TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 237
c237: thăng cấp

Bỏ lại đám người Minh Vương tại đồng lúa chín vàng mượt, Thắng cùng Tiểu Thử một đường lao nhanh, hướng về phía cầu Đá Bạc phóng tớI.

Nơi này là đất trồng lúa cực tốt, là nơi phù hợp để người của Hắc Dạ dựa vào sinh tồn.

Nhưng vì địa thế dễ công khó thủ, xung quanh toàn là đồng bằng, rất dễ bị thi triều vây công, nên không ai chọn nơi này xây dựng căn cứ.

Vì vậy, thủ lĩnh của Hắc Dạ đành phải bỏ lại mảnh đất màu mỡ này, tiến về chùa Ba Vàng toạ lạc, xây dựng căn cứ ở lưng chừng núi Thanh Đằng.

Nhưng để duy trì sinh mệnh cho toàn bộ căn cứ, nữ thủ lĩnh vẫn là đánh chủ ý tới nơi này, giao phó cho Minh Vương chịu trách nhiệm tìm kiếm vật tư, cùng trồng trọt lúa nước tại đây.

Nay nơi này bị lượng lớn zombie ồ ạt ùa vào, độ an toàn cũng nghiễm nhiên giảm xuống, quá trình thu gặt, trồng trọt lúa nước cũng lập tức bị ảnh hưởng.

Thấy được điểm này, Thắng quyết định sẽ đi tới chân cầu Đá Bạc, cho một kích đánh nổ, ngăn không cho lũ zombie từ bên kia thành phố tiến tới đây.

Cùng Tiểu Thử băng băng lao về phía trước, bên cạnh là Cốt Toại hùng dũng uy phong, tay cầm một sợi xích sắt lớn, đang điên cuồng quất loạn.

Cốt Toại sau khi phóng bạt mạng đi trước, liền quay trở lại với một sợi xích sắt lớn đã han rỉ trên tay, dơ lên cao quất quất như một tên cao bồi miền viễn Tây cầm trên tay sợi dây thừng quất loạn.

“Thực con mẹ nó, tên này ngày càng giống ma tốc độ rồi!” Thắng dừng lại công kích, nhìn về phía Cốt Toại đang uy phong, bá khí một người một xe xông vào trận địch quất xích loạn xạ.

Càng chơi càng khoái, càng khoái lại càng thích.

Cốt Toại vui sướng một đường loạn chuyển, đi lại trong đám zombie như nơi không người, mỗi nơi hắn đi qua, đều để lại lượng lớn xác chết.

Thực là vui đến quên đường về.

Cốt Toại ngày một tới gần cầu Đá Bạc, một mình trấn giữ nơi đây, không một đầu zombie nào có thể lọt qua được.

Thắng tiêu diệt nốt một đầu xác sống cuối cùng, liền đưa mắt nhìn về phía Cốt Toại đang vui vẻ chơi đùa với đám zombie.

“Tên này đúng thực biết chơi!”

“Cũng tốt, đỡ phải ra tay, để tên này loạn nghịch, bản thân đi thôn phệ kinh nghiệm mới được.” Thắng giắt Trấn Ma Thương lên lưng Tiểu Thử, sau đó thả người nhảy xuống.

Lần này đi ra ngoài, không chỉ đơn thuần là dạo chơi, kiếm rượu giải sầu gì đó, chủ yếu vẫn là tiến hành cày cấp, tu luyện.

Từ khi tiểu thế giới bị khoá, tối thượng pháp tắc hủy diệt cũng là bị ngăn chặn, không thể điều động, tiến hành tấn cấp, nên mấy cái xác đáng tiền trước đây đành phải nhường cho Dạ Vũ phục dụng.

Hiện tại hủy diệt pháp tắc đã hoàn toàn mở ra, việc thôn phệ, luyện cấp đã có thể tiếp tục.

Nên Thắng muốn nhân lúc này, bù đắp lại những ngày tháng bỏ bê, cố gắng tấn thăng đến cấp Vương tầng thứ.

Thắng điên cuồng thôi động hủy diệt, hướng lượng lớn zombie đang nằm la liệt trên mặt đường thôn phệ.

Lỗ đen từ lòng bàn tay tuôn trào một hấp lực cực lớn, thu toàn bộ xác zombie vào bên trong.

Tại tiểu thế giới, quỷ giới cũng đang tuôn trào lệ khí, huyết tâm phấn khích lay động, đón chờ tân huyết nhục bồi bổ.

Các xác chết sau khi được thôn phệ, lập tức hoá thành đống huyết nhục bầy nhầy, mang theo một màu đỏ đen hắc ám phiêu phù trên không trung.

Những loại virus nằm trong đống xác chết cũng theo sự thôn phệ mà tiến vào, trở thành một phần của dòng sông huyết nhục kia.

Vẫn như mọi lần, dòng sông này sẽ hướng huyết tâm đi tới, giúp nó bồi bổ.

Mọi lần thôn phệ xong, huyết tâm sẽ chỉ cung cấp năng lượng tinh túy cho hắn. Nhưng hiện tại lại khác, sau khi thôn phệ xong dòng chảy bầy nhầy kia, nó lập tức phân tán ra hai loại quang năng, một hắc một hồng.

Loại hồng thì hướng cơ thể hắn cung cấp, còn loại hắc thì lại vẩy xuống đại địa.

Loại hồng khi vừa tiến vào cơ thể hắn, liền lập tức huyết khí trùng thiên, kéo hắn một đường tấn cấp.

Đang từ cấp quân chủ sơ kỳ, lập tức tiến vào trung kỳ tầng thứ, không những vậy, vẫn còn đang dùng tốc độ chóng mặt đề thăng.

