0 chữ
Chương 9
Chương 5.1: Thiên kim nghèo túng là thế thân
Ôn Ấu Lê sai Tiểu Đường sắp xếp cho A Húc ở tại nhĩ thất.
Tiểu Đường ban đầu cảm thấy để một nam nhân ở cạnh tiểu thư nhà mình thì không mấy an toàn, nhưng tiểu thư cũng nói rồi, A Húc vừa câm lại vừa mù, bản thân còn khó giữ nổi, làm sao có tâm địa hại người cho được.
...
Ngân nguyệt treo cao, khắp sân đào nở hoa phấn hồng, cành hoa yểu điệu, tựa như vòng eo thiếu nữ.
Ôn Ấu Lê lười biếng dựa trên sập, vừa ăn mứt quả vừa hỏi 4399: “Cái chết của nguyên chủ ở kiếp trước, có nguồn cơn gì liên quan đến A Húc?”
4399 không dám chậm trễ với vị “đùi vàng” này, ngoan ngoãn kể lại rành mạch: “Bởi vì kiếp trước A Húc được Ngụy Thanh Lan cứu mạng, hai người tuy chẳng có tình cảm gì, nhưng A Húc luôn cảm thấy mình nợ Ngụy Thanh Lan một ân tình.”
Ôn Ấu Lê hứng thú nhướng mày: “Vậy nên, vào ngày đại hôn, Ngụy Thanh Lan đã sai A Húc ra tay với nguyên chủ, thần không biết quỷ không hay đưa nguyên chủ lên giường của Cố Cảnh Diễn?”
“Đúng vậy.” 4399 nói tiếp: “Sát thủ vốn dĩ không có tình cảm, hắn chỉ cảm thấy có lỗi với Ngụy Thanh Lan, muốn báo ân mà thôi.”
“Lấy mạng của nguyên chủ để báo ân cho Ngụy Thanh Lan ư?” Ôn Ấu Lê cảm thấy thật nực cười: “Nay tình tiết đảo ngược, ta lại muốn hắn dùng mạng của Ngụy Thanh Lan để trả cái ân này cho ta mới phải.”
4399 run lẩy bẩy: “…Người đâu mà ác thế?”
Kiếp trước, cũng vào lúc này. A Húc bị công pháp phản phệ làm mất hết công lực, ở trong gánh hát chịu đủ mọi tủi nhục. Cảnh tượng hắn chịu ấm ức lại tình cờ bị Ngụy Thanh Lan nhìn thấy. Ngụy Thanh Lan thấy hắn tướng mạo bất phàm, bèn ra tay tương trợ.
Dần dần, Ngụy Thanh Lan biết được A Húc thực chất là một sát thủ võ công cao cường.
Từ Tử Lộ không thể hủy bỏ hôn ước với Ôn gia, nên đương nhiên Ngụy Thanh Lan cũng không muốn Từ Tử Lộ cưới Ôn Ấu Lê. Nàng đường đường là độc nữ của Lễ Bộ Thượng Thư, lại là đệ nhất quý nữ kinh thành, sao có thể cùng một nữ tử xuất thân thấp kém làm bình thê ngang hàng?
Ngụy Thanh Lan bề ngoài tỏ vẻ không để tâm, nhưng thực chất trong lòng đã sớm có mưu tính.
Từ Tử Lộ muốn một bước lên mây, tự nhiên phải lấy lòng Nội Các Thủ Phụ Cố Cảnh Diễn. Ngụy Thanh Lan thường cố ý vô tình thủ thỉ bên tai Từ Tử Lộ, Cố Cảnh Diễn ưa thích "Dương Châu sấu mã", lại năm lần bảy lượt bóng gió là dáng vẻ của Ôn Ấu Lê có nét tương đồng với loại mỹ nhân đó.
Từ Tử Lộ vốn tham luyến quyền thế, lại một lòng muốn báo thù cho Từ gia, nên đã động tâm, nảy ý định đem Ôn Ấu Lê dâng tặng cho Cố Cảnh Diễn.
Quả nhiên, sau khi bàn bạc với Ngụy Thanh Lan, cuối cùng vào chính ngày đại hôn, hắn đã đem người thanh mai trúc mã yêu mình sâu đậm bao năm chắp tay dâng cho nam nhân khác.
Nếu nói cái chết của nguyên chủ ở kiếp trước có chủ mưu là Từ Tử Lộ và Ngụy Thanh Lan, thì A Húc chính là tòng phạm của hai kẻ đó, còn Cố Cảnh Diễn là kẻ đao phủ cuối cùng.
Nay, vở kịch hay đã mở màn, bọn họ một kẻ cũng đừng hòng chạy thoát!
Ôn Ấu Lê hỏi 4399: “Mắt của A Húc còn bao lâu nữa mới hồi phục như thường?”
“Tối mai.”
...
Hôm sau, Ôn Ấu Lê từ sáng sớm liền đến Nhạn Sơn Thư Viện học bài.
Nhạn Sơn Thư Viện là nơi dành riêng cho các vị tiểu thư thế gia tại kinh thành học hành. Phu tử giảng dạy đều là những bậc văn thần trọng thần của triều đình xưa kia, dẫu cho các vị tiểu thư thế gia tính tình có kiêu căng tùy hứng đến đâu, song ở thư viện, trước mặt phu tử cũng chẳng dám hành xử tùy tiện.
Ấy thế mà, hôm nay lại là ngoại lệ.
Ngụy Tử Huyên kéo một đám tiểu thư thế gia thân thiết vây Ôn Ấu Lê vào một góc khuất, ả cười khẩy nhìn Ôn Ấu Lê: “Ôn Ấu Lê, ngươi còn dám tới thư viện sao?”
