0 chữ
Chương 21
Chương 21
“Trò vặt gì chứ ạ?”
Khương Vân Chi giả vờ ngây thơ, đưa tay cài cúc áo cho anh.
Cài xong, cô đắm đuối nhìn người đàn ông, oan ức nói: “Anh chẳng lẽ không có chút cảm giác nào với em sao?”
“Không có một chút thích Chi Chi nào sao?”
“Một chút cũng không rung động vì Chi Chi sao?”
Không khí nóng bỏng lan tỏa. Nụ cười trong mắt người đàn ông lan ra. Đôi mắt quyến rũ thoáng hiện chút dịu dàng.
Thấy cô đến gần, tự nhiên ngồi lên bàn, nghiêng đầu nhìn anh.
Anh hiểu sự cố ý quyến rũ của cô. Mà trên thực tế, anh dễ dàng rơi vào bẫy của cô.
“Chi Chi, lá gan em không nhỏ.”
Trước mặt Khương Vân Chi, anh chỉ muốn xé bỏ lớp ngụy trang lưu manh giả danh tri thức.
“Anh Kiêu Hàn...”
“Em chỉ là, muốn quyến rũ anh thôi. Ai bảo em thích anh như vậy, rung động vì anh như vậy, mê đắm anh như vậy chứ.”
Hệ thống: [Tiếp tục quyến rũ đừng dừng lại. Điểm thiện cảm của phản diện đã từ âm mười tăng lên mười rồi. Hôm nay là mười, ngày mai sẽ là một trăm!]
Nó biết lãnh đạo không chọn nhầm người. Tiểu yêu tinh Khương Vân Chi này quyến rũ đến mức nó nhìn cũng thấy nóng mặt. Lời ngon tiếng ngọt, cộng thêm động tác quyến rũ, Phật tử đến cũng không chịu nổi.
Khương Vân Chi cũng nhờ sự cổ vũ của việc điểm thiện cảm tăng vọt mới dám mạnh dạn đi quyến rũ như vậy. Lúc này nhìn sự thay đổi trong mắt anh, trong lòng cô thầm vui. Về nhà quả thực sắp thành hiện thực rồi, wuhu!
“Muốn quyễn rũ tôi?”
Quý Kiêu Hàn lặp lại câu này. Đồng tử đen láy khóa chặt lấy cô: “Muốn quyến rũ thì phải chuyên tâm một chút. Đừng thấy ai cũng gọi anh ơi, hiểu không?”
Lần này cũng coi như biết được nguyên nhân anh không bình thường vừa rồi. Khương Vân Chi chớp chớp mắt, choàng tay qua cổ anh: “Anh ghen à?”
Quý Kiêu Hàn nhướng mày, không đồng tình cụp mắt. Ghen? Đúng là nực cười.
“Chi Chi, anh thà ăn máu chứ không ăn giấm.”
Wow, đúng là ma cà rồng thật.
“Hệ thống, đại phản diện biến dị từ lúc nào vậy?”
[Vừa mới.]
Ánh nắng gay gắt buổi chiều từ cửa sổ sát đất chiếu vào mặt cô, chói đến mức cô phải nheo mắt. Đột nhiên, eo cô nặng trĩu, cô được đặt vững vàng xuống đất.
“Buồn ngủ thì bên trong có phòng nghỉ.”
Quý Kiêu Hàn bất ngờ nói một câu này, rồi ngồi xuống ghế, bắt đầu xem tài liệu.
Khương Vân Chi vốn định đi. Anh nói như vậy thì giấc ngủ này không ngủ không được. Dù sao bây giờ cô cũng là fan cuồng của anh trai phản diện. Anh nói gì thì là cái đó.
Có lẽ không còn xa ngày đi đào rau dại nữa rồi.
Cho đến khi cô đi vào, cửa đóng lại, ánh mắt người đàn ông mới thu về. Anh day day sống mũi. Một mùi hương hoa anh đào ngọt ngào trong không khí làm xáo trộn suy nghĩ. Anh mở hé cửa sổ, lòng mới hoàn toàn bình tĩnh lại.
