TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 90
Chương 90: Xuống núi

Nghỉ ngơi một lát, họ bắt đầu xuống núi.

Khanh Mạnh Chúc dựa theo những gì đã ghi chép từ trước, lại tìm được không ít nấm.

Họ rẽ trái rẽ phải, đến khi về đến chỗ đỗ xe thì mặt mày cả hai người đều nóng bừng, còn bị muỗi mòng đốt cho không ít chỗ.

Đừng nói là họ, ngay cả hai chú chó cũng ỉu xìu, nhảy lên xe là hết cả tinh thần.

Cả hai cất đồ đạc xong xuôi, lái xe về nhà.

Hai chú chó nằm ở ghế sau, rất nhanh đã ngủ say.

Tiếng ngáy của hai chú chó cứ trầm bổng lên xuống, thật khó tưởng tượng được cái thân hình bé xíu như vậy mà lại ngáy to chẳng khác gì thanh niên trai tráng.

Triệu Hòa Hy cũng bị tiếng ngáy làm ảnh hưởng, rất nhanh đã ngủ, thế là trong xe vang lên bản hòa tấu ngáy của cả ba.

Khanh Mạnh Chúc vừa cười vừa lái xe, gió mát từ rừng núi lùa vào qua cửa sổ xe, vi vu, hòa cùng tiếng ngáy trong xe, vậy mà lại mang đến một cảm giác thanh bình hiếm có.

Lên núi đúng là quá mệt.

Về đến nhà, Khanh Mạnh Chúc nấu bốn tô mì to, cùng Triệu Hòa Hy và hai chú chó ăn xong thì đi tắm rửa ngủ trưa.

Cậu ngủ một mạch đến tận bốn giờ chiều. Khi tỉnh dậy thì ánh nắng đã từ trắng sáng nhuốm màu vàng cam, trông không còn gay gắt chói mắt nữa, thế giới dường như cũng dịu dàng hơn theo ánh mặt trời.

Đống nấm hái được hôm nay vẫn còn để trong bếp, trời nóng nên phải tranh thủ xử lý ngay.

Cậu lê bước ra ngoài, vừa đến phòng khách thì thấy Triệu Hòa Hy đang ngồi trên ghế sofa nghịch điện thoại, hai chú chó nhỏ đã nhảy lên sofa, mỗi con nằm một bên cạnh Triệu Hòa Hy.

Thời tiết như vậy mà Triệu Hòa Hy cũng không thấy nóng hay sao ấy.

"Dậy rồi à?" Triệu Hòa Hy ngẩng lên chào Khanh Mạnh Chúc, cất điện thoại: "Giờ chúng ta làm gì?"

Khanh Mạnh Chúc: "Cạo rửa nấm. Phải chiên nấm trước đã, nếu không sẽ bị hỏng mất."

Triệu Hòa Hy không có ý kiến gì: "Được luôn."

Hai người vào bếp đổ chỗ nấm hái được buổi sáng ra, bắt đầu phân loại và cạo rửa.

Số nấm này đều là nấm dại, trên cuống và mũ nấm dính đầy bùn đất và tạp vật, so với nấm trồng nhân tạo thì khó rửa hơn nhiều.

Đương nhiên, chúng cũng thơm và đậm vị hơn.

Khanh Mạnh Chúc cùng Triệu Hòa Hy dùng dao nhỏ cạo sạch cuống nấm, sau đó rửa lại.

Hai người ngồi trên ghế đẩu nhỏ, vừa đón làn gió mát từ trong núi thổi tới, vừa trò chuyện vừa cạo rửa, cũng không cảm thấy quá khó khăn.

Hơn một tiếng đồng hồ sau, cuối cùng họ cũng cạo rửa xong đống nấm này.

Khanh Mạnh Chúc nói với Triệu Hòa Hy: "Cậu lên nóc mái lấy chút ớt khô xuống đây, tớ rửa nấm."

Triệu Hòa Hy chạy lên tầng, thấy trên sàn gác mái nhà phơi đầy ớt đỏ tươi, không khỏi ngạc nhiên kêu xuống dưới: "Mái nhà phơi nhiều ớt thế, cậu còn dám chạy lung tung á? Không sợ mưa sao?"

Khanh Mạnh Chúc mỉm cười: "Thấy cái thanh ngang nhô ra trên tường kia không?"

Triệu Hòa Hy: "Ừ? Sao thế?"

Khanh Mạnh Chúc: "Chỗ đó có một cái mái hiên gấp, nếu trời mưa thì chỉ cần điều khiển từ xa trên điện thoại là có thể bung mở mái hiên đó ra."

Triệu Hòa Hy ghé mắt nhìn kỹ, quả nhiên thấy tấm bạt gấp gọn gàng: "Thật á, cậu lắp khi nào thế?"

