0 chữ
Chương 89
Chương 89: Chỉ thấy chân run
Hai người chụm lại tìm nấm hiệu suất quá thấp, bèn tách ra, cách nhau mười mấy mét để từ từ tìm.
Bọn họ còn chưa tìm được loại nấm tiếp theo, Hộ Vệ đã ở phía trước sủa vang, gọi bọn họ qua.
Khanh Mạnh Chúc và Triệu Hòa Hy chạy qua, chỉ thấy Hộ Vệ đang sủa vào một đống nấm san hô trông rất đáng yêu.
Khanh Mạnh Chúc cười vỗ vỗ đầu Hộ Vệ: "Chó ngoan."
Hộ Vệ vẫy đuôi càng vui vẻ hơn, ngay cả mông cũng lắc lư theo, Hộ Pháp cũng rất hưng phấn.
Triệu Hòa Hy: "Đây là nấm gì, ăn được không?"
Khanh Mạnh Chúc: "Nấm san hô, còn gọi là nấm chổi, hương vị không tệ. Đợi tớ một chút, tớ đánh dấu đã."
Triệu Hòa Hy thấy cậu lấy điện thoại ra đánh dấu một điểm trên bản đồ, sau đó mới hái nấm san hô bỏ vào giỏ, không khỏi kêu quái: "Ái cha, cậu dùng thủ đoạn công nghệ để gian lận."
Khanh Mạnh Chúc hiển nhiên nói: "Nếu không thì sao tớ có thể nhớ được nhiều ổ nấm lớn nhỏ như vậy trong núi?"
Triệu Hòa Hy: "Đánh dấu như vậy sẽ không bị lệch sao? Độ chính xác của bản đồ chẳng lẽ cao như vậy?"
Khanh Mạnh Chúc: "Sẽ bị lệch, nhưng căn cứ vào đánh dấu, rồi kết hợp với trí nhớ của tớ, tìm kiếm sẽ dễ hơn. Đi, dẫn cậu đi hái nấm mối, gần đây có một ổ nấm mối ngon."
Khanh Mạnh Chúc đi hái nấm trong núi cũng như đi hái rau ngoài vườn, chẳng mấy chốc đã dẫn Triệu Hòa Hy đến được cái ổ nấm mối kia.
Chắc là dạo này không có ai lui tới, mấy chục cây nấm mối lớn nhỏ đua nhau nhô lên khỏi mặt đất. Có cây còn chưa bung nón, có cây mũ nón đã rách tả tơi, trông như đã quá lứa.
Khanh Mạnh Chúc ra hiệu cho Triệu Hòa Hy cùng đào: "Lớn nhỏ gì đều có thể đào hết, phía dưới còn có cái cuống dài dài, lúc đào thì cẩn thận một chút."
Triệu Hòa Hy đáp: "Tuân lệnh. Nấm mối này mập ú nu."
Khanh Mạnh Chúc nói: "Phải, ổ nấm này mọc tốt ghê, lần sau còn có thể ghé thăm."
Hai người nhanh chóng đào xong chỗ nấm mối rồi tiếp tục luồn lách trong rừng.
Chẳng bao lâu sau, Khanh Mạnh Chúc và hai chú chó dẫn Triệu Hòa Hy tìm được nấm sáp tím, nấm bụng dê có hình thù kỳ lạ, có mộc nhĩ trên cây khô và nấm sữa mọc bên ngoài rễ cây cùng nhiều thứ khác nữa.
Triệu Hòa Hy chạy không nhanh bằng hai chú chó, mắt cũng không tinh bằng Khanh Mạnh Chúc nên thu hoạch ít nhất.
Nhưng mà tìm nấm cũng rất thú vị, mỗi lần tìm được một cây nấm là lại có cảm giác thành công hệt như đào được kho báu.
"Khoan đã." Triệu Hòa Hy chợt gọi Khanh Mạnh Chúc lại: "Phía trước chẳng phải lại có một ổ nấm mối nữa sao? Tớ thấy cái dù rồi."
Khanh Mạnh Chúc nhìn theo hướng cậu ấy chỉ, liếc mắt là thấy ngay ổ nấm mối mà Triệu Hòa Hy nói: "Không phải, đó là nấm độc."
