0 chữ
Chương 21
Chương 21: Thư Xin Lỗi
Mạnh Thính Âm yên tâm.
Nhưng cô cũng có nhận thức mới với nhóm quản lí động vật này.
Ví dụ như [Bạch Hồ], nó có thể khiến [Gà Sao] biến mất trong chớp mắt, năng lực này không phải con người muốn là làm được.
Hơn nữa… Từ cách nói của tụi nó, loài người hẳn không thể thấy chúng.
Vậy sao cô có thể thấy?
Thôi, nếu không nghĩ ra thì không nghĩ.
Việc cô vào nhóm quản lí vốn cũng là chuyện khó hiểu rồi còn gì?
Nhưng có chuyện hôm nay, sau này cô phải cẩn thận một chút, tuyệt đối không thể để bị phát hiện.
Mạnh Thính Âm nhìn thời gian, đã 3:20 chiều.
Cô để mấy quả Trái Tim trong balo ra rương, sau đó cất nguyên liệu thăng cấp vào lại, dù sao nguyên liệu này khá nặng, đặt trong balo là thích hợp nhất.
Quả Trái Tim nhiều tới mức để đầy hai rương tài nguyên, những món đồ trong rương tài nguyên đều đặt ở trên thân xe.
Mạnh Thính Âm khôi phục thời gian còn thừa của [Thẻ hút rương], sau đó đạp xe lắc đi về phía trước.
Một giờ tiếp theo, cô nhặt được hai rương tài nguyên.
Sau đó [Thẻ hút rương] mất hiệu lực hoàn toàn.
Mạnh Thính Âm cúi đầu nhìn hành trình hôm nay, đã 5 cây số, vượt quá chặng đường mục tiêu hôm nay.
Pham vi của [Thẻ hút rương] là mười km xung quanh.
Nói cách khách, trong 10km xung quanh sẽ không còn rương tài nguyên nào nữa.
Mạnh Thính Âm mở hai rương tài nguyên ra, đạt được [Nhựa x3] [Cao su x1] [Bánh nướng x1] [Cân điện tử x1].
Cũng không tệ, ít nhất còn có đồ ăn.
Lần này cô không phân giải rương mà giữ lại để trữ đồ.
Bốn cái rương đã chiếm hết không gian sau xe.
Có lẽ cô nên thử thăng cấp cho xe lắc, nếu không sẽ không có chỗ để tài nguyên sắp nhặt được.
Bây giờ cô không có đủ tài nguyên, nhưng cô có nhiều quả Trái Tim, có thể dùng để đổi tài nguyên.
Nhưng không phải hiện tại.
Sau khi trời tối thì sẽ rất nguy hiểm, không thể rời xa phương tiện di chuyển 3 mét, hơn nữa xung quanh tối tăm, trong tình huống này, cô không thấy được cái gì ở quanh cả.
Cho dù thấy cũng không thể nhặt tùy tiện được.
Giao dịch sẽ bắt đầu vào buổi tối.
Bây giờ cô phải đi tiếp.
Mạnh Thính Âm nghỉ ngơi một chút, sau đó đạp xe lắc rời đi.
Chỉ mới năm phút mà cô đã nhận được một bức thức xin lỗi.
[Ting! Ngài nhận được một bức thư xin lỗi, mau xem nào!]
Lúc ấy, Mạnh Thính Âm đang đứng nghiến răng nghiến lợi đẩy xe lắc - hết cách, ngồi đạp lâu lắm.
Nghe vậy, Mạnh Thính Âm dừng chân, nghi ngờ mở ra.
[Thư xin lỗi: Chào người chơi, tôi là hệ thống cầu sinh 007, với chuyện ngài gặp được vào 13:34:26 chiều hôm nay, là do bug của hệ thống gây ra, bây giờ bug đã được sửa, tôi xin đền bù tổn thất của ngài. Bấm vào để nhận.]
Mạnh Thính Âm nghĩ, 1 giờ rưỡi chiều là lúc xảy ra chuyện [Gà Sao].
Cho nên, [Thương Lang] đã nói ‘bug’ này với hệ thống 007, sau đó 007 đã sửa lại nó?
Nhưng đó có phải là bug đâu.
Mạnh Thính Âm không biết 007 ‘sửa’ kiểu gì.
Nhưng nếu đã sửa lỗi thì cô không hỏi gì nhiều.
Không ngờ còn được đền bù, không biết là cái gì.
Cô bấm vào nhận quà bồi thường, là mười con gà quay đóng gói chân không!
