0 chữ
Chương 130
Chương 130: Ô thiên ma
Mùa này quả thật có rất nhiều nấm, bọn họ vừa đi vừa hái được nấm gan bò, nấm mồng gà, nấm san hô, nấm thông mũ mây, nấm sáp, nấm mối và nấm tùng nhung các loại, chất đầy giỏ trên lưng.
Chủ yếu là Khanh Mạnh Chúc quá quen thuộc với núi rừng, lại có hai con chó có khứu giác nhạy bén hỗ trợ bên cạnh, bọn họ muốn không có thu hoạch cũng khó.
Đợi đến khi mặt trời sắp xuống núi, Chu Yến mới quyến luyến không rời theo Khanh Mạnh Chúc xuống núi.
Chu Yến luôn quay đầu nhìn lại: "Hôm nay hái nấm thật sự quá kí©h thí©ɧ, trước đây tôi đều không thể tưởng tượng được trong núi lại có nhiều nấm như vậy!"
Khanh Mạnh Chúc: "Có thể lúc trước anh hái nấm đều ở trên núi mà người ta thường lui tới, chỗ này không có mấy ai đến, nấm hái được sẽ nhiều hơn."
Chu Yến: "Lần sau tôi còn muốn đến nữa."
Khanh Mạnh Chúc: "Đến thì đến, nhưng lúc đến mọi người cẩn thận một chút, rừng sâu núi già rất dễ bị lạc, tốt nhất nên đeo một chiếc đồng hồ có thể định vị."
Chu Yến: "Được! Lần sau chúng ta cùng nhau đi."
Khanh Mạnh Chúc cười: "Nếu có thời gian."
Bọn họ xuống núi tìm được xe đậu ở bên đường, rồi lái xe về nhà.
Đợi khi về đến nhà thì đã hơn sáu giờ chiều.
Chu Yến còn phải trở về thử món ăn, đeo giỏ trên lưng từ biệt Khanh Mạnh Chúc, vội vàng chạy đến sân nhà mà bọn họ thuê.
Cũng may anh ta chính là bếp trưởng, không ai dám thúc giục anh ta, nếu không hôm nay chắc chắn sẽ bị mắng.
So với Chu Yến có công việc trong người, Khanh Mạnh Chúc tự do hơn rất nhiều.
Cậu thong thả dẫn hai con chó vào sân, đặt giỏ xuống, đi lấy nước cho hai con chó uống. Cậu cho mỗi con ăn hai miếng thịt khô, để chúng lót dạ trước, sau đó mới đi vào phòng khách rót cho mình một cốc nước đầy.
Uống xong nước cậu đi ra sân thu dọn nấm hái được hôm nay.
Nhờ có đám nấm phỉ kia, thứ cậu hái được nhiều nhất hôm nay chính là nấm phỉ. Nhìn chung những loại nấm khác chiếm một nửa, riêng nấm phỉ chiếm một nửa.
Khanh Mạnh Chúc dọn một chiếc ghế ra, lại lấy một con dao nhỏ, định cạo sạch bùn đất và lá rụng bám trên nấm rồi mới đem đi rửa.
Lúc cậu cạo rửa, cậu nhìn chằm chằm vào nấm phỉ trên tay, bỗng nhiên rơi vào trầm tư.
Cậu nhớ rõ, trong tủ ngăn kéo cũ của nhà có để rất nhiều loại hạt giống, đều là ông bà nội để lại, được gói lại chỉnh chu bằng giấy.
Lúc mới trở về cậu đã xem qua những hạt giống đó rồi, nhưng lúc đó cậu chưa tiếp xúc nhiều với nông nghiệp, ấn tượng về hạt giống không sâu sắc lắm.
Thêm vào những hạt giống này đã để mười mấy năm thậm chí mấy chục năm, cảm giác tỷ lệ nảy mầm sẽ rất thấp. Vậy nên cậu cũng không xem nhiều lắm, mỗi lần muốn trồng gì đều sẽ đi chợ mua hạt giống mới.
