Chương 239
c239: ký sự hậu thế Ma nhân
Zombie tại thành phố Uông Bí vốn đã bị tiêu diệt gần hết, chỉ còn lác đác vài con quanh quẩn.
Từ khi có Thắng xuất hiện, ra tay tàn sát lượng lớn zombie, đã phần nào giúp cho nơi đây trở về với tĩnh lặng, không còn tiếng gào rú của lũ xác sống.
Lúc này, Thắng đang ngồi trên lưng Tiểu Thử, nhàn nhã uống chút mật ong, thưởng thức khung cảnh hoang tàn của thành phố.
Cốt Toại thì đang phấn khởi sử dụng tài năng lái xe của mình lượn lách qua những chiếc xe cũ nát, trông đầy điêu luyện và tài tình.
Tên này trông vậy chứ thực là lắm tài, không những có thể doạ người, mà còn có thể làm vận động viên đua xe, nếu cho tên này sống tại thế giới cũ, khả năng kiếm được bộn tiền.
“Đại vương, cho Tiểu Thử một hớp...” Tiểu Thử làm ra bộ mặt sầu khổ.
Vừa rồi khi Thắng lấy ra mật ong chế biến, nó là nghe thấy mùi.
Gì chứ mũi nó cực thính, chỉ cần hơi lộ ra một tia là nó phát giác liền.
“A, muốn uống sao?” Thắng làm ra bộ mặt lười biếng, hướng Tiểu Thử hỏi lại.
“Vâng!” Tiểu Thử gật đầu liên hồi, đôi mắt híp thành vòng nguyệt nha, khoé miệng cũng bất giác chảy ra vài giọt dãi nhỏ.
“Ta không cho!” Thắng cắm ống mút vào cốc nước đá có pha mật ong, sau đó mút một hơi thật dài, vang lên vài tiếng sụt sụt, khiến Tiểu Thử bên dưới thèm đến rỏ dãi ròng ròng .
“Khà, hết rồi nha...” Thắng thảnh thơi, nằm trên lưng Tiểu Thử, híp mắt lại nhìn trời, mặc kệ cho Tiểu Thử đang tức giận đến nói không ra lời.
Hai người cứ vậy thong dong, chẳng bao lâu cũng tới điểm mà Minh Vương nhắc tới.
“Cốt Toại, ngươi cứ ở đây cùng Tiểu Thử chờ đợi, chờ ta tiến vào bên trong thu chút đồ, rồi chúng ta đi về.” Thắng hướng hai tên này bàn giao, xong sau đó tiến vào cửa hàng rượu.
Tận thế, thực phẩm cùng các loại thức uống đều là loại đắt tiền, đôi khi có tiền cũng là không mua được, và rượu cũng là một trong số đó.
Khi Thắng tiến vào đây, khắp nơi đều là đống đổ nát, trên mặt đất, đủ loại sành sứ lăn lóc tại mặt sàn, các hốc tủ dùng để trưng bày rượu bia cũng là trống rỗng, không có lấy một bóng hình.
Hẳn là nơi đây đã bị nhân loại thu hết từ sớm, hiện tại nơi này chỉ còn là căn nhà không hoang vắng.
Để đỡ mất thời gian, Thắng lập tức sử dụng thiên nhãn thông, để nhìn xung quanh nơi này.
“Ồ, nơi đó vậy mà có tầng hầm.” Thắng kinh ngạc, khi thấy bên dưới cửa hàng rượu vang này lại có một tầng hầm ẩn sâu dưới lòng đất.
Không suy nghĩ nhiều, hắn lập tức đánh sập mặt sàn, để lộ một thông đạo hướng xuống tầng dưới.
Thả mình, Thắng tiến vào bên trong.
Sử dụng quang minh pháp tắc, chiếu rọi toàn bộ khung cảnh nơi đây.
Đập vào mắt hắn lúc này là lượng lớn thi thể, tất cả đều đã hoá thành bạch cốt, nằm gọn gàng, ngay ngắn với nhau.
