0 chữ
Chương 4
Chương 4: Bắt Đầu Với Chiếc Xe Lắc Trẻ Em
Mạnh Thính Âm bị âm thanh lạnh băng trong đầu đánh thức.
[Thành công tiếp nhận cư dân đến từ hành tinh xanh, thành công gia nhập trò chơi!]
[Hoan nghênh mọi người đến với trò chơi quốc lộ cầu sinh, tôi là hệ thống cầu sinh số 007, bây giờ tôi sẽ giới thiệu quy tắc trò chơi cầu sinh lần này.]
[Một, sinh mạng chỉ có một, chết là hết!]
[Hai, lần này chỉ có người chơi từ 16-60 tuổi, tất cả người chơi đều tham gia trò chơi với sức khỏe tốt nhất, mà người dân ngoài tuổi này sẽ được sắp xếp thỏa đáng.]
[Ba, mỗi người chơi đều có công cụ di chuyển và đồng hồ khi vào trò chơi, người chơi chết thì công cụ di chuyển sẽ trở về trạng thái không chủ. Công cụ di chuyển có thể thăng cấp!]
[Bốn, hai bên đường sẽ có rương tài nguyên rơi random, lấy được nhiều rương thì sẽ có càng nhiều cơ hội sống!]
[Năm, ban đêm rất nguy hiểm, xin đừng cách công cụ di chuyển quá ba mét, nếu không tự chịu!]
[Sáu, mỗi ngay sẽ có số km cần phải chạy, người chơi không đạt được mục tiêu sẽ bị giải quyết!]
[Bảy, trên đường quốc lộ, người chơi chỉ có thể đi về phía trước, không thể lùi lại!]
[Tám, ba ngày đầu tiên là thời kì bảo vệ cho người mới, hệ số nguy hiểm giảm mạnh, mong người chơi lợi dụng thời gian này hợp lí!]
[Chúc mọi người một chuyến đi vui vẻ!]
Giây phút âm thanh kết thúc, Mạnh Thính Âm cũng khôi phục ý thức hoàn toàn.
Trò chơi quốc lộ cầu sinh là thật!
Cô cúi đầu kiểm tra xem đồ vật còn đó không.
Lúc thấy balo đầy đồ, cô mới thấy bình tĩnh.
Ánh mắt chuyển đổi nhìn về phía chiếc xe lắc màu hồng dành cho trẻ em ở gần cô, thân xe được làm bằng loại nhự rẻ tiền, tay lái có thể cầm bằng một tay, và cả bốn cái bánh xe sáng lên…
Cùng với bài hát quen thuộc: “Baby shark du du du…”
Vẻ mặt Mạnh Thính Âm không bình tĩnh nổi.
Cái xe lắc trẻ em này là công cụ di chuyển của cô á?
Mới đầu mà cho cô cái đạo cụ sinh tồn như này, có khác gì bảo cô nghiên cứu phát minh xe cộ di chuyển không chứ?
Mặc dù thấy hoang đường, nhưng Mạnh Thính Âm vẫn cẩn thận ngồi lên, hai chân cô không dám để lên bàn đạp, sợ khiến chiếc xe yếu ớt này bị vỡ vụn.
May mà chiếc xe lắc này nhìn hơi rẻ tiền, nhưng vẫn chịu đựng được cô, còn việc có bị bể hay không thì Mạnh Thính Âm không biết.
Cô đeo balo lên vai, nhìn đồng hồ màu đen trên cổ tay trái của mình, màn hình đang sáng, ở trong có không ít tin nhắn đang xuất hiện.
Màn hình đồng hồ không lớn, ánh sáng mạnh, Mạnh Thính Âm đành phải nhìn nó cẩn thận.
Lúc này mới phát hiện là tin nhắn trong nhóm người chơi.
[Ngươi chơi 036934: Tui đang ở đâu đây?]
[Người chơi 057190: Quốc lộ cầu sinh? Cái tên nào đang giả thần giả quỷ vậy? Dù là ai, bây giờ, lập tức, thả tôi về!]
[Có ai ở Bắc Kinh không?: Theo kinh nghiệm đọc truyện cầu sinh nhiều năm của tôi, chúng ta đã bị kéo vào trò chơi sinh tồn rồi á! Bây giờ, chuyện quan trọng nhất là đi tìm vật tư!]