Ôn Ấu Lê khẽ cắn môi, gương mặt nhỏ bằng bàn tay trông vừa nhu mì vừa ai oán, dáng vẻ nhỏ nhắn đáng thương vô cùng: “Ta... ta chỉ tới học bài, hoàn toàn không có tâm tư gì khác.”
Tiểu Đường ban đầu cảm thấy để một nam nhân ở cạnh tiểu thư nhà mình thì không mấy an toàn, nhưng tiểu thư cũng nói rồi, A Húc vừa câm lại vừa mù, bản thân còn khó giữ nổi, làm sao có tâm địa hại người cho được.
...
Ngân nguyệt treo cao, khắp sân đào nở hoa phấn hồng, cành hoa yểu điệu, tựa như vòng eo thiếu nữ.
Ôn Ấu Lê lười biếng dựa trên sập, vừa ăn mứt quả vừa hỏi 4399: “Cái chết của nguyên chủ ở kiếp trước, có nguồn cơn gì liên quan đến A Húc?”
4399 không dám chậm trễ với vị “đùi vàng” này, ngoan ngoãn kể lại rành mạch: “Bởi vì kiếp trước A Húc được Ngụy Thanh Lan cứu mạng, hai người tuy chẳng có tình cảm gì, nhưng A Húc luôn cảm thấy mình nợ Ngụy Thanh Lan một ân tình.”
Ôn Ấu Lê hứng thú nhướng mày: “Vậy nên, vào ngày đại hôn, Ngụy Thanh Lan đã sai A Húc ra tay với nguyên chủ, thần không biết quỷ không hay đưa nguyên chủ lên giường của Cố Cảnh Diễn?”
“Lấy mạng của nguyên chủ để báo ân cho Ngụy Thanh Lan ư?” Ôn Ấu Lê cảm thấy thật nực cười: “Nay tình tiết đảo ngược, ta lại muốn hắn dùng mạng của Ngụy Thanh Lan để trả cái ân này cho ta mới phải.”
4399 run lẩy bẩy: “…Người đâu mà ác thế?”
Kiếp trước, cũng vào lúc này. A Húc bị công pháp phản phệ làm mất hết công lực, ở trong gánh hát chịu đủ mọi tủi nhục. Cảnh tượng hắn chịu ấm ức lại tình cờ bị Ngụy Thanh Lan nhìn thấy. Ngụy Thanh Lan thấy hắn tướng mạo bất phàm, bèn ra tay tương trợ.
Dần dần, Ngụy Thanh Lan biết được A Húc thực chất là một sát thủ võ công cao cường.
Từ Tử Lộ không thể hủy bỏ hôn ước với Ôn gia, nên đương nhiên Ngụy Thanh Lan cũng không muốn Từ Tử Lộ cưới Ôn Ấu Lê. Nàng đường đường là độc nữ của Lễ Bộ Thượng Thư, lại là đệ nhất quý nữ kinh thành, sao có thể cùng một nữ tử xuất thân thấp kém làm bình thê ngang hàng?
Từ Tử Lộ muốn một bước lên mây, tự nhiên phải lấy lòng Nội Các Thủ Phụ Cố Cảnh Diễn. Ngụy Thanh Lan thường cố ý vô tình thủ thỉ bên tai Từ Tử Lộ, Cố Cảnh Diễn ưa thích "Dương Châu sấu mã", lại năm lần bảy lượt bóng gió là dáng vẻ của Ôn Ấu Lê có nét tương đồng với loại mỹ nhân đó.
Từ Tử Lộ vốn tham luyến quyền thế, lại một lòng muốn báo thù cho Từ gia, nên đã động tâm, nảy ý định đem Ôn Ấu Lê dâng tặng cho Cố Cảnh Diễn.
Quả nhiên, sau khi bàn bạc với Ngụy Thanh Lan, cuối cùng vào chính ngày đại hôn, hắn đã đem người thanh mai trúc mã yêu mình sâu đậm bao năm chắp tay dâng cho nam nhân khác.
Nếu nói cái chết của nguyên chủ ở kiếp trước có chủ mưu là Từ Tử Lộ và Ngụy Thanh Lan, thì A Húc chính là tòng phạm của hai kẻ đó, còn Cố Cảnh Diễn là kẻ đao phủ cuối cùng.
Ôn Ấu Lê hỏi 4399: “Mắt của A Húc còn bao lâu nữa mới hồi phục như thường?”
“Tối mai.”
...
Hôm sau, Ôn Ấu Lê từ sáng sớm liền đến Nhạn Sơn Thư Viện học bài.
Nhạn Sơn Thư Viện là nơi dành riêng cho các vị tiểu thư thế gia tại kinh thành học hành. Phu tử giảng dạy đều là những bậc văn thần trọng thần của triều đình xưa kia, dẫu cho các vị tiểu thư thế gia tính tình có kiêu căng tùy hứng đến đâu, song ở thư viện, trước mặt phu tử cũng chẳng dám hành xử tùy tiện.
Ấy thế mà, hôm nay lại là ngoại lệ.
Ngụy Tử Huyên kéo một đám tiểu thư thế gia thân thiết vây Ôn Ấu Lê vào một góc khuất, ả cười khẩy nhìn Ôn Ấu Lê: “Ôn Ấu Lê, ngươi còn dám tới thư viện sao?”
Ôn Ấu Lê khẽ cắn môi, gương mặt nhỏ bằng bàn tay trông vừa nhu mì vừa ai oán, dáng vẻ nhỏ nhắn đáng thương vô cùng: “Ta... ta chỉ tới học bài, hoàn toàn không có tâm tư gì khác.”
9
0
3 tháng trước
3 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