Nếu cậu nhớ không lầm, trong số những hạt giống trong ngăn kéo dường như có cả hạt giống cây thiên ma.
Nghĩ đến đây, Khanh Mạnh Chúc đặt nấm phỉ trong tay xuống, đứng dậy đi vào nhà. Cậu lên lầu tìm chiếc tủ cũ trong phòng chứa đồ, rồi kéo ngăn kéo ra tìm hạt giống.
Cà tím, ớt, đậu que, rau cải, đậu bắp... Trên gói giấy không có ghi chú, Khanh Mạnh Chúc chỉ có thể lần lượt mở từng gói ra xem.
Sau khi mở mười mấy gói giấy, Khanh Mạnh Chúc nhìn thấy một loại hạt giống hơi quen mắt, có lẽ là hạt giống thiên ma.
Khanh Mạnh Chúc lấy điện thoại ra, dùng trợ lý thương mại quét.
Rất nhanh, trợ lý thương mại đưa ra thông tin chính xác. Những hạt giống này là “Ô thiên ma”, phẩm chất là "Lương phẩm -".
Trợ lý thương mại còn đưa ra nhắc nhở đặc biệt, nói lô hạt giống này vì thời gian cất giữ quá lâu, hoạt tính rất thấp, không kiến nghị gieo trồng.
Khanh Mạnh Chúc nhìn ghi chú, trong lòng vô cùng cảm khái.
Đây là hạt giống do ông bà nội để lại. Mặc dù hoạt tính rất thấp, nhưng nếu cậu sẵn lòng, còn có thể mua thêm một lô hạt giống thiên ma để tiếp tục, giống như đang tiếp nối sự truyền thừa vậy.
Thiên ma có mấy loại, Khanh Mạnh Chúc bọn họ gặp trên núi là Ô thiên ma.
Ô thiên ma có dược hiệu tốt hơn, cậu sau khi tìm hiểu trên mạng thì tìm được một người bán chuyên trồng thiên ma, mua mấy hạt giống Ô thiên ma.
* Ô thiên ma cũng là một loại thiên ma, thân và rễ củ có màu sẫm hoặc đen, kích thước to hơn thiên ma khác.
Vận chuyển của Đằng Thành khá phát triển, cậu đặt mua giống hôm trước trên mạng, hôm sau đã được giao tới.
Lúc Khanh Bình Đôn đưa chuyển phát nhanh cho cậu thì vừa lúc bị Chu Yến nhìn thấy.
Chu Yến nhìn những hạt giống được gói trong túi kín trên tay cậu: "Cậu thật sự định trồng thiên ma à?"
Khanh Mạnh Chúc: "Thử xem, thiên ma không cần quản lý nhiều lắm, đầu tư một lần thu hoạch nhiều lần, coi như là một loại dược liệu khá tốt."
Chu Yến nghi ngờ không biết có thể trồng được bằng hạt giống thiên ma không, nhưng không làm cậu mất hứng, chỉ hỏi: "Thiên ma dùng để trị đau đầu phải không?"
"Không chỉ thế, còn có chóng mặt, tê thấp, tê tay chân, v.v... đều có thể trị, coi như là một loại dược liệu thường dùng." Trả lời xong, Khanh Mạnh Chúc nhìn anh ta: "Anh tìm tôi có việc?"
Chu Yến giơ giỏ xách trên tay lên: "Món vịt om dầu lần trước nói, bây giờ đã làm xong rồi, cậu giúp tôi nếm thử được không?"
Khanh Bình Đôn nghe đến đây, tò mò nhìn bọn họ một cái.
Chu Yến lập tức nói: "Bình Đôn cũng đến đây, giúp tôi đánh giá món ăn."
Khanh Bình Đôn toe toét cười: "Tôi một người thô kệch, biết gì mà đánh giá món ăn?"