[Vương Bình Bình: Ba mẹ, con là Bình Bình, thấy con thì nhắn lại!]
[Trời dịu như ngày thu: Tôi bị què nhiều năm, ai ngờ ngủ dậy đã khỏe rồi! Tôi yêu trò chơi này!]
[Người chơ 039076: Công cụ di chuyển của tôi là xe đạp, công cụ của mấy người là gì?]
[Một con khỉ trèo lên cây: Bà nội nó chứ, ông đây đang đi ẻ đó, cầm theo cuộn giấy vệ sinh vào đây nè!]
[Mèo nhỏ: Tôi đang ăn cơm á, cầm đũa vào đây, sao không để tôi ăn xong món gà Cung Bảo kia rồi chuyển vào chứ?]
[Tôi biết ơn lắm luôn: Tôi đang đánh bài với bạn bè nè, cầm theo bộ bài vào đây đó! Tôi biết ơn lắm luôn!]
[Ngô Ái Quốc: Mai là sinh nhật 60 tuổi của tôi, sắp được về hưu rồi, sao lại kéo tôi vào đây? Ông già như tôi vào đây có khác nào đi chịu chết đâu chứ?]
Kênh trò chuyện rất loạn, Mạnh Thính Âm xem một lát đã thấy đau mắt.
Sản phẩm điện tử với ánh sáng mạnh sẽ khiến mắt bị thương.
Cô híp mắt nhìn một lát, sau đó tìm được cái phóng to và bấm vào.
Màn hình đồng hồ được kéo lớn trong không khí, bên cạnh là dấu có thể điều chỉnh lớn nhỏ.
Điều chỉnh màn hình lớn nhỏ theo mong muốn, lúc này Mạnh Thính Âm mới thấy dễ chịu.
Cô liếc nhìn màn hình trò chơi, phát hiện số người đang trong nhóm trò chuyện bây giờ là: 100.000/100.000.
Chỗ của cô là khu số 30.
Ngoài [Nhóm trò chuyện] thì còn có [Giao dịch] và [Bạn bè], nhưng danh sách trống không, Mạnh Thính Âm không có thêm bạn bè nào cả.
Ngoài cái này, còn có hai mục [Tin tức cá nhân] và [Phương tiện di chuyển].
[Thành công tiếp nhận cư dân đến từ hành tinh xanh, thành công gia nhập trò chơi!]
[Hoan nghênh mọi người đến với trò chơi quốc lộ cầu sinh, tôi là hệ thống cầu sinh số 007, bây giờ tôi sẽ giới thiệu quy tắc trò chơi cầu sinh lần này.]
[Một, sinh mạng chỉ có một, chết là hết!]
[Hai, lần này chỉ có người chơi từ 16-60 tuổi, tất cả người chơi đều tham gia trò chơi với sức khỏe tốt nhất, mà người dân ngoài tuổi này sẽ được sắp xếp thỏa đáng.]
[Ba, mỗi người chơi đều có công cụ di chuyển và đồng hồ khi vào trò chơi, người chơi chết thì công cụ di chuyển sẽ trở về trạng thái không chủ. Công cụ di chuyển có thể thăng cấp!]
[Bốn, hai bên đường sẽ có rương tài nguyên rơi random, lấy được nhiều rương thì sẽ có càng nhiều cơ hội sống!]
[Sáu, mỗi ngay sẽ có số km cần phải chạy, người chơi không đạt được mục tiêu sẽ bị giải quyết!]
[Bảy, trên đường quốc lộ, người chơi chỉ có thể đi về phía trước, không thể lùi lại!]
[Tám, ba ngày đầu tiên là thời kì bảo vệ cho người mới, hệ số nguy hiểm giảm mạnh, mong người chơi lợi dụng thời gian này hợp lí!]
[Chúc mọi người một chuyến đi vui vẻ!]
Giây phút âm thanh kết thúc, Mạnh Thính Âm cũng khôi phục ý thức hoàn toàn.
Trò chơi quốc lộ cầu sinh là thật!
Cô cúi đầu kiểm tra xem đồ vật còn đó không.
Lúc thấy balo đầy đồ, cô mới thấy bình tĩnh.
