TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 2
Chương 2

Chớp mắt Chi Uyển đã ở Quốc Công phủ được 5 năm.

Cũng không trách mấy hạ nhân đó lại lắm mồm, nếu là người hiểu chuyện quả thật cũng nên tự mình xin rời đi.

Nhưng nàng cả cha và mẹ đều mất, trong nhà chẳng còn người thân.

Thiên hạ rộng lớn này, nàng có thể đi đâu được?

May mắn là nàng đã gần đến tuổi cài trâm, chờ dì gả nàng cho người, nàng sẽ không cần phải sống những ngày tháng ăn nhờ ở đậu nữa.

Chi Uyển nắm chặt khăn, ngày này hẳn là sẽ không còn xa.

Sương Nhi đau lòng tiểu thư nhưng không biết phải an ủi như thế nào: "Tiểu thư..."

Chi Uyển hít một hơi thật sâu, nở nụ cười tươi tắn trên mặt: "Được rồi, dì còn đang chờ đấy, đừng để dì phải đợi lâu."

...

Lan viện.

Trong phòng, Lục Trạm vừa mới thỉnh an mẫu thân Ngụy thị xong, mẫu thân liền bắt đầu xua đuổi hắn.

"Con đi đi, lát nữa Uyển nhi sẽ đến, nha đầu kia sợ con, con tránh mặt nàng đi."

Lục Trạm nghe vậy, mày kiếm khẽ nhíu nhưng cũng không nói gì: "Vâng."

"Hai ngày nữa, con đi gặp tiểu thư Lâm gia một chuyến." Ngụy thị nhớ ra một chuyện, vội vàng gọi nhi tử lại.

Lục Trạm nhàn nhạt nói: "Mẫu thân cứ từ chối đi, ta tạm thời không có ý định đón dâu."

Ngụy thị vừa nghe đã bực: "Con đã già đầu rồi, lại còn chần chừ trì hoãn như vậy, những cô nương tốt đều bị người ta cưới đi hết."

"Mẫu thân lo lắng nhiều rồi." Lục Trạm không vội không vàng nói.

Thái độ bất cần chẳng bận tâm của hắn khiến Ngụy thị nổi nóng: "Thành thật nói đi, có phải con đúng như lời đồn bên ngoài, không thích nữ nhân mà chỉ thích nam nhân không?"

Sắc mặt lạnh lùng của Lục Trạm thoáng rạn, mày nhíu chặt: "Mẫu thân đừng nói bậy!"

"Ta cũng mong là ta nói bậy, chứ không phải sự thật." Ngụy thị liếc con một cái, tỏ vẻ ghét bỏ xua tay: "Đi mau đi!"

Lục Trạm vừa xoay người, ngoài cửa chợt vang lên giọng thông báo của nha hoàn: "Phu nhân, biểu cô nương đến rồi."

Hắn hơi khựng lại, còn chưa kịp bước tiếp thì Ngụy thị đã bật dậy khỏi chỗ, nhanh như chớp kéo tay hắn đẩy vào nội thất.

Lục Trạm: "..."

"Không được ra!" Ngụy thị ném lại một câu cảnh cáo rồi quay lại chỗ ngồi, bà chỉnh lại y phục, ho nhẹ một tiếng xong cất giọng ra ngoài: "Để Uyển nhi vào."

Không lâu sau, Chi Uyển liền đi đến.

"Uyển Nhi gặp qua dì." Chi Uyển hành lễ với Ngụy thị.

"Mau ngồi cạnh ta đây." Ngụy thị tươi cười dễ gần vẫy tay với nàng.

Chi Uyển ngoan ngoãn đi đến ngồi xuống.

Ngụy thị nắm lấy tay nàng, đánh giá nàng kỹ lưỡng một lượt.

0

0

4 ngày trước

4 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.