0 chữ
Chương 2
Chương 2
Những người lính xung quanh lập tức dạt ra xa, không ai dám hé răng thêm lời nào.
Hắc Xà xoa xoa cái cổ còn ê ẩm, tiến lại gần: "Hồng Chuẩn, em đúng là loại người động tay trước khi nói mà, không nể nang chút tình nghĩa nào giữa chúng ta cả!"
Đúng lúc đó, từ xa vọng lại tiếng pháo nổ long trời lở đất, mặt đất rung chuyển dữ dội. Ngay sau đó, tiếng còi báo động chói tai vang lên inh ỏi.
Sắc mặt Hắc Xà biến đổi: "Hồng Chuẩn, là doanh trại của em..."
Chưa kịp dứt lời, Hồng Chuẩn đã bật dậy, nhanh như cắt biến mất giữa màn cát bụi mịt mù.
Doanh trại Lính Đánh Thuê 16.
Khi Hồng Chuẩn hối hả chạy đến, kho vũ khí đã bị tấn công. Lính của cô nằm la liệt dưới đất, không khí nồng nặc mùi thuốc súng đến nghẹt thở.
Một người lính mặt cắt không còn giọt máu báo cáo: "Đại tỷ, là một gã đàn ông trẻ tuổi, Z77 đã bị hắn cướp đi rồi!"
Một tháng trước, Tam Giác Vàng đã khai quật được một viên đá có tính phóng xạ cực cao.
Sau khi nghiên cứu, người ta xác định nó có mức độ nguy hiểm bậc nhất trong lịch sử. Nguồn năng lượng khổng lồ ẩn chứa bên trong có thể hủy diệt cả một lục địa.
Binh đoàn K đặt tên cho nó là Z77, nhưng không hiểu sao tin tức bị rò rỉ, khiến vô số thế lực nhòm ngó, tranh giành.
Z77 ẩn chứa quá nhiều bí mật. Nếu nó rơi vào tay kẻ có dã tâm, hậu quả sẽ khó lường.
"Lập tức báo động khẩn cấp về tổng bộ, yêu cầu phong tỏa Tam Giác Vàng. Tôi sẽ đích thân truy đuổi, các cậu báo vị trí cho tôi dọc đường."
Ánh mắt Hồng Chuẩn đen kịt, đầy vẻ đáng sợ.
Nói xong, cô cúi xuống vác khẩu súng máy hạng nặng, rồi nhanh chóng lao đi.
Tại sân bay, Hồng Chuẩn vẫn chậm chân một bước, trơ mắt nhìn chiếc máy bay cất cánh. Ngay sau đó, sân bay phát thông báo phong tỏa.
"Chậc, xem ra khó mà lấy lại Z77 rồi."
Tiếng bước chân chậm rãi vang lên. Một gã đàn ông mang đôi bốt da đen từ từ tiến lại gần. Đôi mắt hẹp dài của hắn dừng lại trên người cô gái, cái nhìn lướt từ trên xuống dưới, mang theo vẻ âm u.
"Hồng Chuẩn, cô vẫn còn non nớt lắm."
"Nếu Z77 nằm trong tay tôi, tuyệt đối sẽ không để bị đánh cắp."
Độc Hạt khẽ nhếch mép.
"Cô biết chiếc máy bay đó sẽ đi đâu không?"
"Là Hoa Quốc, một quốc gia có luật pháp nghiêm minh nhất thế giới."
"Muốn lấy lại Z77 đâu dễ dàng như vậy."
"Hồng Chuẩn, lần này cô cứ chuẩn bị tinh thần mà chờ chết đi!"
Hồng Chuẩn nhếch môi, ánh mắt khinh miệt nhìn gã.
Hắc Xà xoa xoa cái cổ còn ê ẩm, tiến lại gần: "Hồng Chuẩn, em đúng là loại người động tay trước khi nói mà, không nể nang chút tình nghĩa nào giữa chúng ta cả!"
Đúng lúc đó, từ xa vọng lại tiếng pháo nổ long trời lở đất, mặt đất rung chuyển dữ dội. Ngay sau đó, tiếng còi báo động chói tai vang lên inh ỏi.
Sắc mặt Hắc Xà biến đổi: "Hồng Chuẩn, là doanh trại của em..."
Chưa kịp dứt lời, Hồng Chuẩn đã bật dậy, nhanh như cắt biến mất giữa màn cát bụi mịt mù.
Doanh trại Lính Đánh Thuê 16.
Khi Hồng Chuẩn hối hả chạy đến, kho vũ khí đã bị tấn công. Lính của cô nằm la liệt dưới đất, không khí nồng nặc mùi thuốc súng đến nghẹt thở.
Một người lính mặt cắt không còn giọt máu báo cáo: "Đại tỷ, là một gã đàn ông trẻ tuổi, Z77 đã bị hắn cướp đi rồi!"
Sau khi nghiên cứu, người ta xác định nó có mức độ nguy hiểm bậc nhất trong lịch sử. Nguồn năng lượng khổng lồ ẩn chứa bên trong có thể hủy diệt cả một lục địa.
Binh đoàn K đặt tên cho nó là Z77, nhưng không hiểu sao tin tức bị rò rỉ, khiến vô số thế lực nhòm ngó, tranh giành.
Z77 ẩn chứa quá nhiều bí mật. Nếu nó rơi vào tay kẻ có dã tâm, hậu quả sẽ khó lường.
"Lập tức báo động khẩn cấp về tổng bộ, yêu cầu phong tỏa Tam Giác Vàng. Tôi sẽ đích thân truy đuổi, các cậu báo vị trí cho tôi dọc đường."
Ánh mắt Hồng Chuẩn đen kịt, đầy vẻ đáng sợ.
Nói xong, cô cúi xuống vác khẩu súng máy hạng nặng, rồi nhanh chóng lao đi.
Tại sân bay, Hồng Chuẩn vẫn chậm chân một bước, trơ mắt nhìn chiếc máy bay cất cánh. Ngay sau đó, sân bay phát thông báo phong tỏa.
Tiếng bước chân chậm rãi vang lên. Một gã đàn ông mang đôi bốt da đen từ từ tiến lại gần. Đôi mắt hẹp dài của hắn dừng lại trên người cô gái, cái nhìn lướt từ trên xuống dưới, mang theo vẻ âm u.
"Hồng Chuẩn, cô vẫn còn non nớt lắm."
"Nếu Z77 nằm trong tay tôi, tuyệt đối sẽ không để bị đánh cắp."
Độc Hạt khẽ nhếch mép.
"Cô biết chiếc máy bay đó sẽ đi đâu không?"
"Là Hoa Quốc, một quốc gia có luật pháp nghiêm minh nhất thế giới."
"Muốn lấy lại Z77 đâu dễ dàng như vậy."
"Hồng Chuẩn, lần này cô cứ chuẩn bị tinh thần mà chờ chết đi!"
Hồng Chuẩn nhếch môi, ánh mắt khinh miệt nhìn gã.
8
0
2 tháng trước
4 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
