TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 19
Chương 19: Đảo thần bí

“Còn một điểm nữa, nơi này…” Tô Nam Chi vừa nói vừa nhìn quanh: "Đã rất lâu rồi không có người ngoài đến. Nếu chúng gϊếŧ người chỉ để kiếm thức ăn thì lẽ ra chúng đã chết đói từ lâu rồi.”

Thời gian game đã qua một nửa, kẻ thù chung của người chơi là lũ quái vật trên đảo, Tô Nam Chi cho rằng việc chia sẻ thông tin cơ bản không thành vấn đề.

Càng nhiều người chơi sống sót thì càng dễ đυ.c nước béo cò, ngược lại, nếu mục tiêu ít đi, tình cảnh của những người còn lại chắc chắn sẽ càng thêm khó khăn.

“Trước kia, nơi này đúng là một thị trấn bình thường.” Lục Dư có chút ngạc nhiên.

Thông tin này không khó đoán nhưng việc có thể che giấu thân phận, âm thầm một mình tìm kiếm manh mối cho đến tận bây giờ, đối với một người chơi mới mà nói, quả thực rất đáng nể.

“Ngoài những điều cô vừa nói, còn một vấn đề nữa: Cả thị trấn có hơn một trăm hộ dân nhưng lại không thấy một người già hay trẻ con nào cả.”

Lời của Lục Dư nhắc nhở Tô Nam Chi. Cô được chủ nhà trọ nhận nuôi, sống sót giữa bầy quái vật cho đến tận bây giờ, là vì cô giống với người con gái đã mất vì bệnh của ông ta.

Sự tồn tại của cô vốn dĩ đã là một thông tin ẩn của trò chơi.

Tạm thời không bàn đến việc con gái của ông chủ có thật sự chết vì bệnh hay không, nếu lũ quái vật gϊếŧ chết cư dân thị trấn rồi biến thành hình dạng của họ để tiếp tục sống ở đây thì thân phận NPC của cô không thể nào tồn tại được, trừ khi sau khi thay thế cư dân, lũ quái vật vẫn giữ lại được ký ức và tình cảm của con người.

Tô Nam Chi cảm thấy khả năng này không lớn.

“Cư dân trên đảo trước đây là người.” Cô khẳng định chắc nịch.

“Trước đây” là bao lâu thì không ai biết. Cô không rõ dòng thời gian trong thế giới game này nhưng chỉ cần nhìn những thiết bị cũ kỹ trong thị trấn và đống hành lý trong phòng chứa đồ của quán trọ, thời gian đó chắc chắn không ngắn.

Rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra trên đảo khiến tất cả mọi người biến thành quái vật?

Lục Dư ngồi bên cửa sổ, ngón tay khẽ đặt lên đầu gối: "Cô từng nghe nói về người cá chưa?”

“Ý anh là loại người cá tóc dài, mình người đuôi cá, xinh đẹp tuyệt trần trong truyện cổ tích ấy hả?” Tô Nam Chi chỉ tay ra ngoài cửa sổ, kinh ngạc tột độ: "Chính là bọn chúng ư? Trông… độc đáo thật đấy.”

Người cá trong thế giới game này lại có hình dạng ngược đời như vậy sao?

Lục Dư lấy ra một tấm ảnh cũ đã ố vàng đặt lên bàn.

So với những bức ảnh Tô Nam Chi tìm thấy trong phòng chứa đồ trước đó, tấm này không được bảo quản tốt, bị ẩm mốc rất nghiêm trọng.

Bức ảnh được chụp ở bến tàu, một chiếc thuyền đánh cá cập bờ, bên cạnh có hơn chục người đang đứng.

Dưới chân họ, trong lưới cá, là một sinh vật hình người giống cá bị thương, toàn thân phủ vảy, khuỷu tay có vây sắc lẹm, trông vô cùng kỳ dị, chẳng giống chút nào với người cá trong truyền thuyết.

Một tiếng sấm rền vang xé toạc bầu trời, mưa quất mạnh vào cửa sổ.

Tô Nam Chi cầm tấm ảnh đến bên cửa sổ, nheo mắt nhìn kỹ dưới ánh sáng hồi lâu mới xác nhận được một điều.

Ở góc trái bức ảnh, nửa khuôn mặt hiện ra rõ ràng là của ông chủ!

Cư dân trên đảo chắc chắn đã làm điều gì đó liên quan đến sinh vật nửa người nửa cá này, mới khiến họ biến thành quái vật.

“Vì lý do gì cô sẽ gϊếŧ người lạ?” Lục Dư đột nhiên hỏi.

Nếu là cô, chắc chắn cô sẽ không muốn người khác phát hiện ra mình là quái vật. Chỉ cần không ai phát hiện, cô có thể tiếp tục sống ở thị trấn, không phải lo lắng ngày nào đó bị bắt đi nghiên cứu.

“Chỉ cần những người lạ đến đây đều ở lại mãi mãi, bí mật sẽ không bị tiết lộ.”

Tô Nam Chi nói rồi dừng lại, như nghĩ ra điều gì đó, chỉ tay vào sinh vật trong lưới cá trên bức ảnh, giọng có chút không dám tin: "Bọn họ… đã ăn nó ư?”

4

0

2 tháng trước

1 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.