TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 29
Chương 11.2: Trò chơi gọi hồn

Vân Quán Nguyệt bắt đầu nghiêm túc bịa chuyện: "Em không sao cả, lý do khiến tâm trạng em gần đây bất ổn, liên tục gặp ảo giác là vì bị dọa trong lần chơi gọi hồn ấy thôi. Chị sẽ thôi miên em, ngủ một giấc thật sâu là mọi chuyện ổn ngay.”

Lại thôi miên nữa?

Tiểu Phong vẫn còn nhớ lần trước đi tư vấn tâm lý, bác sĩ cũng dùng cách thôi miên. Sau khi tỉnh dậy, cậu ta đã gặp ác mộng, đầu đau như bị ai cắn, từ đó trở đi chỉ cần nghe đến thôi miên là cậu ta thấy rùng mình.

Vân Quán Nguyệt nhận ra sự lưỡng lự ấy, khẽ nói: "Em tin chị đi.”

Tiểu Phong nhìn vào đôi mắt đen láy như hút hồn của cô, bất giác gật đầu: "Vâng.”

Nói thật, Vân Quán Nguyệt chẳng biết thôi miên là gì.

Nhưng cô biết chút ít về huyệt đạo và một vài câu chú. Cô để Tiểu Phong ngồi lên ghế nằm: "Trước khi ngủ, chị sẽ bấm vài huyệt cho em thư giãn.”

Cô ấn nhẹ vào mấy huyệt giúp dễ ngủ, sau đó chăm chú nhìn vào mắt Tiểu Phong, nhẹ nhàng đọc chú.

Nghe giọng đọc êm ái như hát ru, mí mắt Tiểu Phong dần trở nên nặng trĩu, cuối cùng đầu cậu ta nghiêng sang một bên rồi thϊếp đi trên ghế.

[Sao cảm giác cách cô ấy thôi miên khác hẳn bác sĩ Trình làm nhỉ?]

[Thằng bé này trông ngoan mà, không giống mắc chứng hưng cảm đâu.]

[Hưng cảm là lên cơn bất ngờ, nhìn ngoan hiền chẳng chứng minh được gì, đợi phát bệnh rồi biết.]

[Cô này có học tâm lý thật không thế, rõ ràng đứa bé này có vấn đề mà cứ cố cãi.]

Bình luận trên màn hình lại bắt đầu cãi vã.

Vân Quán Nguyệt không thấy được những thứ ấy. Sau khi chắc chắn Tiểu Phong đã ngủ, cô trở về chỗ ngồi, mở ngăn kéo và nhanh tay lôi ra bóng đen cô vừa nhét vào trước đó.

Nhưng trên màn hình máy quay, tay cô lại hoàn toàn trống trơn.

“Đi vệ sinh một lát.”

Vân Quán Nguyệt nhìn thẳng vào camera, bình tĩnh nói một câu rồi bước nhanh khỏi phòng tư vấn.

Phòng tư vấn này khá sang trọng, đến cả nhà vệ sinh cũng riêng biệt, thậm chí còn có cả khu tắm tách biệt rõ ràng.

Cô tiện tay khóa cửa, chắc chắn không ai vào được rồi mới có thời gian quan sát kỹ cái bóng đen trong tay.

Đúng như Tiểu Phong miêu tả, nó gầy gò, toàn thân bị khí đen quấn chặt, miễn cưỡng mới thấy được gương mặt tái nhợt không chút huyết sắc.

Là một hồn ma nam.

Lúc này, dưới ánh mắt lạnh tanh của Vân Quán Nguyệt, hồn ma run bần bật, vẻ mặt sợ hãi cực độ như chính nó mới là người bị ma dọa vậy.

Vân Quán Nguyệt nhìn kỹ từ trên xuống dưới, khẽ tặc lưỡi: "Chưa từng gϊếŧ người hả?”

Hồn ma run rẩy trả lời: "Chưa.”

Cô lại tặc lưỡi lần nữa. Nếu hắn từng gϊếŧ người, khi chế ngự, cô sẽ nhận được nhiều công đức mạnh hơn. Mà hiện giờ, cô đang ở trong trạng thái đoản mệnh, rất cần thêm công đức!

Thôi thì méo mó có còn hơn không.

Nghĩ vậy, Vân Quán Nguyệt khoanh tay, ngẩng cằm lên hỏi: "Tại sao không đi đầu thai?”

7

0

2 tháng trước

2 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.