0 chữ
Chương 26
Chương 9.2: Bò lổm ngổm trong bóng tối, đu như dây leo
Có con tinh mắt phát hiện chiếc giỏ cô đang xách trên tay, lập tức phóng tới giật lấy, lục lọi một hồi thấy không có gì ngon liền... ném xuống đất như đồ rác.
“Bốp!”
Trứng bể tan tành.
Sở Y Y chỉ cảm thấy toàn bộ lửa giận bốc thẳng lên ngực, thiêu sạch cả lý trí!
“Mấy con khỉ trời đánh, bà cho tụi bây biết tay!!!”
Cô gào lên giận dữ, rồi như nổi điên lao thẳng vào bầy khỉ.
Đám khỉ cũng không vừa, đồng loạt nhe nanh giơ vuốt, định dọa cô bỏ chạy.
Nhưng cô nào có biết sợ! Sở Y Y đã mất kiểm soát rồi — càng bị đe dọa, cô càng hăng máu, muốn đấm cho từng con gãy răng khỉ!
“Chết nè!!!”
Cô vồ lấy một con, bốp bốp hai cái vào mặt nó.
Con khỉ tội nghiệp bị tát đến mơ màng, chưa kịp hiểu chuyện gì thì đã bị cô vung tay ném sang một bên như bị… hack não.
Cô lại phi tới tóm con khác.
Đám còn lại thấy thế liền xông lên phản công, ý đồ cứu đồng bọn.
Nhưng nào có cửa!
Sở Y Y tát phát bay một con, đá cú kép liên tiếp làm hai con lăn quay.
Ngay cả con khỉ đầu đàn cũng bị cô tẩn cho hoa cả mắt với hai cú đấm trời giáng.
Bầy khỉ… há hốc mồm!
“Cái con vượn hai chân này mạnh khủng khϊếp!”
“Hôm trước đám người kỳ lạ kia đuổi bọn mình lên núi còn chưa đáng sợ bằng bà này!”
Khỉ đại ca lập tức thổi còi báo động, phát tín hiệu:
“Rút lui!”
Khỉ con nhận lệnh, đồng loạt co giò bỏ chạy thục mạng về phía rừng sâu.
Nhưng Sở Y Y không để yên.
“Chạy cái đầu tụi bây! Phá hết đồ của bà mà đòi chuồn à?! Bà phải lột sạch lông tụi bây mới hả dạ!”
Cô rít lên, nổi lửa ngùn ngụt, rồi cắm đầu đuổi theo như mãnh thú săn mồi.
Tốc độ của cô… không thua gì khỉ, thậm chí còn có phần nhỉnh hơn!
Đám khỉ vừa nhảy vừa hò hét rối loạn:
“Á á á, con người này kinh khủng quá, chạy mau chạy mau!”
“Ôi mẹ ơi, tôi sắp bị bắt rồi!”
“Đại ca cứu em! Em sắp rơi vào tay con vượn cái ăn thịt người rồi! Huhuhu!”
Sở Y Y như gió lốc, rượt sát sau mông một con khỉ bị tụt lại.
Bỗng...
Rầm! Cô vấp phải rễ cây, té sấp mặt.
Đám khỉ quay đầu nhìn, ré lên như đang cười hả hê.
Sở Y Y nghiến răng ken két, cơn giận càng bùng cháy.
Cô không đứng dậy.
Thay vào đó, cô bò sát đất, tay chân phối hợp, tốc độ còn nhanh hơn lúc chạy bộ!
Vừa bò vừa gầm gừ như dã thú, ánh mắt tối tăm, lạnh lẽo dán chặt vào lũ khỉ.
“Mấy con súc sinh! Đứa nào bà đây cũng lôi cổ xuống cho bằng được!”
Khi bò mệt, cô… bắt chước khỉ, nhảy lên dây leo đu cây mà bay!
Mà không phải bay chơi chơi đâu, cô đu còn mượt hơn khỉ, thoắt một cái từ cây này sang cây khác, chẳng khác gì đu dây cap vượt rừng.
Bầy khỉ há hốc mồm, chết đứng.
“Cái quái gì vậy trời?! Là tụi mình là khỉ hay con vượn cái này mới là khỉ vậy?!”
“Mẹ ơi, con đυ.ng phải yêu quái rồi!”