Ánh mắt chuyển đổi nhìn về phía chiếc xe lắc màu hồng dành cho trẻ em ở gần cô, thân xe được làm bằng loại nhự rẻ tiền, tay lái có thể cầm bằng một tay, và cả bốn cái bánh xe sáng lên…
Vẻ mặt Mạnh Thính Âm không bình tĩnh nổi.
Cái xe lắc trẻ em này là công cụ di chuyển của cô á?
Mới đầu mà cho cô cái đạo cụ sinh tồn như này, có khác gì bảo cô nghiên cứu phát minh xe cộ di chuyển không chứ?
Mặc dù thấy hoang đường, nhưng Mạnh Thính Âm vẫn cẩn thận ngồi lên, hai chân cô không dám để lên bàn đạp, sợ khiến chiếc xe yếu ớt này bị vỡ vụn.
May mà chiếc xe lắc này nhìn hơi rẻ tiền, nhưng vẫn chịu đựng được cô, còn việc có bị bể hay không thì Mạnh Thính Âm không biết.
Cô đeo balo lên vai, nhìn đồng hồ màu đen trên cổ tay trái của mình, màn hình đang sáng, ở trong có không ít tin nhắn đang xuất hiện.
Màn hình đồng hồ không lớn, ánh sáng mạnh, Mạnh Thính Âm đành phải nhìn nó cẩn thận.
Lúc này mới phát hiện là tin nhắn trong nhóm người chơi.
[Người chơi 057190: Quốc lộ cầu sinh? Cái tên nào đang giả thần giả quỷ vậy? Dù là ai, bây giờ, lập tức, thả tôi về!]
[Có ai ở Bắc Kinh không?: Theo kinh nghiệm đọc truyện cầu sinh nhiều năm của tôi, chúng ta đã bị kéo vào trò chơi sinh tồn rồi á! Bây giờ, chuyện quan trọng nhất là đi tìm vật tư!]
[Vương Bình Bình: Ba mẹ, con là Bình Bình, thấy con thì nhắn lại!]
[Trời dịu như ngày thu: Tôi bị què nhiều năm, ai ngờ ngủ dậy đã khỏe rồi! Tôi yêu trò chơi này!]
[Người chơ 039076: Công cụ di chuyển của tôi là xe đạp, công cụ của mấy người là gì?]
[Một con khỉ trèo lên cây: Bà nội nó chứ, ông đây đang đi ẻ đó, cầm theo cuộn giấy vệ sinh vào đây nè!]
[Mèo nhỏ: Tôi đang ăn cơm á, cầm đũa vào đây, sao không để tôi ăn xong món gà Cung Bảo kia rồi chuyển vào chứ?]
[Tôi biết ơn lắm luôn: Tôi đang đánh bài với bạn bè nè, cầm theo bộ bài vào đây đó! Tôi biết ơn lắm luôn!]
[Ngô Ái Quốc: Mai là sinh nhật 60 tuổi của tôi, sắp được về hưu rồi, sao lại kéo tôi vào đây? Ông già như tôi vào đây có khác nào đi chịu chết đâu chứ?]
Kênh trò chuyện rất loạn, Mạnh Thính Âm xem một lát đã thấy đau mắt.
Sản phẩm điện tử với ánh sáng mạnh sẽ khiến mắt bị thương.
Cô híp mắt nhìn một lát, sau đó tìm được cái phóng to và bấm vào.
Màn hình đồng hồ được kéo lớn trong không khí, bên cạnh là dấu có thể điều chỉnh lớn nhỏ.
Điều chỉnh màn hình lớn nhỏ theo mong muốn, lúc này Mạnh Thính Âm mới thấy dễ chịu.
Cô liếc nhìn màn hình trò chơi, phát hiện số người đang trong nhóm trò chuyện bây giờ là: 100.000/100.000.
Chỗ của cô là khu số 30.
Ngoài [Nhóm trò chuyện] thì còn có [Giao dịch] và [Bạn bè], nhưng danh sách trống không, Mạnh Thính Âm không có thêm bạn bè nào cả.
Ngoài cái này, còn có hai mục [Tin tức cá nhân] và [Phương tiện di chuyển].
4
0
1 tháng trước
2 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