Tổng có hai mươi bộ hài cốt, tất cả đều đang ở tư thế quỳ rạp, giống đang cúi lạy một thứ gì đó.
Hơi híp lại đôi mắt, Thắng nhìn về phía trung tâm, nơi những cái xác hướng về.
Nơi đó là một điện thờ nhỏ, bên trên đặt chục pho tượng hung dữ, tất cả bọn chúng đều có hình thù quái dị.
Tò mò, Thắng liền tiến lại gần xem xét.
Bên trên điện thờ, có một quyển sách lớn, dày cộp, vì lâu ngày không có ai động vào nên cả bìa sách đều bị bám bụi.
Thắng đưa tay cầm lên, phủi đi đống bụi bẩn, sau đó mở ra trang sách xem.
Bên trong toàn là chữ nôm, hắn nhìn chả hiểu cái mô tê gì, nhưng cũng may, dưới trang sách có chỉ trang phiên dịch, nên hắn lập tức mở tới nhìn xem, quả nhiên, nửa quyển sau là dùng chữ việt hiện đại.
Tóm tắt ký sử của Diêm La tộc.
Năm 1 âm quỷ (65triệu năm trước) thủy tổ dẫn theo người em, rời đi quỷ giới, thiên ngoại cự thạch va chạm.
Năm 2 âm quỷ (60 triệu năm) Diêm La Vương thịnh thế, đưa quỷ tộc phát triển cực đại, đổi tên quỷ tộc thành Diêm La tộc.
Năm 3 âm quỷ (55triệu năm)....
...
...
Năm thứ 6 âm quỷ (40 triệu năm) Thần tộc ngoại vực tiến vào địa giới, các tộc đánh nhau, chống lại ngoại vực.
Con trai trưởng của Diêm La Vương, Diêm Kha dẫn quân lên trợ trận, thành công ngăn địch, cứu giúp bách tính tại địa giới.
Năm thứ 7 âm quỷ (35 triệu năm) vực ngoại thiên ma tộc nhân, truy giết thần tộc, bọn chúng tàn ác, giết cả ngũ tộc tại bản địa.
Năm thứ 8 âm quỷ (30 triệu năm) Diêm La Vương cùng con trai cả Diêm Kha tấn cấp thành công, tiến vào giới toạ cấp bậc, Diêm La tộc thịnh vượng, phát triển cả trên địa giới.
Năm thứ 9 âm quỷ (25 triệu năm) Thiên ma tộc tiếp tục đem quân tiến vào địa giới, thế giặc quá mạnh, ngũ tộc cùng thần tộc thua thảm bại, đành phải hướng nhau ký kết khế ước.
Năm thứ 10 âm quỷ (20 triệu năm) Diêm La Vương tiến lên địa giới, để con trai thứ Diêm Hi cai quản quỷ giới.
Năm thứ 11 âm quỷ (15 triệu năm) Một trận chiến giới toạ cấp nổ ra, khiến toàn bộ giới toạ đều thiệt mạng, trong đó có cả Diêm La Vương cùng con trai mình, Diêm Kha.
Diêm La tộc rơi vào suy thoái.
Cuối năm thứ 12 âm quỷ (6 triệu năm ) thiên ma tộc đánh ngang tay sáu tộc, rơi vào thế hoà, tiến vào thời kỳ bình ổn sinh sống.
Đầu năm thứ 13 âm quỷ (5 triệu năm) thiên ma tộc phát hiện ra thông đạo đi xuống quỷ giới, âm thầm tiến quân đánh diết toàn bộ Diêm La tộc.
Diêm La tộc hậu bối chạy thoát, ẩn mình tại địa giới, sinh sống cùng các tộc bấy giờ.
Giữa năm thứ 14 âm quỷ (tức hiện đại 2012) dịch bệnh phát sinh, hậu bối của Diêm La tộc cuối cùng cũng kết thúc huyết mạch...
...
Đọc qua mấy trang đầu, Thắng đoán được đôi phần về những diễn biến này.
Đây hẳn là hậu bối của Quỷ Ma hai người, viết lại cố sự, diễn biến chính của dòng chảy lịch sử.