“Hu hu hu, đợi con với, đừng bỏ con lại với cái bà khỉ lai người này…!”
Bên kia, livestream đang nổ tung.
[Sở trời đất ơi, tổ chương trình chơi dơ quá! Dẫn khỉ tới phá lều người ta?!]
[Căng à nha, Sở Y Y nổi điên rồi! Cái mặt giận dữ của cô ấy làm tui nổi da gà luôn… Hồi cô ấy đánh đám Minh Châu còn nhẹ tay lắm đó chứ! Mà nếu mà đánh kiểu hôm nay thì tụi nó không bể đầu thì cũng trật xương!]
[Tôi không hiểu sao mà nhìn Sở Y Y bò dưới đất hung hãn vậy lại thấy cuốn dã man… Yêu mất rồi huhuhu!]
[Ối trời ơi, cô ấy đu cây như phim hành động, mượt hơn diễn viên đóng thế! Cái khả năng sinh tồn trong rừng của cô ấy đúng là không phải dạng vừa. Tôi nghi cô ấy từng đi lính đặc công luôn á!]
[Không, phải nói là Sở Y Y còn ghê hơn cả đặc công nữa ấy chứ!]
[Sở Y Y đánh khỉ mạnh quá, cả nhà tôi xem mà há hốc mồm. Lần đầu tiên trong đời thấy có người rượt đánh khỉ, chứ không phải bị khỉ rượt!]
[Thôi đừng nhắc nữa, tuần trước tôi lên núi Nga Mi bị khỉ cướp mất điện thoại, không chịu buông còn bị nó cào rách tay. Không chỗ khiếu nại, giờ tôi thù cả họ nhà khỉ. Sở Y Y, làm ơn giã bầy khỉ đó giúp tôi đi!]
[Tuy không phải khỉ núi Nga Mi, nhưng cứ thấy khỉ là tôi muốn đập. Nhìn Sở Y Y rượt tụi nó mà lòng tôi nhẹ cả người!]
[Ơ thôi cô đừng rượt nữa, một mình sao ăn lại cả đàn khỉ? Lỡ bị thương thì sao, cô rút đi cho lành!]
[Tôi thì thấy Sở Y Y có hơi quá rồi. Đúng là khỉ phá đồ thật, nhưng tụi nó là động vật, đâu biết gì. Đuổi đánh tụi nó thế kia nhìn tội quá, sợ tụi nó tổn thương tinh thần mất.]
“Bốp!”
Trứng bể tan tành.
Sở Y Y chỉ cảm thấy toàn bộ lửa giận bốc thẳng lên ngực, thiêu sạch cả lý trí!
“Mấy con khỉ trời đánh, bà cho tụi bây biết tay!!!”
Cô gào lên giận dữ, rồi như nổi điên lao thẳng vào bầy khỉ.
Đám khỉ cũng không vừa, đồng loạt nhe nanh giơ vuốt, định dọa cô bỏ chạy.
Nhưng cô nào có biết sợ! Sở Y Y đã mất kiểm soát rồi — càng bị đe dọa, cô càng hăng máu, muốn đấm cho từng con gãy răng khỉ!
“Chết nè!!!”
Cô vồ lấy một con, bốp bốp hai cái vào mặt nó.
Con khỉ tội nghiệp bị tát đến mơ màng, chưa kịp hiểu chuyện gì thì đã bị cô vung tay ném sang một bên như bị… hack não.
Đám còn lại thấy thế liền xông lên phản công, ý đồ cứu đồng bọn.
Nhưng nào có cửa!
Sở Y Y tát phát bay một con, đá cú kép liên tiếp làm hai con lăn quay.
Ngay cả con khỉ đầu đàn cũng bị cô tẩn cho hoa cả mắt với hai cú đấm trời giáng.
Bầy khỉ… há hốc mồm!
“Cái con vượn hai chân này mạnh khủng khϊếp!”
“Hôm trước đám người kỳ lạ kia đuổi bọn mình lên núi còn chưa đáng sợ bằng bà này!”
Khỉ đại ca lập tức thổi còi báo động, phát tín hiệu:
“Rút lui!”
Khỉ con nhận lệnh, đồng loạt co giò bỏ chạy thục mạng về phía rừng sâu.
