TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 1
Chương 1

Chi Uyển lại mơ thấy người đó.

Lần này hắn càng quá đáng hơn, chẳng màng đến sự từ chối của nàng, thong thả cởi bỏ đai áo của nàng.

Chỉ Uyển khẽ kêu lên một tiếng, mặt đỏ bừng, nắm chặt lấy cổ áo: "Đừng..."

"Đừng gì?" Giọng nam trầm thấp, mang theo vài phần mê hoặc dụ dỗ.

Trong lúc nàng còn sững sờ, đối phương đã đột ngột giữ lấy hai tay nàng giơ cao quá đầu, rồi cúi người áp sát xuống.

Trong khoảnh khắc mê loạn Chi Uyển theo bản năng muốn nhìn rõ diện mạo của hắn, nhưng dù cho nàng cố nhìn thế nào cũng luôn không sao nhìn rõ, chỉ mơ hồ thấy được vòng eo thon chắc, cùng ngón tay dài đẹp đẽ.

...

"Tiểu thư nên dậy rồi, Quốc công phu nhân phái người tới truyền lời, mời người lát nữa sang viện của bà nói chuyện."

Giọng nha hoàn Sương Nhi vang lên ngoài rèm châu, Chi Uyển mồ hôi ướt đẫm tỉnh lại từ trong giấc mộng, cả người đều vô lực.

Nàng từ chối để nha hoàn hầu hạ, tự mình rời giường thay toàn bộ y phục từ trong ra ngoài.

Sợ nha hoàn sẽ phát hiện ra gì đó, nàng rửa mặt xong liền nhúng qυầи ɭóŧ vào chậu, giặt sạch sẽ rồi treo ra phía sau giường hong khô.

Nhìn cái qυầи ɭóŧ này, Chi Uyển cảm thấy thật xấu hổ.

Một nữ nhi chưa xuất giá như nàng mà nửa năm nay toàn mộng mị loại chuyện ấy, chẳng rõ là cơ thể có bệnh, hay là... cần nam nhân?

Nhưng loại chuyện này thật chẳng tiện mở miệng, nàng đành chôn sâu trong đáy lòng.

Dùng xong đồ ăn sáng, nàng dẫn nha hoàn thong thả bước về Lan viện của Lục phu nhân Ngụy thị.

"Biểu cô nương."

Trên đường gặp người hầu, ai cũng khách khí tiến đến hành lễ.

Chi Uyển chỉ gật đầu, không nói gì.

Nhưng chưa đợi nàng đi xa, đám người đó đã bàn tán sau lưng.

"Chỉ là họ hàng xa tám đời chẳng dính, vậy mà mặt dày bám lấy Quốc Công phủ mãi."

"Biết làm sao được? Người ta là cô nhi, có người chịu nhận nuôi thì phải bám chặt không chịu rời thôi."

"Khách sáo gọi nàng một tiếng biểu cô nương mà nàng tưởng mình là chủ tử trong phủ này thật sao? Cũng chỉ là kẻ nương nhờ người ta, còn suốt ngày làm bộ làm tịch!"

Sương Nhi biến sắc, quay người định cãi lý thì bị Chi Uyển kéo lại: "Đừng có nhiều chuyện."

Sương Nhi tức đến đỏ hoe mắt, môi run rẩy: "Tiểu thư, bọn họ quá đáng lắm!"

"Không cần để ý tới, đi thôi." Chi Uyển cũng không dễ chịu trong lòng , nhưng lời người ta nói cũng là sự thật.

Nàng đến Quốc Công phủ khi mười tuổi, được Ngụy dì không chê cho phép nàng ở lại Quốc Công phủ, mọi chi phí ăn mặc đều được đối xử như tiểu thư trong phủ.

0

0

4 ngày trước

4 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.