“Cốc cốc.”
“Vào đi.”
Từ Giai Giai cầm tài liệu bước vào văn phòng: “Quý tiên sinh, đây là phương án mới nhất của bộ phận kế hoạch.”
Khương Vân Chi giả vờ ngây thơ, đưa tay cài cúc áo cho anh.
Cài xong, cô đắm đuối nhìn người đàn ông, oan ức nói: “Anh chẳng lẽ không có chút cảm giác nào với em sao?”
“Không có một chút thích Chi Chi nào sao?”
“Một chút cũng không rung động vì Chi Chi sao?”
Không khí nóng bỏng lan tỏa. Nụ cười trong mắt người đàn ông lan ra. Đôi mắt quyến rũ thoáng hiện chút dịu dàng.
Thấy cô đến gần, tự nhiên ngồi lên bàn, nghiêng đầu nhìn anh.
Anh hiểu sự cố ý quyến rũ của cô. Mà trên thực tế, anh dễ dàng rơi vào bẫy của cô.
“Chi Chi, lá gan em không nhỏ.”
Trước mặt Khương Vân Chi, anh chỉ muốn xé bỏ lớp ngụy trang lưu manh giả danh tri thức.
“Anh Kiêu Hàn...”
“Em chỉ là, muốn quyến rũ anh thôi. Ai bảo em thích anh như vậy, rung động vì anh như vậy, mê đắm anh như vậy chứ.”
Nó biết lãnh đạo không chọn nhầm người. Tiểu yêu tinh Khương Vân Chi này quyến rũ đến mức nó nhìn cũng thấy nóng mặt. Lời ngon tiếng ngọt, cộng thêm động tác quyến rũ, Phật tử đến cũng không chịu nổi.
Khương Vân Chi cũng nhờ sự cổ vũ của việc điểm thiện cảm tăng vọt mới dám mạnh dạn đi quyến rũ như vậy. Lúc này nhìn sự thay đổi trong mắt anh, trong lòng cô thầm vui. Về nhà quả thực sắp thành hiện thực rồi, wuhu!
“Muốn quyễn rũ tôi?”
Quý Kiêu Hàn lặp lại câu này. Đồng tử đen láy khóa chặt lấy cô: “Muốn quyến rũ thì phải chuyên tâm một chút. Đừng thấy ai cũng gọi anh ơi, hiểu không?”
Lần này cũng coi như biết được nguyên nhân anh không bình thường vừa rồi. Khương Vân Chi chớp chớp mắt, choàng tay qua cổ anh: “Anh ghen à?”
“Chi Chi, anh thà ăn máu chứ không ăn giấm.”
Wow, đúng là ma cà rồng thật.
“Hệ thống, đại phản diện biến dị từ lúc nào vậy?”
[Vừa mới.]
Ánh nắng gay gắt buổi chiều từ cửa sổ sát đất chiếu vào mặt cô, chói đến mức cô phải nheo mắt. Đột nhiên, eo cô nặng trĩu, cô được đặt vững vàng xuống đất.
“Buồn ngủ thì bên trong có phòng nghỉ.”
Quý Kiêu Hàn bất ngờ nói một câu này, rồi ngồi xuống ghế, bắt đầu xem tài liệu.
Khương Vân Chi vốn định đi. Anh nói như vậy thì giấc ngủ này không ngủ không được. Dù sao bây giờ cô cũng là fan cuồng của anh trai phản diện. Anh nói gì thì là cái đó.
Có lẽ không còn xa ngày đi đào rau dại nữa rồi.
Cho đến khi cô đi vào, cửa đóng lại, ánh mắt người đàn ông mới thu về. Anh day day sống mũi. Một mùi hương hoa anh đào ngọt ngào trong không khí làm xáo trộn suy nghĩ. Anh mở hé cửa sổ, lòng mới hoàn toàn bình tĩnh lại.
“Vào đi.”
Từ Giai Giai cầm tài liệu bước vào văn phòng: “Quý tiên sinh, đây là phương án mới nhất của bộ phận kế hoạch.”
7
0
2 tháng trước
1 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
