TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 10
Chương 5.2: Thiên kim nghèo túng là thế thân

“Còn nói là không có tâm tư gì khác?” Ngụy Tử Huyên hừ lạnh, “Hôm đó ngươi rơi xuống nước, hại biểu muội của ta bị phu tử quở trách, còn bị phạt chép "Luận Ngữ" cả trăm lần, giờ ngươi còn bày ra bộ dạng đáng thương này cho ai xem hả?”

“Hôm đó ta cũng không phải cố ý hại Ngụy tỷ tỷ.” Ôn Ấu Lê hít sâu một hơi, cố nén sợ hãi biện bạch.

“Phỉ!” Ngụy Tử Huyên nhổ toẹt một cái, “Ngươi mà cũng đòi gọi biểu muội của ta là ‘tỷ tỷ’? Biểu muội của ta là đệ nhất quý nữ kinh thành, ngươi đến xách giày cho nàng còn không xứng!”

Ngụy Tử Huyên có thật lòng yêu thương Ngụy Thanh Lan?

Không.

Ngụy Tử Huyên này là bàng chi của Ngụy gia, từ nhỏ sinh ra ở châu quận hẻo lánh, nay đã sắp đến tuổi cập kê, phụ mẫu phải cầu cạnh khắp nơi mới xin được cho nàng lên kinh ở tạm tại Ngụy phủ.

Nói một câu khó nghe, Ngụy Tử Huyên chẳng qua chỉ là một con chó được Ngụy Thanh Lan nuôi bên mình.

Nàng sủa càng to, càng khiến Ngụy Thanh Lan vui lòng. Ngụy Thanh Lan vui lòng rồi, thì Ngụy Tử Huyên mới có thể định được một mối hôn sự tốt ở kinh thành.

Chó dữ chuyên chọn người hiền để bắt nạt, mà Ôn Ấu Lê nàng, chính là "người hiền" trong mắt con chó dữ Ngụy Tử Huyên này.

Chỉ tiếc là, "Người hiền" này của nàng chỉ có cái vỏ ngoài là trông lương thiện, chứ bên trong lớp vỏ ấy, nàng lại xấu xa vô cùng.

"Tử Huyên tỷ tỷ rốt cuộc phải làm thế nào mới chịu buông tha cho Ấu Lê?" Ôn Ấu Lê sụt sịt mũi, hai vai run lẩy bẩy trong góc tường chật hẹp.

"Ngươi hủy hôn ước với Từ gia ca ca đi!"

"Không!" Ôn Ấu Lê vội vàng lắc đầu, "Ấu Lê tuyệt đối sẽ không hủy hôn với Tử Lộ ca ca!"

"Được, được, được!" Ngụy Tử Huyên nói liền ba tiếng "được", "Ta thấy ngươi không biết thân biết phận, cũng không rõ địa vị hiện giờ của Ôn gia rồi. Nếu đã không rõ, vậy hôm nay bản tiểu thư sẽ hảo hảo giúp ngươi tỉnh táo lại!"

Nói xong, Ngụy Tử Huyên nhận lấy một thùng gỗ từ tay một quý nữ, trong thùng đựng đầy bùn ao.

"Ôn Ấu Lê ngươi nhớ kỹ cho ta, ngày nào ngươi chưa hủy hôn ước với Từ gia ca ca, bản tiểu thư gặp ngươi lần nào liền "thưởng" cho ngươi một thùng bùn để tỉnh táo lại lần đó!"

Ngụy Tử Huyên xách thùng gỗ lên, nhắm thẳng Ôn Ấu Lê mà tạt mạnh tới.

"Ối chà, Ôn muội muội sao lại bất cẩn thế, lại ngã vào hồ sen nữa rồi à?" Ngụy Tử Huyên ném thùng gỗ xuống, vỗ tay cười phá lên, đám quý nữ bên cạnh cũng hùa theo cười vang.

Xem trò cười thì ai mà không thích chứ.

Một đám người kéo nhau rời đi, chỉ còn lại Ôn Ấu Lê mình đầy bùn đất đứng tại chỗ.

Hệ thống 4399 không hiểu nổi: "Ký chủ, người cứ thế để bị bắt nạt vậy sao?"

Ôn Ấu Lê lau đi vết bùn trên mặt, hai vai run run rồi từ từ ngồi xổm xuống, thu người vốn đã nhỏ nhắn yếu đuối lại thành một cục bé nhỏ.

Hệ thống 4399: "?"

Ôn Ấu Lê thầm hỏi Hệ thống 4399 trong lòng: "Đi chưa?"

"Ai đi chưa? Nam tử mặc trường sam màu mực trên đình giữa hồ ấy."

Hệ thống 4399 kinh ngạc thốt lên: "Đó... đó chẳng phải là..."

"Cố Cảnh Diễn?"

"Đúng vậy!" Hệ thống 4399 kinh ngạc không nói nên lời, "Nhưng... chẳng phải mấy ngày nữa hắn mới đến Nhạn Sơn thư viện sao?"

Ôn Ấu Lê lười bận tâm đến chuyện đó, nàng chỉ muốn biết liệu Cố Cảnh Diễn có nhìn thấy cảnh nàng bị bắt nạt vừa rồi hay không.

"Thấy rồi." Hệ thống 4399 giải đáp thắc mắc của Ôn Ấu Lê, tiện thể cũng nêu lên nghi vấn của mình, "Ngài chịu đựng Ngụy Tử Huyên là muốn để Cố Cảnh Diễn nhìn thấy sao?"

Ôn Ấu Lê: "Cũng không hẳn."

"?"

"Cố Cảnh Diễn chỉ là tiện thể thôi, thấy hay không thấy cũng không quan trọng." Gương mặt nhỏ nhắn vùi trong đầu gối của Ôn Ấu Lê nhếch lên ý cười, "Chỉ cần A Húc thấy là được rồi."

Hệ thống 4399: "!"

Cho nên, đây là một mũi tên trúng hai đích?

Cao thủ tâm kế thật đáng sợ!

Đêm đã khuya, trăng ẩn mình trong mây, màn đêm thăm thẳm phủ kín bóng hình cao lớn thẳng tắp của thiếu niên.

"Kẽo kẹt—"

Ôn Ấu Lê nằm trên giường nhắm mắt dưỡng thần, chợt nghe tiếng cửa phòng bị người nào đó đẩy ra từ bên ngoài.

Rốt cuộc cũng tới rồi, không uổng công nàng đợi đến canh khuya.

Bước chân người tới rất khẽ, mà những bước chân khẽ khàng ấy cũng đang tiến lại gần giường nàng.

"Đừng... đừng mà, Ấu Lê không dám nữa, Tử Huyên tỷ tỷ đừng đánh ta..."

9

0

3 tháng trước

3 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.