TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 34
Chương 34: Còn không mau đứng lên

Ngọc Lê Thanh không thể không thừa nhận chút sức lực này của mình quả thực không đủ dùng.

Tuy rằng Giang Chiêu Nguyên nhỏ hơn nàng nửa tuổi, nhưng thân thể lại nặng hơn nàng nhiều, nàng ôm hắn cũng không kiên trì được bao lâu.

Sắp ngã xuống đất, Ngọc Lê Thanh theo bản năng bảo vệ thiếu niên đang ôm trên người nàng, sau lưng và mông đυ.ng vào hoa cỏ phồn thịnh, đè lệch một mảnh, còn không quên đau lòng cho bụi hoa sơn trà mới nở này.

Trong bụi hoa truyền ra một tiếng kêu đau, Nhược Nhược và Phương Nghị đi theo phía sau nghe thấy tiếng vội vàng chạy tới đỡ người, đến gần thấy Giang Chiêu Nguyên ngồi quỳ trên lưng Ngọc Lê Thanh, căng thẳng quan tâm tình huống của nàng, hai người bọn họ không chen vào được.

“Thanh Thanh, nàng không sao chứ?”

Trái tim Giang Chiêu Nguyên đập thình thịch, không chỉ lo lắng cho nàng, mà còn vì vừa rồi nàng đã bảo vệ hắn trước khi ngã xuống.

Chưa từng có ai coi trọng hắn như vậy, thà rằng mình đau cũng không muốn để hắn bị thương.

Kiếp trước người bên cạnh luôn là bỏ đá xuống giếng, hạng người ăn nói ngon miệng, mọc lên ở bụi gai, chính hắn cũng là một ngụy quân tử lấy ác trừng ác, tính kế lòng người.

Cho nên hắn rất khó hiểu để suy nghĩ của Thanh Thanh, rõ ràng vẫn chưa thành thân, bây giờ hắn còn là một người không hề có tiếng, có gì đáng để nàng đối với hắn tốt như vậy?

Trong lòng Giang Chiêu Nguyên sinh ra một loại cảm giác kỳ lạ nào đó, giống như trái tim nặng nề dơ bẩn trở thành một đoàn sóng nước ấm áp, hai tay đỡ mặt thiếu nữ, thân thể lơ lửng ngồi trên lưng nàng, theo tần suất hô hấp của nàng, trái tim của hắn cũng rung động theo.

Quả nhiên, Thanh Thanh luôn có thể mang đến cho hắn rất nhiều cảm nhận mới lạ.

Ánh chiều tà nhuộm chân trời thành màu hồng nhạt, ánh mặt trời chiếu nghiêng chiếu bóng hoa lên bên mặt thiếu nữ, nhìn đến khiến hắn đỏ bừng hai má.

Ngọc Lê Thanh nằm ngửa trong bụi hoa, hai chân gác trên đường nhỏ, chờ sau khi cỗ sức lực oi bức sau lưng trôi qua, mở mắt ra đã nhìn thấy mây trôi nổi nơi chân trời, như là tơ hồng ngâm trong nước, màu sắc sáng ngời, tính chất mềm mại.

Dần dần khôi phục tinh thần, tầm mắt tập trung trên mặt thiếu niên, hắn giống như là rất lo lắng cho nàng.

Ngọc Lê Thanh ngồi dậy từ trong bụi hoa, “Không sao, xương cốt ta vẫn tốt, từ trên cây rơi xuống cũng không gãy, huống chi còn có những bông hoa này lót cho ta.”

“Nếu không phải ta đè ở trên nàng, nàng cũng sẽ không ngã nặng như vậy.” Giang Chiêu Nguyên tự trách cúi đầu xuống.

Hắn đưa lưng về phía ánh sáng, trên ống tay áo dính vài cánh hoa rơi xuống, hai mắt hơi buông xuống thu lại một mảnh bóng tối trùng trùng điệp điệp, hai gò má trắng như tuyết, còn bắt mắt hơn cả một bụi hoa sơn trà đang nở rộ.

Ngọc Lê Thanh giơ tay phủi hoa lá ở trên váy, đưa tay nâng nửa bên mặt hắn lên, mặt mày mang theo nụ cười, “Ngươi quý giá hơn nhiều so với ta, nếu ngã xuống bị cành hoa rạch qua bên mặt, ta sẽ đau lòng muốn chết.”

Nàng mỉm cười nhìn hắn, trong lời nói mang theo sự ấm áp như gió xuân.

