TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 63
Chương 63: Tôi cũng không có thiên phú

Mấy ngày liền, Tào Ngạn Cương suýt thì bị mắng đến mức thu mình vào vỏ ốc, may mà khả năng chịu áp lực của anh ta cũng không tệ, lại không có tính khí, bị mắng cũng chỉ cúi đầu nghe, nhờ vậy mới bắt đầu có chút tiến bộ.

Không lâu sau, đến cả Hàn Sở Ninh cũng thấy không nỡ, bèn len lén nói đỡ cho Tào Ngạn Cương: “Dì à, thật sự anh ấy không tệ đâu, ít ra còn hơn khối diễn viên đóng phim thần tượng, dì đừng mắng dữ quá mà...”

Sở Hạ Tinh gật đầu đáp ngay: “Ừ, miễn sao hạ tiêu chuẩn xuống đủ thấp thì thế nào cũng tạm được hết.”

Hàn Sở Ninh: “Cháu nói nghiêm túc đấy, anh ấy tiến bộ thật mà.”

Nghe vậy, Sở Hạ Tinh ngẩng đầu lên, nghiêm túc nhìn Sở Ninh, nói bằng giọng sâu xa: “Ninh Ninh, cậu ta không giống con. Cậu ta không có thiên phú, cũng chẳng có quan hệ. Nếu muốn trụ được trong nghề này, chỉ có một con đường phải liều mình mà cố gắng. Nếu không thì cậu ta không nên đυ.ng đến bát cơm này.”

“Chỉ tiến bộ thôi là chưa đủ, phải là tiến bộ lớn, tiến bộ liên tục. Bởi vì dì cũng từng khởi đầu từ con số 0, nên dì hiểu rất rõ điều này. Hoặc là ép mình tiến lên, hoặc là sớm bỏ cuộc, không có lựa chọn nửa vời.”

Sở Hạ Tinh chưa bao giờ là người mơ mộng. Bà thừa biết ngành này tàn khốc và thực tế đến mức nào, nếu không chịu nổi áp lực thì chi bằng sớm rút lui đổi nghề còn hơn.

Hàn Sở Ninh nghe mà mơ hồ hiểu được phần nào, nhưng nhất thời cũng không thể nói gì thêm. Cô từ nhỏ đã sống dưới cánh bảo vệ của Sở Hạ Tinh, sự nghiệp gần như thuận buồm xuôi gió, dĩ nhiên không thể hoàn toàn thấu hiểu lời ấy.

Vì kịch bản của bộ phim “Người Trong Tim Ở Chốn Xa” bị viết lại gần như toàn bộ, mỗi ngày đều có thêm vô số trang kịch bản mới in gấp, nên việc quản lý lịch quay của đoàn cũng thành một thử thách lớn. Người phụ trách lịch trình phải lên kế hoạch cho những ngày quay tới, gom những cảnh trùng bối cảnh để quay liền, đồng thời định kỳ gửi báo cáo cho Sở Hạ Tinh xem trước thông báo lịch quay mới.

Người phụ trách đưa bản lịch quay mới cho Sở Hạ Tinh, còn nói thêm: “Đúng rồi, Tào Ngạn Cương cũng đến hỏi tôi xin bản lịch mấy ngày tới, nói là muốn chuẩn bị trước.”

Sở Hạ Tinh ngạc nhiên hỏi: “Giờ mỗi ngày đều in lại kịch bản mới, anh ta chuẩn bị kiểu gì? Kịch bản thay đổi liên tục?”

Lịch in gấp hay còn gọi là "kịch bản bay" là những trang kịch bản được viết trong quá trình quay phim. Sau khi bấm máy thì không thể dừng lại nữa, đoàn phim buộc phải vừa quay vừa viết, lịch quay cũng phải điều chỉnh liên tục.

Người phụ trách nói: “Tôi cũng nói với anh ta như vậy rồi, nhưng anh ta vẫn cứ nằng nặc xin, nên tôi đành đưa luôn.”

Trong phòng trang điểm, Tào Ngạn Cương vừa vội vã ăn cơm, vừa chăm chú đọc kịch bản. Anh ta vừa định đưa tay đánh dấu vào một chỗ thì nghe thấy một giọng nữ bình tĩnh vang lên phía sau: “Đừng đọc nữa, cảnh này ngày mai không quay, lịch quay vừa mới đổi rồi.”

Nghe thấy giọng của Sở Hạ Tinh, Tào Ngạn Cương giật mình suýt sặc, ho sặc sụa: “Khụ khụ... Lão đại, cô hù chết tôi rồi!”

Sở Hạ Tinh liếc nhìn quyển kịch bản dày đặc ghi chú của anh ta, bất đắc dĩ nói: “Lịch quay lúc nào cũng có thể thay đổi vì đủ thứ lý do. Cảnh anh chuẩn bị hôm nay, chưa chắc đã dùng được. Nhất là lúc đang quay kịch bản bay thế này.”

Tào Ngạn Cương gãi đầu, cười ngượng: “Không sao đâu, coi như tôi ôn bài trước. Dù sao thì tôi đâu có thiên phú như cô, tôi chỉ không muốn làm mất thời gian của mọi người ở phim trường...”

Anh ta biết rõ mình tới phim trường mới chuẩn bị thì sẽ làm lỡ thời gian của người khác, nên lâu dần cũng cảm thấy áy náy. Thôi thì tranh thủ chuẩn bị trước, âm thầm bỏ công sức ra nhiều hơn một chút, dù cách này hơi khờ, nhưng biết đâu lại hiệu quả.

Sở Hạ Tinh trầm ngâm vài giây rồi thẳng thắn nói: “Thật ra tôi cũng không có thiên phú.”

Tào Ngạn Cương kinh ngạc: “Nói bậy! Cô diễn hay hơn tôi nhiều mà!”

Sở Hạ Tinh cụp mắt xuống, nói khẽ: “Thật đó, là do người ngoài hiểu lầm thôi. Hồi tôi lên Bắc Kinh học, thậm chí còn không phải học sinh chính quy, chỉ là người dự thính trong lớp.”

Sở Hạ Tinh là kiểu đạo diễn thành danh từ khi còn rất trẻ, vì vậy người ta vẫn tưởng bà tài năng xuất chúng, ít ai biết được chuyện của bà lúc còn đi học. Khi mới nhập học, bà là một trong những sinh viên xếp hạng cuối lớp đạo diễn. Phần lớn bạn học đều có bố mẹ là đạo diễn nổi tiếng hoặc làm trong ngành nghệ thuật, sau khi tốt nghiệp thì đa số ở lại thủ đô, còn bà thì bị điều về địa phương khác.

0

0

3 tháng trước

3 tháng trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.