Chỉ là lịch tộc này có chút lạ, một ăm âm ty lại tương đương với 5 triệu năm tồn tại, thực là kỳ lạ tính toán.
Nhưng không thắc mắc nhiều, bởi chuỗi lịch sử của 65 triệu năm trước, hắn đã thông qua trí nhớ của Thanh Lâm nhìn thấy rồi, nên lúc này cũng chả mấy hứng thú với những thông tin này.
Lật mò tiếp vài trang sách, là mấy cái công pháp cùng nghi thức kỳ lạ, với tầm mắt của hắn, vừa nhìn là đã biết toàn mấy thứ tà ma tu luyện, thực không có gì đáng giá hắn xem.
Quẳng cuốn sách này sang một bên, Thắng bắt đầu tìm tòi xung quanh, xem có bình rượu nào không.
Đáng buồn thay, nơi đây không có tới một giọt rượu, chỉ có mấy thứ không đáng tiền vừa rồi.
Chẹp chẹp miệng, biết hôm nay không phải ngày tốt tìm bảo, hắn chỉ có thể buồn chán rời đi.
“Thần vương!” Thấy Thắng từ trong toà nhà đi ra, Cốt Toại vui sướng hô lớn.
Thấy tâm trạng bất thường của Cốt Toại, Thắng có chút nghi ngờ, con hàng này thường khá lạnh lùng, ít khi làm ra mấy trò kích động, hẳn là vừa tìm ra được cái gì hay ho đi.
“Có chuyện gì?” Thắng nghi hoặc nhìn về phía Cốt Toại.
“Ngài có một không gian riêng, rất rộng...”
“Ta có, ngươi muốn gì thì nói nhanh. Vòng vo tam quốc thật phiền!” Thắng hơi khó chịu, hắn thực không biết tên này từ khi nào đã biết lắm lời như vậy...
“A, chả là nơi kia có thực nhiều cái thứ này, nên ta muốn thu chúng về làm bộ sưu tập. Chỉ là... ta không có không gian riêng, nên muốn nhờ ngài thu hồi hộ.” Cốt Toại mặt không biểu tình, vẫn cứng đơ như một bộ xương, đưa tay chỉ về phía toà nhà gần đó.
Theo hướng Cốt Toại chỉ, Thắng thấy đó là một đại lý chuyên buôn bán các loại xe phân khối lớn, có đủ dòng xe từ 2012 đổ về.
Cũng thực là tiện, kéo theo con hàng này tới đây tìm rượu, rượu đâu không thấy, lại thấy một cửa hàng xe máy bên cạnh, tên xương cốt này cũng thật là may mắn a!
Thắng âm thầm than vãn.
“Cầm lấy nó, đây là túi trữ vật! Bên trong có một không gian khá lớn, ngươi chỉ cần thu những thứ ngươi cần vào đây là được.” Thắng vất cho Cốt Toại một cái túi da bé, hướng đối phương giải thích qua công dụng.
“Cốt Toại đa tạ thần vương!” Cốt Toại vui vẻ, hướng Thắng kính cẩn, rồi sau đó mới quay người, đi về phía cửa hàng xe máy.
Cũng được một hồi, hắn liền vui sướng, mãn nguyện về cạnh bên Thắng.
“Chúng ta về thôi.” Thấy Cốt Toại đã thu được thứ mình muốn, Thắng liền không tiếp tục ở lại, hướng Tiểu Thử vỗ bụng ra hiệu rời đi.
Tiểu Thử đã thành thói quen, khi Thắng vừa đá hai phát vào bụng liền lập tức huy động tứ chi, hướng về phía Bảo Quang tự phóng đi.
Cốt Toại cũng là lấy ra một chiếc xe máy, vít ga đuổi theo tại phía sau.
Đi tới ngã ba, nơi quảng trường của thành phố, Thắng bắt gặp Minh Vương đám người cũng đang từ ngoại ô đi về.
Cả hai lại hội họp cùng nhau, trở về Hắc Dạ căn cứ.
12
0
6 tháng trước
1 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