Lòng bàn tay vuốt ve trên mặt hắn hơi ấm, đầu ngón tay cất giấu nhiệt độ của mặt trời, Giang Chiêu Nguyên phồng khuôn mặt nhỏ nhắn lên, nhẹ nhàng thở ra, trái tim mới vừa rồi còn run rẩy như sóng nước, nhấc lên gợn sóng vòng tròn, lại đυ.ng vào l*иg ngực hắn từng chút từng chút một, ngay cả hô hấp cũng nóng lên.

“Thì ra Thanh Thanh chỉ đau lòng cho khuôn mặt của ta.” Hắn gạt tầm mắt sang một bên, giọng nói vẫn mềm mại như trước, mang theo chút trẻ con, như là đang làm nũng.

Lúc này còn ngoan ngoãn hơn nhiều so với vừa nãy khi ở trước mặt phụ thân.

Không nghĩ tới hắn còn rất phân biệt đối xử, Ngọc Lê Thanh mang theo chút ý xấu, nhéo nhéo nửa bên má hắn, mềm mại núng nĩnh, giống như là bánh gạo nếp lạnh.

Mặt bị người ta xoa như cục bột, Giang Chiêu Nguyên cũng không tránh, xấu hổ rũ mi xuống, rất giống một tiểu mỹ nhân đang bị đùa giỡn.

Ngọc Lê Thanh thật sự nhịn đến cười ra tiếng, sao hắn có thể đáng yêu như vậy chứ!

“Nàng cười cái gì?” Giang Chiêu Nguyên nhìn về phía nàng.

Khóe miệng Ngọc Lê Thanh giương lên, “Ta cười ngươi đường đường là công tử Hầu phủ, bị ta nhéo mặt còn ngoan ngoãn chịu, lúc trước lại không biết ngươi dễ bắt nạt như vậy đó.”

Mặt mày cong cong của thiếu nữ linh động đáng yêu, bảo thạch trên trâm khúc xạ ra ánh chiều tà, giống như hồ ly đùa giỡn con mồi, tùy ý nắm chặt con chó sữa dưới tay, lực đạo vừa phải, nói muốn bắt nạt hắn, nhưng lại giống như là đang nâng hắn ở trong lòng bàn tay hơn.

Giang Chiêu Nguyên cảm thấy trên mặt nóng lên.

Hắn đang ngồi ở trên người Thanh Thanh, dựa sát như vậy, bên tai là tiếng cười vui vẻ của nàng, hai má cảm nhận được độ ấm trong lòng bàn tay nàng, gợn sóng trong lòng càng lúc càng lớn, dần dần sinh ra một cỗ xúc động –

Giống như ôm nàng, ôm thật chặt.

Đè nàng xuống trong bụi hoa, hôn lên má nàng, má ấp môi kề với nàng…

Đáng tiếc xung quanh vườn hoa đều có thể nhìn thấy hạ nhân, ban ngày ban mặt cũng không thể che dấu tai mắt của người khác, hắn chỉ có thể ngoan ngoãn ngồi đó, ngón tay thăm dò móc lấy tay của nàng.

“Ta thích ở bên cạnh nàng như vậy.”

Trên mu bàn tay đυ.ng phải một ngón tay, cọ đến khiến nàng ngứa ngáy.

Ngọc Lê Thanh nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo của thiếu niên càng ngày càng đỏ, suýt chút nữa lại bị sắc đẹp mê hoặc, khôi phục tinh thần lại mới phát hiện, hắn vẫn ngồi ở trên người nàng!

Có lẽ là hắn đặt toàn bộ trọng lượng ở trên người nàng, cho nên Ngọc Lê Thanh mới không chú ý đến tư thế của hai người lại thân mật quá mức như thế, bây giờ nhìn thấu toàn cảnh, vội vàng đẩy hắn ra.

“Còn không mau đứng lên, chân ta sắp tê rần rồi.”

Ngọc Lê Thanh khẩn trương nhìn về phía bốn phía, Nhược Nhược và Phương Nghị đứng đưa lưng về phía bọn họ, xa xa có hạ nhân đi ngang qua cúi đầu không ngó nhìn lung tung.

Tầm mắt xẹt qua cửa viện Bích Đồng viện, hơi thở không khỏi trì trệ -- góc áo của phụ thân lộ ra từ khe cửa.

3

0

3 tháng trước

1 tháng trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.