Chu Yến vỗ vai cậu ta: "Nói gì vậy, ai mà chẳng là người thô kệch chứ. Đều là người, lưỡi cũng dài như nhau. Ngon là ngon, không ngon là không ngon, đều giống nhau cả."
Khanh Bình Đôn thật sự tò mò: "Vậy tôi liền không khách sáo."
Chủ yếu là Khanh Mạnh Chúc quá quen thuộc với núi rừng, lại có hai con chó có khứu giác nhạy bén hỗ trợ bên cạnh, bọn họ muốn không có thu hoạch cũng khó.
Đợi đến khi mặt trời sắp xuống núi, Chu Yến mới quyến luyến không rời theo Khanh Mạnh Chúc xuống núi.
Chu Yến luôn quay đầu nhìn lại: "Hôm nay hái nấm thật sự quá kí©h thí©ɧ, trước đây tôi đều không thể tưởng tượng được trong núi lại có nhiều nấm như vậy!"
Khanh Mạnh Chúc: "Có thể lúc trước anh hái nấm đều ở trên núi mà người ta thường lui tới, chỗ này không có mấy ai đến, nấm hái được sẽ nhiều hơn."
Chu Yến: "Lần sau tôi còn muốn đến nữa."
Chu Yến: "Được! Lần sau chúng ta cùng nhau đi."
Khanh Mạnh Chúc cười: "Nếu có thời gian."
Bọn họ xuống núi tìm được xe đậu ở bên đường, rồi lái xe về nhà.
Đợi khi về đến nhà thì đã hơn sáu giờ chiều.
Chu Yến còn phải trở về thử món ăn, đeo giỏ trên lưng từ biệt Khanh Mạnh Chúc, vội vàng chạy đến sân nhà mà bọn họ thuê.
Cũng may anh ta chính là bếp trưởng, không ai dám thúc giục anh ta, nếu không hôm nay chắc chắn sẽ bị mắng.
So với Chu Yến có công việc trong người, Khanh Mạnh Chúc tự do hơn rất nhiều.
Cậu thong thả dẫn hai con chó vào sân, đặt giỏ xuống, đi lấy nước cho hai con chó uống. Cậu cho mỗi con ăn hai miếng thịt khô, để chúng lót dạ trước, sau đó mới đi vào phòng khách rót cho mình một cốc nước đầy.
Nhờ có đám nấm phỉ kia, thứ cậu hái được nhiều nhất hôm nay chính là nấm phỉ. Nhìn chung những loại nấm khác chiếm một nửa, riêng nấm phỉ chiếm một nửa.
Khanh Mạnh Chúc dọn một chiếc ghế ra, lại lấy một con dao nhỏ, định cạo sạch bùn đất và lá rụng bám trên nấm rồi mới đem đi rửa.
Lúc cậu cạo rửa, cậu nhìn chằm chằm vào nấm phỉ trên tay, bỗng nhiên rơi vào trầm tư.
Cậu nhớ rõ, trong tủ ngăn kéo cũ của nhà có để rất nhiều loại hạt giống, đều là ông bà nội để lại, được gói lại chỉnh chu bằng giấy.
Lúc mới trở về cậu đã xem qua những hạt giống đó rồi, nhưng lúc đó cậu chưa tiếp xúc nhiều với nông nghiệp, ấn tượng về hạt giống không sâu sắc lắm.
Thêm vào những hạt giống này đã để mười mấy năm thậm chí mấy chục năm, cảm giác tỷ lệ nảy mầm sẽ rất thấp. Vậy nên cậu cũng không xem nhiều lắm, mỗi lần muốn trồng gì đều sẽ đi chợ mua hạt giống mới.
Nghĩ đến đây, Khanh Mạnh Chúc đặt nấm phỉ trong tay xuống, đứng dậy đi vào nhà. Cậu lên lầu tìm chiếc tủ cũ trong phòng chứa đồ, rồi kéo ngăn kéo ra tìm hạt giống.