Mạnh Thính Âm rất vừa lòng với món quà bồi thường này, ‘miễn cưỡng’ chấp nhận lời xin lỗi của 007.
Nhưng cô cũng có nhận thức mới với nhóm quản lí động vật này.
Ví dụ như [Bạch Hồ], nó có thể khiến [Gà Sao] biến mất trong chớp mắt, năng lực này không phải con người muốn là làm được.
Hơn nữa… Từ cách nói của tụi nó, loài người hẳn không thể thấy chúng.
Vậy sao cô có thể thấy?
Thôi, nếu không nghĩ ra thì không nghĩ.
Việc cô vào nhóm quản lí vốn cũng là chuyện khó hiểu rồi còn gì?
Nhưng có chuyện hôm nay, sau này cô phải cẩn thận một chút, tuyệt đối không thể để bị phát hiện.
Mạnh Thính Âm nhìn thời gian, đã 3:20 chiều.
Cô để mấy quả Trái Tim trong balo ra rương, sau đó cất nguyên liệu thăng cấp vào lại, dù sao nguyên liệu này khá nặng, đặt trong balo là thích hợp nhất.
Quả Trái Tim nhiều tới mức để đầy hai rương tài nguyên, những món đồ trong rương tài nguyên đều đặt ở trên thân xe.
Một giờ tiếp theo, cô nhặt được hai rương tài nguyên.
Sau đó [Thẻ hút rương] mất hiệu lực hoàn toàn.
Mạnh Thính Âm cúi đầu nhìn hành trình hôm nay, đã 5 cây số, vượt quá chặng đường mục tiêu hôm nay.
Pham vi của [Thẻ hút rương] là mười km xung quanh.
Nói cách khách, trong 10km xung quanh sẽ không còn rương tài nguyên nào nữa.
Mạnh Thính Âm mở hai rương tài nguyên ra, đạt được [Nhựa x3] [Cao su x1] [Bánh nướng x1] [Cân điện tử x1].
Cũng không tệ, ít nhất còn có đồ ăn.
Lần này cô không phân giải rương mà giữ lại để trữ đồ.
Bốn cái rương đã chiếm hết không gian sau xe.
Có lẽ cô nên thử thăng cấp cho xe lắc, nếu không sẽ không có chỗ để tài nguyên sắp nhặt được.
Bây giờ cô không có đủ tài nguyên, nhưng cô có nhiều quả Trái Tim, có thể dùng để đổi tài nguyên.
Sau khi trời tối thì sẽ rất nguy hiểm, không thể rời xa phương tiện di chuyển 3 mét, hơn nữa xung quanh tối tăm, trong tình huống này, cô không thấy được cái gì ở quanh cả.
Cho dù thấy cũng không thể nhặt tùy tiện được.
Giao dịch sẽ bắt đầu vào buổi tối.
Bây giờ cô phải đi tiếp.
Mạnh Thính Âm nghỉ ngơi một chút, sau đó đạp xe lắc rời đi.
Chỉ mới năm phút mà cô đã nhận được một bức thức xin lỗi.
[Ting! Ngài nhận được một bức thư xin lỗi, mau xem nào!]
Lúc ấy, Mạnh Thính Âm đang đứng nghiến răng nghiến lợi đẩy xe lắc - hết cách, ngồi đạp lâu lắm.
Nghe vậy, Mạnh Thính Âm dừng chân, nghi ngờ mở ra.
[Thư xin lỗi: Chào người chơi, tôi là hệ thống cầu sinh 007, với chuyện ngài gặp được vào 13:34:26 chiều hôm nay, là do bug của hệ thống gây ra, bây giờ bug đã được sửa, tôi xin đền bù tổn thất của ngài. Bấm vào để nhận.]
Cho nên, [Thương Lang] đã nói ‘bug’ này với hệ thống 007, sau đó 007 đã sửa lại nó?
Nhưng đó có phải là bug đâu.
Mạnh Thính Âm không biết 007 ‘sửa’ kiểu gì.
Nhưng nếu đã sửa lỗi thì cô không hỏi gì nhiều.
Không ngờ còn được đền bù, không biết là cái gì.
Cô bấm vào nhận quà bồi thường, là mười con gà quay đóng gói chân không!
Mạnh Thính Âm rất vừa lòng với món quà bồi thường này, ‘miễn cưỡng’ chấp nhận lời xin lỗi của 007.
4
0
1 tháng trước
2 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
