TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 43
Chương 22.1: Thiên kim nghèo túng là thế thân

Hôm sau.

Từ Tử Lộ còn chưa tới cổng tiểu uyển của Ôn Ấu Lê, đã nghe thấy tiếng cười trong trẻo ngọt ngào của thiếu nữ vọng ra từ bên trong.

Tiếng cười ấy vui vẻ hả hê, tựa như trẻ nhỏ thơ ngây, vô ưu vô lự.

Từ Tử Lộ nhận ra đó là tiếng cười của Ôn Ấu Lê, nhưng không hiểu vì sao hôm nay nàng lại vui vẻ đến thế.

Từ Tử Lộ lòng đầy tò mò, sải bước lớn đi vào.

“A Húc, cao thêm chút nữa đi.”

“Cao thêm chút nữa, ta sắp thấy được cây hải đường ngoài tường rồi.”

“Được.” Thiếu niên khẽ đáp.

Tiểu Đường đứng bên cạnh nhìn mà thót tim: “Đừng cao nữa, ngàn vạn lần đừng cao thêm nữa!”

Thiếu nữ mặc váy lựu đỏ thắm, khoác phi bạch màu xanh biếc, ngồi trên xích đu, đôi chân đung đưa theo nhịp xích đu lúc lên lúc xuống.

“A Húc, ngươi đừng để ý Tiểu Đường, ta muốn cao thêm nữa!”

Tiếng vừa dứt, thiếu niên lại dùng thêm ba phần sức đẩy mạnh xích đu, chiều chuộng người trên đó, dường như thật sự muốn đưa nàng lên tới tận mây xanh cuối trời.

Tiểu Đường vung mạnh hai tay, vẻ mặt như sắp khóc: “Tổ tông ơi! Tiểu thư quý hóa của ta, tổ tông ơi! Cầu xin người mau xuống đi thôi, lỡ như xảy ra chuyện gì, lão gia nhất định sẽ gϊếŧ nô tỳ mất—”

Ôn Ấu Lê ngồi trên xích đu, ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn đón gió, mỉm cười hờn dỗi nói: “Có A Húc bảo vệ ta, sẽ không xảy ra chuyện gì đâu.”

Thiếu niên không nói gì, chỉ khẽ nhếch môi cười.

Từ Tử Lộ vừa bước vào trong uyển liền trông thấy cảnh tượng này.

Thiếu nữ thiên chân lạn mạn, tà váy lựu đỏ thắm tung bay trong gió đầy quyến rũ, lúc vυ"t lên cao, tựa như ráng mây đỏ rực lúc hoàng hôn, đẹp đến khôn tả.

Không biết vì sao, gió nhẹ thổi qua, cây hải đường ngoài sân khẽ rung cành lá, những cánh hoa trắng hồng lả tả bay đầy khắp sân.

Xích đu đưa đẩy, nàng cũng đung đưa, lòng hai nam nhân cũng vì thế mà xao động…

Ngực Từ Tử Lộ nhói đau.

Cảm thấy cảnh tượng trước mắt quá đỗi chói mắt.

“Ấu Lê!” Hắn gọi bóng hình yêu kiều đang ở trên không.

Ôn Ấu Lê đang ngồi trên xích đu cúi mắt xuống, vừa thoáng thấy Từ Tử Lộ, gương mặt liền tràn ngập vui mừng: “Tử Lộ ca ca!”

Động tác của thiếu niên đang đẩy xích đu khựng lại.

“A Húc, mau cho ta xuống—”

A Húc chậm rãi giữ vững xích đu.

Rất nhanh, mũi chân Ôn Ấu Lê chạm đất, còn chưa kịp đứng vững, nàng đã vén váy chạy về phía Từ Tử Lộ đang mặc trường bào màu xanh tùng bách.

Tiểu thư…

Ánh mắt A Húc dõi theo bóng lưng thiếu nữ.

Từ Tử Lộ lặng lẽ nhìn sang.

Nhìn một lúc lâu, hắn mới nhíu mày.

“Tử Lộ ca ca, sao hôm nay lại rảnh rỗi đến tìm Lê Lê vậy?” Ôn Ấu Lê ôm lấy eo Từ Tử Lộ.

Đối diện với Từ Tử Lộ, Ôn Ấu Lê tuyệt đối không thu liễm quy củ, ngược lại còn bạo dạn hơn vài phần.

Nàng là vị hôn thê danh chính ngôn thuận của Từ Tử Lộ, nàng phải khiến Từ Tử Lộ quen với thái độ hiện tại của mình đối với hắn, đợi sau này khi lạnh nhạt đi mới dễ bề hành hạ hắn hơn.

Mà phá lệ, Từ Tử Lộ không đẩy nàng ra, ngược lại còn giơ một tay nhẹ nhàng xoa đầu nàng.

Ôn Ấu Lê không khỏi thầm chế giễu trong lòng.

Rõ ràng một lòng muốn hủy hôn ước, rõ ràng người trong lòng là Ngụy Thanh Lan, vậy mà vẫn vì lòng chiếm hữu mà tỏ ra thân mật với nàng trước mặt nam nhân khác.

“Ấu Lê hôm nay tâm trạng có vẻ tốt nhỉ?” Từ Tử Lộ liếc mắt đầy khıêυ khí©h về phía thiếu niên cách đó không xa.

Tiểu Đường chạy tới, bĩu môi nói mát: “Đâu chỉ là tốt, nô tỳ thấy tiểu thư sắp lên trời, sánh vai cùng ông trời luôn rồi.”

“Ngươi đó!” Ôn Ấu Lê tức giận lườm nàng một cái: “Đúng là bình thường bản tiểu thư quá nuông chiều ngươi rồi, nên giờ mới dám trêu chọc cả bản tiểu thư!”

“Được rồi, được rồi.” Từ Tử Lộ xoay gương mặt nhỏ của nàng lại, ngón tay khẽ véo nhẹ chóp mũi hồng phấn: “Ta thấy Tiểu Đường nói không sai. Muội đó, hôm nay đúng là chơi hơi quá rồi.”

“Có cô gia chống lưng cho nô tỳ, nô tỳ nào sợ!” Tiểu Đường đắc ý hất cằm, nhấn mạnh hai chữ “cô gia”.

Ôn Ấu Lê hiểu ý của nàng, mặt nhỏ tức khắc đỏ bừng, ngượng ngùng dậm chân: “Ngươi đừng có nói chen vào chuyện khác!”

Tiểu Đường cười tủm tỉm chạy đi, lúc đi còn không quên liếc mắt ra hiệu cho A Húc, bảo hắn mau chóng rút lui, đừng ở đây cản trở.

A Húc mà chịu ngoan ngoãn nghe lời rời đi mới là chuyện lạ.

3

0

3 tháng trước

1 tháng trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.