Khanh Mạnh Chúc: "Mới lắp dạo này thôi, là vì mấy trái ớt đó mà. Nó còn có chức năng cảm biến nữa, nếu phát hiện có nước mưa thì dù tớ không điều khiển, nó cũng tự động bung ra."

Triệu Hòa Hy cảm thán: "Công nghệ thay đổi cuộc sống ha, hồi nhỏ mà tớ có cái này thì đã không bị mẹ tớ đánh vì quên thu đồ khi trời mưa."

Nói rồi, Triệu Hòa Hy lại hỏi: "Lấy bao nhiêu ớt? Tớ lấy một nắm có đủ không?"

Khanh Mạnh Chúc: "Cậu lấy nửa cái giỏ xuống là được, lát nữa còn dùng để trộn vào nấm chiên."

Lúc này Triệu Hòa Hy mới nhớ ra: "Nấm chiên giòn xong thì đựng bằng gì? Cậu có hộp không?"

Khanh Mạnh Chúc: "Có mấy cái, chiên xong đổ ra đĩa cho nguội, bỏ vô hộp trước. Không hết thì chia ra mấy cái túi zip, lát nữa dùng máy hút chân không hút hết không khí ra là có thể cất trong tủ lạnh rồi."

Khanh Mạnh Chúc rất nhanh đã rửa xong nấm và vắt ráo nước.

Cậu đổ nấm ra rổ, đổ một nồi lớn dầu lạc vào chảo, rồi lại thêm một muỗng lớn mỡ heo, sau đó đổ nấm đã xé sợi vào chiên, để lửa nhỏ chiên từ từ.

Triệu Hòa Hy đứng bên cạnh nhìn, đã ngửi thấy mùi dầu thơm và mùi nấm: "Thơm quá, chiên bao lâu thì xong?"

Khanh Mạnh Chúc: "Một chảo khoảng mười mấy phút, chỗ này chắc phải chiên bốn năm chảo. Cậu đảo giúp tớ, tớ đi cắt tỏi."

Tỏi năm nay mới trồng chưa được bao lâu, chỗ Khanh Mạnh Chúc dùng là tỏi mua ở thôn. Đều là loại tỏi cô đơn vỏ tía, thơm nồng, tép tỏi giòn, sau khi chiên thành tỏi phi thì càng thơm lừng.

Khanh Mạnh Chúc rất thích loại tỏi này, cậu chuyên tìm đến người có tuổi trong thôn để mua được chúng. Mấy hộ trồng trọt bình thường để có năng suất và lợi nhuận tốt hơn, đã không còn trồng loại tỏi này nữa rồi.

Khanh Mạnh Chúc dùng dao đập tỏi, mỗi nhát một củ, Triệu Hòa Hy vừa xào nấm vừa giúp lột vỏ, hai người loáng một cái đã có một chậu tỏi đầy.

Đợi nấm trong chảo dần chuyển sang màu vàng giòn thơm, Khanh Mạnh Chúc cho hai muỗng lớn tỏi vào, tiếp tục chiên.

Đến khi tỏi cũng dậy mùi thơm, nấm cũng gần như đã giòn tan khô nước. Lúc này cậu mới thêm ớt khô, tương đậu nành, sốt tương thịt bò, sốt tương thịt gà và dầu hoa tiêu vào.

Triệu Hòa Hy nhìn cậu bỏ đủ thứ gia vị vào, không thể tin nổi: "Còn phải bỏ nhiều thứ như vậy á? Chẳng phải nguyên liệu chính là nấm sao?"

Khanh Mạnh Chúc: "Bây giờ nguyên liệu chính vẫn là nấm, gia vị là để điều hòa hương vị của nấm. Tuy mọi người đều nói chiên nấm không thôi cũng ngon rồi, nhưng thêm mấy loại gia vị này vào mới ngon hơn."

Nhìn vẻ mặt khó tin của Triệu Hòa Hy, Khanh Mạnh Chúc lấy chén đĩa gắp cho cậu ấy một ít: "Một người bạn đầu bếp chỉ tớ đó, cậu ăn thử là biết."

Triệu Hòa Hy không khách sáo nhận lấy chén đũa, gắp một sợi nấm nếm thử, lập tức bị cái hương vị thơm nồng giòn tan đó chinh phục: "Nóng quá! Thơm quá! Ngon quá!"

Khanh Mạnh Chúc liếc cậu ấy một cái đầy ý tứ: "Phải không?"

Triệu Hòa Hy ăn kỹ lại: "Thật sự, hơi giống ăn thịt, nhưng mềm hơn thịt, ăn có một mùi hương tổng hợp rất quyến rũ, không nói rõ được là hương gì. Khoan đã, tớ ăn thêm miếng nữa."

6

0

3 tháng trước

4 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.