Triệu Hòa Hy: "Hả! Trông giống ghê!"
Khanh Mạnh Chúc đáp: "Nhìn từ góc độ nào đó thì đúng là giống thật, nhưng cậu nhìn kỹ cái vòng trên cuống nấm thì sẽ biết không phải."
Triệu Hòa Hy cúi đầu nhìn, quả nhiên thấy trên cuống nấm có một vòng: "Ờ ha, cũng coi như là một dấu hiệu để khỏi nhận nhầm."
Khanh Mạnh Chúc nói: "Có mấy loại cũng khó nhận biết lắm, nói chung là nấm nào không chắc chắn thì đừng hái. Chỗ kia không phải nấm mối đâu, cậu đi thêm về phía trước nhìn xem, sẽ thấy mấy cây nấm thông giả nữa đấy."
Triệu Hòa Hy: "Nấm thông giả?"
Mấy cây nấm thông giả dưới gốc cây trông giống hệt nấm thông bán trong siêu thị, Triệu Hòa Hy thật sự không phân biệt được chúng khác nhau chỗ nào: "Sao gọi là nấm thông giả?"
Khanh Mạnh Chúc đáp: "Trông rất giống nấm thông nhưng không phải nấm thông, nên người ta mới đặt cho cái tên như vậy. Ăn cũng được, vị cũng ngon."
Họ hái nấm thông giả bỏ vào giỏ, Triệu Hòa Hy thấy giỏ của Khanh Mạnh Chúc đã gần đầy, bên trong toàn là nấm gan bò.
Nấm gan bò cũng là một họ lớn, có nhiều loại ngay cả Khanh Mạnh Chúc cũng không nhận ra là loại nấm gan bò nào, chỉ biết là nấm gan bò.
Nấm trong núi đúng là đánh lừa ghê gớm, Triệu Hòa Hy còn thấy rất nhiều loại nấm hương trông chẳng giống nấm hương chút nào, có loại nấm sáp màu sắc kỳ quái, có loại mọc trên cây khô nở ra trông như một đóa hoa.
Còn có đủ loại nấm độc, mấy loại nấm độc đó trông chẳng hề sặc sỡ chút nào, trông chúng uy tín đến lạ thường.
Nếu không đi cùng Khanh Mạnh Chúc, một mình Triệu Hòa Hy chắc có tám cặp kính cũng chẳng nhận ra được mấy loại nấm đó có độc hay không.
Xem ra tốt nhất là đừng có hái nấm lung tung.
Bọn họ đi được nửa buổi, đến hơn mười một giờ thì tìm một chỗ quang đãng nghỉ ngơi ăn đồ ăn vặt. Lúc này Triệu Hòa Hy đã hết cảm giác hưng phấn, chỉ thấy đầu gối run lẩy bẩy.
Hai chú chó cũng chẳng chạy nữa, hai con nằm hai bên cạnh Khanh Mạnh Chúc, thè lưỡi thở hồng hộc.
Khanh Mạnh Chúc nói: "Lát chúng ta không leo tiếp nữa, đi đường khác xuống núi, xem trên đường xuống núi có tìm thêm được gì không."
Triệu Hòa Hy thở phào: "Thật sự là tớ hết leo nổi rồi."
Khanh Mạnh Chúc nhìn giỏ của cả hai người: "Không sao, một giỏ rưỡi nấm này cũng đủ cho chúng ta ăn rồi."
Triệu Hòa Hy cũng nhìn: "Trước khi đi hái nấm, tớ còn chẳng biết trong núi lại có nhiều loại nấm đến vậy."
Khanh Mạnh Chúc buồn cười: "Chứ cậu tưởng sao mà có món nấm thập cẩm chiên, chính là vì nấm dại có quá nhiều loại, vốn không thể chỉ tìm đích danh một loại nấm cụ thể nào, có gì ăn nấy thôi."
Triệu Hòa Hy giơ ngón tay cái lên: "Cậu giỏi. Là tớ thì tớ chịu, không phân biệt được."
Khanh Mạnh Chúc đáp: "Tớ cũng có một số loại không biết đấy chứ."