Nhưng Sở Y Y không để yên.
“Chạy cái đầu tụi bây! Phá hết đồ của bà mà đòi chuồn à?! Bà phải lột sạch lông tụi bây mới hả dạ!”
Cô rít lên, nổi lửa ngùn ngụt, rồi cắm đầu đuổi theo như mãnh thú săn mồi.
Đám khỉ vừa nhảy vừa hò hét rối loạn:
“Á á á, con người này kinh khủng quá, chạy mau chạy mau!”
“Ôi mẹ ơi, tôi sắp bị bắt rồi!”
“Đại ca cứu em! Em sắp rơi vào tay con vượn cái ăn thịt người rồi! Huhuhu!”
Sở Y Y như gió lốc, rượt sát sau mông một con khỉ bị tụt lại.
Bỗng...
Rầm! Cô vấp phải rễ cây, té sấp mặt.
Đám khỉ quay đầu nhìn, ré lên như đang cười hả hê.
Sở Y Y nghiến răng ken két, cơn giận càng bùng cháy.
Cô không đứng dậy.
Thay vào đó, cô bò sát đất, tay chân phối hợp, tốc độ còn nhanh hơn lúc chạy bộ!
Vừa bò vừa gầm gừ như dã thú, ánh mắt tối tăm, lạnh lẽo dán chặt vào lũ khỉ.
“Mấy con súc sinh! Đứa nào bà đây cũng lôi cổ xuống cho bằng được!”
Khi bò mệt, cô… bắt chước khỉ, nhảy lên dây leo đu cây mà bay!
Bầy khỉ há hốc mồm, chết đứng.
“Cái quái gì vậy trời?! Là tụi mình là khỉ hay con vượn cái này mới là khỉ vậy?!”
“Mẹ ơi, con đυ.ng phải yêu quái rồi!”
“Hu hu hu, đợi con với, đừng bỏ con lại với cái bà khỉ lai người này…!”
Bên kia, livestream đang nổ tung.
[Sở trời đất ơi, tổ chương trình chơi dơ quá! Dẫn khỉ tới phá lều người ta?!]
[Căng à nha, Sở Y Y nổi điên rồi! Cái mặt giận dữ của cô ấy làm tui nổi da gà luôn… Hồi cô ấy đánh đám Minh Châu còn nhẹ tay lắm đó chứ! Mà nếu mà đánh kiểu hôm nay thì tụi nó không bể đầu thì cũng trật xương!]
[Tôi không hiểu sao mà nhìn Sở Y Y bò dưới đất hung hãn vậy lại thấy cuốn dã man… Yêu mất rồi huhuhu!]
[Ối trời ơi, cô ấy đu cây như phim hành động, mượt hơn diễn viên đóng thế! Cái khả năng sinh tồn trong rừng của cô ấy đúng là không phải dạng vừa. Tôi nghi cô ấy từng đi lính đặc công luôn á!]
[Không, phải nói là Sở Y Y còn ghê hơn cả đặc công nữa ấy chứ!]
[Sở Y Y đánh khỉ mạnh quá, cả nhà tôi xem mà há hốc mồm. Lần đầu tiên trong đời thấy có người rượt đánh khỉ, chứ không phải bị khỉ rượt!]
[Thôi đừng nhắc nữa, tuần trước tôi lên núi Nga Mi bị khỉ cướp mất điện thoại, không chịu buông còn bị nó cào rách tay. Không chỗ khiếu nại, giờ tôi thù cả họ nhà khỉ. Sở Y Y, làm ơn giã bầy khỉ đó giúp tôi đi!]
[Tuy không phải khỉ núi Nga Mi, nhưng cứ thấy khỉ là tôi muốn đập. Nhìn Sở Y Y rượt tụi nó mà lòng tôi nhẹ cả người!]
[Ơ thôi cô đừng rượt nữa, một mình sao ăn lại cả đàn khỉ? Lỡ bị thương thì sao, cô rút đi cho lành!]
[Tôi thì thấy Sở Y Y có hơi quá rồi. Đúng là khỉ phá đồ thật, nhưng tụi nó là động vật, đâu biết gì. Đuổi đánh tụi nó thế kia nhìn tội quá, sợ tụi nó tổn thương tinh thần mất.]
4
0
1 tháng trước
23 giờ trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
