên.

Sau khi Tống Nhiễm đồng ý, mấy năm gần đây hai người vẫn luôn giữ liên lạc trên mạng... dù Tống Nhiễm lúc nào cũng trả lời chậm.

...

Thấy Tống Nhiễm im lặng không nói, Mạnh Sanh hừ lạnh một tiếng, coi như cô ấy đuối lý.

Cô lại hỏi: "À đúng rồi, cái con tiểu lục trà lúc nãy là có quan hệ gì với cậu vậy?"

"Sao lại gọi cậu là chị?"

"À."

Tống Nhiễm cầm một chiếc gối úp lên mặt: “Đấy là con rơi của bố tớ."

Mạnh Sanh kéo chiếc gối xuống, cố ý trêu cô: "Đây là cái đệm ngồi mà."

...

Mạnh Sanh hừ nói: "Một đứa con rơi mà cũng dám leo lên đầu lên cổ cậu ư?"

"Vừa nãy nếu không phải cô ta âm thầm ra lệnh, đám nhân viên kia tuyệt đối không thể ngăn cậu lại được."

"Tớ biết."

Tống Nhiễm khẽ cười một tiếng: "Cứ để cô ta và mẹ cô ta làm loạn vài ngày đi."

"Đợi tớ xử lý xong chuyện đang làm rồi sẽ thu dọn các bà ấy sau."

"Lần này về, tớ muốn lấy lại công ty mẹ tớ để lại, mấy năm nay số cổ tức chảy vào túi các bà ấy không ít đâu."

"Các bà ấy còn tưởng tớ không biết, tới lúc đó một lá thư luật sư thôi cũng đủ để các bà ấy ăn hành đủ rồi."

"Vậy thì tốt quá rồi."

Mạnh Sanh hiểu ý cô, đi tới bàn trang điểm, cầm một cuốn sổ dày cộp tới.

"Đoàn phim chúng ta vẫn còn trống một vai diễn có ngoại hình cực phẩm, nếu cậu đảm nhận được, sắc mặt của con tiểu lục trà kia chắc chắn sẽ đặc sắc lắm đấy."

2

0

2 tháng trước

1 tháng trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.