TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 3
Chương 3: Công việc

Trên danh nghĩa, cậu là bạn đời của Phó Yến Hoài nhưng chỉ là danh nghĩa. Lộc Dao không có tư cách yêu cầu anh làm gì thêm.

Cậu ướm quần áo lên người, đường chỉ khâu nằm bên trong nên nhìn bên ngoài không quá rõ.

“Khâu xong rồi.”

Lộc Dao lẩm bẩm: “Nhưng hơi bẩn rồi, tối về giặt, mai mặc lại.”

Cậu thật sự rất buồn ngủ, nhưng từ khu biệt thự đến trung tâm thành phố là một đoạn khá dài, không thể trì hoãn.

Phòng của cậu nằm cuối hành lang. Nếu đi ra từ cổng chính biệt thự, nhất định sẽ phải băng qua phòng khách, phải đối mặt với ánh mắt kỳ lạ của quản gia và người làm. Vì thế, Lộc Dao thường chọn đi vòng gần nửa khu nhà ra cửa bên, rồi đi đến trạm xe đạp công cộng gần nhất.

Ánh nắng buổi sáng mùa hè đã rất chói chang, hôm nay Lộc Dao đi chậm hơn hẳn. Cổ sau cậu đau nhức, chân cũng nặng nề khó nhấc nổi.

Tối qua ngủ quá muộn, Beta khi tiếp xúc với pheromone của Alpha cũng sẽ gặp phải một số khó chịu. Lộc Dao giơ tay xoa cổ, cố gắng làm mình tỉnh táo. Tiệm bánh có nhiều việc cần chuẩn bị trước khi mở cửa, nếu đến muộn sẽ bị trừ lương.

Đầu tiên là đạp xe, sau đó chuyển sang xe buýt, rồi đi bộ thêm một đoạn ngắn nữa, cuối cùng tiệm bánh 85°C cũng hiện ra.

Cửa hàng mở lúc 10:30 sáng, Lộc Dao vừa đúng 9:00 đã đến nơi, không bị trễ.

Cậu là nhân viên đến sớm nhất. Lộc Dao lần lượt khởi động máy móc, rửa sạch nguyên liệu, cắt gọt sẵn sàng, kiểm tra kem tươi, chuẩn bị đế bánh.

Tiệm bánh này cũng khá nổi tiếng ở thủ đô, ban đầu nó chỉ là tiệm bình dân, nhưng từ năm nay nơi này bắt đầu nhận nhiều đơn đặt hàng cho các sự kiện cao cấp hơn.

Lộc Dao có chứng chỉ thợ bánh cao cấp, nhưng nhà họ Phó sẽ không cho phép cậu suốt ngày ra ngoài bán bánh ngọt. Như thế quá mất mặt cho một gia tộc giàu có.

Nhưng Lộc Dao không còn cách nào, cậu có quá nhiều khoản cần dùng đến tiền.

Hạ Thời Việt bước vào tiệm khi Lộc Dao đã nướng xong một mẻ đế bánh và đang xem đơn đặt hàng bánh mì hôm nay.

“Lại là cậu đến sớm nhất.” Hạ Thời Việt đặt ba lô xuống, bắt đầu thay đồ, bất mãn thay cậu: “Rõ ràng lúc đầu đã nói là lịch trực hàng tuần sẽ luân phiên rồi mà, cái lão Mã keo kiệt kia chỉ biết bóc lột mình cậu.”

“Thôi kệ.” Lộc Dao dán danh sách đơn hàng lên cánh cửa tủ lạnh. “Trực ca cũng được thưởng thêm mỗi tháng, coi như không làm công không.”

Hạ Thời Việt tỏ vẻ bất mãn: “Ba trăm tệ một tháng, ba trăm tệ ở thủ đô thì làm được gì chứ. Rõ ràng là ông ta thấy cậu dễ bắt nạt.”

6

0

1 tháng trước

2 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.