TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 20
Chương 20

Anh nhận lấy nếm thử một miếng, khẽ cười khẩy. Con bé dối trá này chuyên nói dối.

Tài nấu nướng của Quản gia Lý, anh vừa ăn là nhận ra ngay. Nhưng anh không chọn vạch trần.

Sau bữa ăn, anh ngả người ra sau ghế sofa, nhìn cô dọn dẹp bàn. Hôm nay cô mặc chiếc váy liền màu hồng, làm nổi bật làn da hồng hào và xương quai xanh tinh xảo của cô.

Đôi mắt đen của anh hơi tối lại. Cô quả thật, chỗ nào cũng đúng gu của anh.

Đúng là một báu vật, muốn mang về cất giữ.

Bóng tối trong đầu lại cuộn trào. Quý Kiêu Hàn khó chịu nới lỏng cà vạt để dễ thở hơn. Đôi mắt sắc bén âm u nhìn chằm chằm Khương Vân Chi.

Sự bực bội dâng lên trong l*иg ngực không thể dập tắt. Từ khi gặp cô, anh đã không còn bình thường nữa.

Lần đầu tiên anh có ham muốn với một người phụ nữ.

Mãnh liệt đến mức muốn nhốt cô vào l*иg.

Chẳng lẽ, anh bệnh rồi?

Khương Vân Chi từ phòng vệ sinh đi ra thì thấy người đàn ông đang đút tay túi quần đứng bên cửa sổ sát đất. Làn khói thuốc lượn lờ che đi chiếc cằm sắc bén. Dưới hàng lông mày rậm, đôi mắt phượng thờ ơ nhìn tới, tỏa ra cảm giác xâm lược mạnh mẽ, như lưỡi dao sắc bén, muốn cứa vào tận đáy lòng.

Cô vẫn còn canh cánh về điểm thiện cảm của mình, đi về phía anh: “Anh ơi, hút ít thuốc thôi, hại sức khỏe.”

Cô gái đắm đuối nhìn anh. Tình cảm sâu sắc trong mắt cô nhất thời khiến anh mê mẩn. Anh khẽ nói: “Chi Chi, tình yêu của em rốt cuộc sâu đậm đến mức nào?”

Cô cong môi: “Yêu đến mức muốn cùng anh bạc đầu.”

Cô níu lấy tay áo anh, e thẹn nói: “Yêu đến mức muốn cùng anh bước vào bức tường hạnh phúc.”

Từng câu từng chữ ngọt ngào. Quý Kiêu Hàn liếc nhìn cô. Trái tim anh bất chợt đập mạnh một nhịp. Anh cười.

“Quyến rũ như vậy, không muốn sống nữa à?”

Người đàn ông véo cằm cô. Ánh mắt anh thoáng hiện vẻ trêu chọc. Rõ ràng là rất vui vẻ.

Khương Vân Chi mím môi. Nghe hệ thống thông báo trong đầu điểm thiện cảm không ngừng tăng lên, đôi mắt cô cong thành vầng trăng khuyết. Nốt ruồi đỏ nơi khóe mắt theo đường cong của mắt mà tỏa ra vẻ quyến rũ ngông cuồng.

Cô nhón chân, chủ động hôn lên má anh một cái, giọng nói mềm mại: “Anh chính là mạng sống của Chi Chi mà.”

Ngoan thật.

Ngoan đến mức anh muốn nói bậy.

Cảm giác ẩm ướt trên má khẽ chạm, làm tim anh ngứa ngáy. Cằm Quý Kiêu Hàn căng cứng. Anh vốn không phải người chịu thiệt thòi, cúi đầu hôn.

Đợi đến khi cô không thở nổi mới lưu luyến buông ra. Anh nhìn chằm chằm gò má đỏ ửng vì bị hôn của cô, giọng điệu khinh bạc: “Kỹ năng hôn của Chi Chi hơi kém.”

Mặt Khương Vân Chi càng nóng hơn: “Anh cũng hôn rồi...”

Quý Kiêu Hàn đoán được cô sắp nói gì tiếp theo, đưa ngón tay đặt lên môi cô, hơi cúi người: “Kiên nhẫn một chút.”

Anh đưa tay vuốt ve mái tóc đen trên vai cô: “Tôi rất mong chờ những trò vặt tiếp theo của em.”

7

0

2 tháng trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.