Ngay cả đống nấm mà họ vừa tìm được đây, lát nữa về nhà lúc thu dọn cậu cũng phải quét qua trung tâm thương mại liên tinh cầu một lần nữa, xác định không có lẫn nấm độc vào mới dám chế biến. Chứ không thì ăn phải nấm độc, ngộ độc gan thận rồi vào ICU thì đúng là quá lỗ vốn.
---
Nấm sáp tím, tên này được gọi theo ngoại hình nấm:
Bọn họ còn chưa tìm được loại nấm tiếp theo, Hộ Vệ đã ở phía trước sủa vang, gọi bọn họ qua.
Khanh Mạnh Chúc và Triệu Hòa Hy chạy qua, chỉ thấy Hộ Vệ đang sủa vào một đống nấm san hô trông rất đáng yêu.
Khanh Mạnh Chúc cười vỗ vỗ đầu Hộ Vệ: "Chó ngoan."
Hộ Vệ vẫy đuôi càng vui vẻ hơn, ngay cả mông cũng lắc lư theo, Hộ Pháp cũng rất hưng phấn.
Triệu Hòa Hy: "Đây là nấm gì, ăn được không?"
Khanh Mạnh Chúc: "Nấm san hô, còn gọi là nấm chổi, hương vị không tệ. Đợi tớ một chút, tớ đánh dấu đã."
Triệu Hòa Hy thấy cậu lấy điện thoại ra đánh dấu một điểm trên bản đồ, sau đó mới hái nấm san hô bỏ vào giỏ, không khỏi kêu quái: "Ái cha, cậu dùng thủ đoạn công nghệ để gian lận."
Triệu Hòa Hy: "Đánh dấu như vậy sẽ không bị lệch sao? Độ chính xác của bản đồ chẳng lẽ cao như vậy?"
Khanh Mạnh Chúc: "Sẽ bị lệch, nhưng căn cứ vào đánh dấu, rồi kết hợp với trí nhớ của tớ, tìm kiếm sẽ dễ hơn. Đi, dẫn cậu đi hái nấm mối, gần đây có một ổ nấm mối ngon."
Khanh Mạnh Chúc đi hái nấm trong núi cũng như đi hái rau ngoài vườn, chẳng mấy chốc đã dẫn Triệu Hòa Hy đến được cái ổ nấm mối kia.
Chắc là dạo này không có ai lui tới, mấy chục cây nấm mối lớn nhỏ đua nhau nhô lên khỏi mặt đất. Có cây còn chưa bung nón, có cây mũ nón đã rách tả tơi, trông như đã quá lứa.
Khanh Mạnh Chúc ra hiệu cho Triệu Hòa Hy cùng đào: "Lớn nhỏ gì đều có thể đào hết, phía dưới còn có cái cuống dài dài, lúc đào thì cẩn thận một chút."
Khanh Mạnh Chúc nói: "Phải, ổ nấm này mọc tốt ghê, lần sau còn có thể ghé thăm."
Hai người nhanh chóng đào xong chỗ nấm mối rồi tiếp tục luồn lách trong rừng.
Chẳng bao lâu sau, Khanh Mạnh Chúc và hai chú chó dẫn Triệu Hòa Hy tìm được nấm sáp tím, nấm bụng dê có hình thù kỳ lạ, có mộc nhĩ trên cây khô và nấm sữa mọc bên ngoài rễ cây cùng nhiều thứ khác nữa.
Triệu Hòa Hy chạy không nhanh bằng hai chú chó, mắt cũng không tinh bằng Khanh Mạnh Chúc nên thu hoạch ít nhất.
Nhưng mà tìm nấm cũng rất thú vị, mỗi lần tìm được một cây nấm là lại có cảm giác thành công hệt như đào được kho báu.
"Khoan đã." Triệu Hòa Hy chợt gọi Khanh Mạnh Chúc lại: "Phía trước chẳng phải lại có một ổ nấm mối nữa sao? Tớ thấy cái dù rồi."
Triệu Hòa Hy: "Hả! Trông giống ghê!"
Khanh Mạnh Chúc đáp: "Nhìn từ góc độ nào đó thì đúng là giống thật, nhưng cậu nhìn kỹ cái vòng trên cuống nấm thì sẽ biết không phải."
