TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 3
Chương 3: Chuẩn Bị Vật Tư

Mạnh Thính Âm không quá hiểu biết về phương diện này, nhưng tối qua đã đọc vài quyển tiểu thuyết, trong đầu cũng có một số đồ cơ bản cần mua.

“Tôi cần balo dã ngoại, thuốc phun đuổi côn trùng, bật lửa, xẻng công bông nhiều chức năng…” Cô hơi ngập ngừng, đột nhiên không nhớ mấy dụng cụ khác.

Ông chủ thấy vậy thì hỏi: “Cô mua mấy thứ này để đi chơi dã ngoại, hay để trong nhà?”

Mạnh Thính Âm thuận thế nói: “Tôi muốn ra ngoài dã ngoại, anh có đề cử gì không?”

Ông chủ lại hỏi: “Vậy tài chính của cô là bao nhiêu?”

Mạnh Thính Âm làm việc hai năm, mặc dù tiền lương không cao nhưng cô không xài mấy tiền, cho nên đã góp được hơn trăm triệu.”

Nhưng cô không thể sử dụng hết số tiền đó trong một lần, lỡ như nhóm đó chỉ là một trò đùa thì cô xài hết tiền, sau này khó mà sống được.

Cô nghĩ một lát, hỏi thử: “Ông chủ, tôi là sinh viên, không có nhiều tiền, chỉ tầm dưới 20 triệu thôi, anh đề cử giúp tôi nhé?”

“Được!” Ông chủ đồng ý.

Dưới sự giới thiệu của ông chủ, Mạnh Thính Âm mua không ít đồ, hai mươi triệu xài vừa hết.

Balo màu nâu, ủng cao, áo khoác chống gió, bao tay chiến thuật, mũ bảo hộ, mặt nạ phòng độc, xửng công binh nhiều chức năng, dao găm, thuốc phun đuổi côn trùng, gậy điện, bật lửa, la bàn, đèn pin năng lượng mặt trời, sáo cầu cứu, cục sạc có dung lượng lớn, dây thừng, lều trại, túi cấp cứu, bánh quy nén, thịt hộp và trái cây hộp, nước khoáng, đường trắng và muối ăn.

Ông chủ còn tốt bụng hướng dẫn cô cách sử dụng một số đồ trong đó.

Mạnh Thính Âm vui vẻ tính tiền, mang theo túi lớn bắt xe về nhà.

Sau khi về nhà thì đã tầm chiều tối, bụng Mạnh Thính Âm đói cồn cào.

Cô không muốn nấu ăn nên gọi một phần đồ ăn ngoài, lúc đợi ship đến thì xem video sinh tồn dã ngoại.

Cơm được ship đến ngay, Mạnh Thính Âm hôm nay chi lớn, ăn phần ăn gia đình.

Lúc ăn cơm, cô vẫn xem video tiếp.

Thời gian trôi qua, video cũng gần hết.

Lúc thời gian gần đến 8 giờ tối, mặc dù Mạnh Thính Âm đang xem video sinh tồn, nhưng tâm tư thì đã bay bổng đi đâu.

Để tiết kiệm không gian balo, cô đã thay quần áo giày dép, mũi bảo vệ và mặt nạ phòng hộ đều được mang, ngay cả găng tay cũng đeo đủ, cô nắm chặt balo trong tay, gương mặt nghiêm túc.

Cô bây giờ chẳng khác gì một bộ đội đặc chủng chuẩn bị bước vào chiến trường khó khăn.

Mạnh Thính Âm lo lắng không thôi, cô đã không nghe được âm thanh trong video nữa, đôi mắt cứ nhìn về phía đồng hồ, đã đến 7 giờ 59 phút.

Cô nhìn vào trong [Nhóm quản lý quốc lộ cầu sinh], bên trong không có tin nhắn mới nào, cứ như mọi thứ chỉ là ảo giác của cô.

Mạnh Thính Âm mím môi, nhìn chằm chằm con số đếm ngược.

Mười, chín… Sáu, năm… Ba, hai, một, không!

Trong giây phút cô đếm tới không thì cảm thấy đầu đau như búa bổ.

Trước khi mất ý thức, cô vẫn nắm chặt balo dã ngoại trong tay.

4

0

1 tháng trước

2 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.