Còn loại hắc sắc kia sau khi phủ xuống đại địa, liền lập tức khiến các sinh vật tại quỷ giới phát sinh biến hoá, trở nên linh dị.

Bên ngoài, zombie từ Thủy Nguyên Hải Phòng vẫn là ùn ùn kéo tới, đông như quân nguyên, vẫn đang bị Cốt Toại dùng xích sắt làm máy cắt, gặt hái lượng lớn sinh mệnh.

Thắng đứng tại phía sau, cứ mỗi khi có xác sống bị quật ngã là hắn lại hút vào quỷ giới bên trong, cung cấp năng lượng cho huyết tâm.

Cứ vậy, Thắng một đường tấn cấp, dễ dàng đột phá cấp quân chủ đỉnh phong.

Còn tiểu thế giới, nhân gian nơi các sinh vật sống tồn tại, vì quỷ giới không quá lớn, nên hắc khí từ huyết tâm thả ra đã không còn chỗ chứa, lập tức bị đẩy lên nhân gian, khiến nhiều sinh vật thôn phệ lượng lớn hắc khí này.

Nhưng thay vì biến đám ong mật cùng lũ lợn rừng thành zombie, chúng lại đưa đám sinh vật này tiến hoá, trở thành những dị thú kỳ lạ.

Đám ong thợ đang từ một mét dài, lập tức dài đến hai mét, còn đám ong lính thì bá đạo hơn, bọn chúng lập tức phóng đại đến ba mét có thừa, con nào con nấy cũng kim tiêm phát quang, hung thần ác sát lơ lửng trên trời.

Lũ lợn rừng cũng không kém, bọn này sau khi hít phải lượng lớn hắc khí này, lập tức biến lớn lên, thân thể lông cứng cũng dài ra dày cộp, đôi răng nanh đang từ bạch sắc lập tức chuyển sang hắc quang, vừa nhìn liền thấy bén nhọn, con nào con nấy cũng hùng hổ doạ người, trông uy mãnh hơn xưa.

Cũng chẳng biết đã qua bao lâu, lượng hắc khí cũng ngừng tuôn trào, huyết khí Thắng nhận được cũng bị vơi đi.

Không phải do huyết tâm ăn bớt, mà vì lúc này, phía ngoài Thắng đã dừng thôn phệ.

Nhìn chỉ lẻ tẻ vài con, Thắng biết, đám zombie tại bên kia thành phố đã bắt đầu biết sợ.

Hiện tại trên cầu Đá Bạc, chỉ còn mỗi Cốt Toại một mình đứng đấy, xung quanh không còn một đầu zombie, tất cả đã bị tên này tiêu diệt, sau trở thành dinh dưỡng trong tiểu thế giới.

Đi lên trên cầu, đưa mắt nhìn về phía xa, đối diện bọn họ là Thủy Nguyên Hải Phòng, nơi từng có rất nhiều cư dân sinh sống.

Từ thiên nhãn thông, Thắng có thể thấy nơi đầu cầu đang có hai tên giới toạ sơ cấp đứng đấy, cùng với đó là hàng ngàn tên cấp hoàng, và vạn tên cấp vương.

Bọn chúng đều đang cảnh giác nhìn về phía Cốt Toại, hẳn là vừa thấy tên cốt tộc này hiển lộ thần uy, nên bị doạ sợ, không dám tiến công.

Thắng âm thầm thở ra một hơi, vậy cũng tốt, nếu đối phương điên cuồng, điều động lượng lớn đám tay chân, cùng nhau tiến đánh, sợ là hắn cùng Cốt Toại chỉ có thể quay đầu bỏ chạy, bởi số lượng của chúng nhiều lắm, khó mà cân lại được.

Hiện tại đối phương dừng lại công kích, đứng nhìn bọn hắn, cũng là một tin tức tốt.

“Cốt Toại, rút về! Chúng ta sẽ phá hủy cây cầu này!” Thắng hướng Cốt Toại đang đứng giữa cầu hô lớn.

Hắn muốn nhân lúc đối phương chưa tấn công, phá đi cây cầu này, ngăn cản lũ zombie qua tới bên này.

Dù hai tên zombie kia có thể bay qua, hắn cũng là không sợ, chỉ sợ hai tên kia dẫn cả lũ xác sống qua chơi, lấy thịt đè người thì mới gọi là thảm.

Còn khi đá phá hủy cây cầu, chỉ có giới toạ mới có thể phi hành, như vậy, địch nhân bọn họ phải đối phó chỉ có hai tên.

Tuy hoàng cấp có thể đạp nước phi qua, nhưng dưới nước, lũ thủy quái đáng sợ chắc chắn sẽ không cho chúng được như ý nguyện.

Sau khi virus bùng phát, không chỉ nhân loại, hung thú bị biến dị, mà ngay cả các sinh vật sống dưới nước cũng được tiến hoá.

Trước tận thế, bọn chúng chỉ là thực phẩm, nhưng sau tận thế, bọn chúng là đỉnh của chuỗi thức ăn.

Tuy không thể lên bờ, nhưng hễ sinh vật nào tới gần nguồn nước đều sẽ bị chúng tấn công, kể cả là giới toạ, cũng là thua thiệt nếu không kịp né tránh.

Cũng vì vậy mà các loài sinh vật đều sợ hãi, không dám tiến lại gần sông hồ, kể cả là đám zombie, cũng là hãi hùng khiếp vía.

Biết được điểm này, Thắng mới quyết định ra chủ ý phá cầu, chỉ cần phá được, nơi đây sẽ là khu vực an toàn cho các anh em Hắc Dạ trồng trọt lúa nước.

11

0

6 tháng trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.