Triệu Hòa Hy cúi đầu nhìn, quả nhiên thấy trên cuống nấm có một vòng: "Ờ ha, cũng coi như là một dấu hiệu để khỏi nhận nhầm."
Khanh Mạnh Chúc nói: "Có mấy loại cũng khó nhận biết lắm, nói chung là nấm nào không chắc chắn thì đừng hái. Chỗ kia không phải nấm mối đâu, cậu đi thêm về phía trước nhìn xem, sẽ thấy mấy cây nấm thông giả nữa đấy."
Triệu Hòa Hy: "Nấm thông giả?"
Mấy cây nấm thông giả dưới gốc cây trông giống hệt nấm thông bán trong siêu thị, Triệu Hòa Hy thật sự không phân biệt được chúng khác nhau chỗ nào: "Sao gọi là nấm thông giả?"
Khanh Mạnh Chúc đáp: "Trông rất giống nấm thông nhưng không phải nấm thông, nên người ta mới đặt cho cái tên như vậy. Ăn cũng được, vị cũng ngon."
Họ hái nấm thông giả bỏ vào giỏ, Triệu Hòa Hy thấy giỏ của Khanh Mạnh Chúc đã gần đầy, bên trong toàn là nấm gan bò.
Nấm gan bò cũng là một họ lớn, có nhiều loại ngay cả Khanh Mạnh Chúc cũng không nhận ra là loại nấm gan bò nào, chỉ biết là nấm gan bò.
Nấm trong núi đúng là đánh lừa ghê gớm, Triệu Hòa Hy còn thấy rất nhiều loại nấm hương trông chẳng giống nấm hương chút nào, có loại nấm sáp màu sắc kỳ quái, có loại mọc trên cây khô nở ra trông như một đóa hoa.
Còn có đủ loại nấm độc, mấy loại nấm độc đó trông chẳng hề sặc sỡ chút nào, trông chúng uy tín đến lạ thường.
Nếu không đi cùng Khanh Mạnh Chúc, một mình Triệu Hòa Hy chắc có tám cặp kính cũng chẳng nhận ra được mấy loại nấm đó có độc hay không.
Xem ra tốt nhất là đừng có hái nấm lung tung.
Bọn họ đi được nửa buổi, đến hơn mười một giờ thì tìm một chỗ quang đãng nghỉ ngơi ăn đồ ăn vặt. Lúc này Triệu Hòa Hy đã hết cảm giác hưng phấn, chỉ thấy đầu gối run lẩy bẩy.
Hai chú chó cũng chẳng chạy nữa, hai con nằm hai bên cạnh Khanh Mạnh Chúc, thè lưỡi thở hồng hộc.
Khanh Mạnh Chúc nói: "Lát chúng ta không leo tiếp nữa, đi đường khác xuống núi, xem trên đường xuống núi có tìm thêm được gì không."
Triệu Hòa Hy thở phào: "Thật sự là tớ hết leo nổi rồi."
Khanh Mạnh Chúc nhìn giỏ của cả hai người: "Không sao, một giỏ rưỡi nấm này cũng đủ cho chúng ta ăn rồi."
Triệu Hòa Hy cũng nhìn: "Trước khi đi hái nấm, tớ còn chẳng biết trong núi lại có nhiều loại nấm đến vậy."
Khanh Mạnh Chúc buồn cười: "Chứ cậu tưởng sao mà có món nấm thập cẩm chiên, chính là vì nấm dại có quá nhiều loại, vốn không thể chỉ tìm đích danh một loại nấm cụ thể nào, có gì ăn nấy thôi."
Triệu Hòa Hy giơ ngón tay cái lên: "Cậu giỏi. Là tớ thì tớ chịu, không phân biệt được."
Khanh Mạnh Chúc đáp: "Tớ cũng có một số loại không biết đấy chứ."
Ngay cả đống nấm mà họ vừa tìm được đây, lát nữa về nhà lúc thu dọn cậu cũng phải quét qua trung tâm thương mại liên tinh cầu một lần nữa, xác định không có lẫn nấm độc vào mới dám chế biến. Chứ không thì ăn phải nấm độc, ngộ độc gan thận rồi vào ICU thì đúng là quá lỗ vốn.
---
Nấm sáp tím, tên này được gọi theo ngoại hình nấm:
6
0
3 tháng trước
4 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
