TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 5
Chương 5: Đảo thần bí

Chàng trai gầy cao chắp tay sau lưng đứng cạnh đó cười khẩy một tiếng: “Mấy người chẳng biết gì về trò chơi này cả. Trong game, đôi khi những kẻ trông có vẻ bình thường nhất, vô hại nhất lại chính là trùm cuối ẩn mình đấy.”

Nghe người chơi có cấp bậc cao nhất trong nhóm là Trương Hạo nói vậy, mấy người liền hoảng sợ. Nếu NPC trong nhà trọ thực sự có vấn đề, vậy thì việc họ ở lại đó sẽ rất nguy hiểm.

Gay go ở chỗ, cả thị trấn này chỉ có duy nhất một nhà trọ, họ không còn lựa chọn nào khác.

...

Bên này.

Sau khi nhóm người chơi rời đi, nhà trọ lại chìm vào vẻ âm u, tĩnh lặng như trước.

Tô Nam Chi vẻ ngoài tỏ ra bình tĩnh nhưng thực chất trong lòng lại thấp thỏm không yên.

Cả nhà trọ rộng lớn giờ chỉ còn lại cô và ông chủ.

Cái lạnh ẩm thấp ấy lại một lần nữa ùa về. Thời gian an toàn trôi qua từng chút một, giống như lá bùa đòi mạng đang từ từ đến gần. Dù tạm thời không nguy hiểm đến tính mạng, áp lực tâm lý cũng vô cùng lớn.

May mắn là tình trạng này không kéo dài bao lâu. Ông chủ nhà trọ dặn dò vài câu rồi đi vào căn phòng bên cạnh quầy thu ngân nghỉ ngơi.

Ban ngày cô sẽ trông coi cửa tiệm, tối đến sẽ có người khác thay.

Nhìn cánh cửa phòng đóng lại, Tô Nam Chi thở phào nhẹ nhõm. Cô tìm thấy cuốn sổ đăng ký khách ở quầy thu ngân, lật ra xem, giấy bên trong đã ố vàng, loang lổ những vết mực.

Tầng hai nhà trọ có tổng cộng năm phòng cho khách. Ngoài ghi chép đăng ký của ngày hôm qua, những nội dung ghi phía trước do thời gian quá lâu đã không thể nhận dạng được nữa, chỉ còn lại những vệt mực lớn nhòe nhoẹt.

Tô Nam Chi cất cuốn sổ lại vào ngăn kéo, lấy ra một chùm chìa khóa dự phòng rồi bắt đầu tìm kiếm ở tầng một.

Tầng một nhà trọ có bốn phòng: Bên trái sảnh là phòng của cô và nhà bếp, bên phải là phòng của chủ nhà trọ và một nhà kho.

Đầu tiên cô đến nhà bếp, lượn một vòng thấy rất nhiều cá khô mặn, nhưng không thấy dao kéo đâu cả. Cuối cùng, cô lấy được hai ổ bánh mì cứng đến mức có thể dùng làm vũ khí và một bình nước lọc, giấu vào phòng mình.

Nơi này là một hòn đảo, thứ không thiếu nhất chính là tôm cá, nước biển cũng có thể lọc thành nước ngọt nên vấn đề thức ăn và nước uống có lẽ không lớn. Vì vậy cô không lấy nhiều, chỉ tích trữ một ít phòng khi cần kíp.

Tô Nam Chi đứng bên giường phủi tay. Căn phòng này không lớn cũng chẳng nhỏ, đồ đạc có dấu hiệu ẩm mốc, mục nát, chăn mền cũng mang hơi ẩm.

6

0

3 tháng trước

1 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.