Cà tím, ớt, đậu que, rau cải, đậu bắp... Trên gói giấy không có ghi chú, Khanh Mạnh Chúc chỉ có thể lần lượt mở từng gói ra xem.
Sau khi mở mười mấy gói giấy, Khanh Mạnh Chúc nhìn thấy một loại hạt giống hơi quen mắt, có lẽ là hạt giống thiên ma.
Khanh Mạnh Chúc lấy điện thoại ra, dùng trợ lý thương mại quét.
Rất nhanh, trợ lý thương mại đưa ra thông tin chính xác. Những hạt giống này là “Ô thiên ma”, phẩm chất là "Lương phẩm -".
Trợ lý thương mại còn đưa ra nhắc nhở đặc biệt, nói lô hạt giống này vì thời gian cất giữ quá lâu, hoạt tính rất thấp, không kiến nghị gieo trồng.
Khanh Mạnh Chúc nhìn ghi chú, trong lòng vô cùng cảm khái.
Đây là hạt giống do ông bà nội để lại. Mặc dù hoạt tính rất thấp, nhưng nếu cậu sẵn lòng, còn có thể mua thêm một lô hạt giống thiên ma để tiếp tục, giống như đang tiếp nối sự truyền thừa vậy.
Thiên ma có mấy loại, Khanh Mạnh Chúc bọn họ gặp trên núi là Ô thiên ma.
Ô thiên ma có dược hiệu tốt hơn, cậu sau khi tìm hiểu trên mạng thì tìm được một người bán chuyên trồng thiên ma, mua mấy hạt giống Ô thiên ma.
* Ô thiên ma cũng là một loại thiên ma, thân và rễ củ có màu sẫm hoặc đen, kích thước to hơn thiên ma khác.
Vận chuyển của Đằng Thành khá phát triển, cậu đặt mua giống hôm trước trên mạng, hôm sau đã được giao tới.
Lúc Khanh Bình Đôn đưa chuyển phát nhanh cho cậu thì vừa lúc bị Chu Yến nhìn thấy.
Chu Yến nhìn những hạt giống được gói trong túi kín trên tay cậu: "Cậu thật sự định trồng thiên ma à?"
Khanh Mạnh Chúc: "Thử xem, thiên ma không cần quản lý nhiều lắm, đầu tư một lần thu hoạch nhiều lần, coi như là một loại dược liệu khá tốt."
Chu Yến nghi ngờ không biết có thể trồng được bằng hạt giống thiên ma không, nhưng không làm cậu mất hứng, chỉ hỏi: "Thiên ma dùng để trị đau đầu phải không?"
"Không chỉ thế, còn có chóng mặt, tê thấp, tê tay chân, v.v... đều có thể trị, coi như là một loại dược liệu thường dùng." Trả lời xong, Khanh Mạnh Chúc nhìn anh ta: "Anh tìm tôi có việc?"
Chu Yến giơ giỏ xách trên tay lên: "Món vịt om dầu lần trước nói, bây giờ đã làm xong rồi, cậu giúp tôi nếm thử được không?"
Khanh Bình Đôn nghe đến đây, tò mò nhìn bọn họ một cái.
Chu Yến lập tức nói: "Bình Đôn cũng đến đây, giúp tôi đánh giá món ăn."
Khanh Bình Đôn toe toét cười: "Tôi một người thô kệch, biết gì mà đánh giá món ăn?"
Chu Yến vỗ vai cậu ta: "Nói gì vậy, ai mà chẳng là người thô kệch chứ. Đều là người, lưỡi cũng dài như nhau. Ngon là ngon, không ngon là không ngon, đều giống nhau cả."
Khanh Bình Đôn thật sự tò mò: "Vậy tôi liền không khách sáo."
10
0
3 tháng trước
4 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
