0 chữ
Chương 131
Chương 131: Món ăn được làm rất có trình độ
Mọi người cùng nhau vào nhà Khanh Mạnh Chúc, Hộ Pháp và Hộ Vệ đang ngủ ở hành lang cũng thức dậy, nhìn thấy Chu Yến thì vui vẻ kêu hai tiếng.
Chu Yến cầm đồ trên tay, không tiện vuốt ve chúng, chỉ có thể giơ tay lên chào hỏi: "Hộ Pháp, Hộ Vệ!"
Hai chú chó: "Gâu gâu!"
Khanh Mạnh Chúc dẫn bọn họ vào bếp, lại tìm đĩa bát đũa để bày thức ăn: "Này, chỉ có vịt om dầu thôi sao?"
Chu Yến: "Còn có canh hầm hạt sen và cuộn thịt xông khói cuộn nấm truffle nữa."
Chu Yến giải thích: "Món giăm bông mật ong lần trước tôi nghĩ lại, đúng là hơi ngán, toàn bộ thực đơn nên làm nhẹ nhàng hơn một chút. Dù sao khách hàng của chúng tôi phần lớn đều lớn tuổi rồi, ngày thường cũng đã ăn không ít các món tương tự."
Vừa nói Chu Yến đã mở hộp thức ăn mang tới, nhanh tay chia thức ăn bên trong.
Thịt vịt om dầu biến thành màu đỏ sẫm đẹp mắt, da vịt vàng óng, cắt thành từng miếng nhỏ bày trên bát trắng như tuyết, trông vô cùng hấp dẫn.
Trong món thịt xông khói cuộn truffle, thịt xông khói và truffle đều được cắt rất mỏng, bày thành hình hoa, hương thịt và hương nấm đồng thời nở rộ.
Tuyệt vời nhất là món canh hầm hạt sen, bên trong lại đặt lá sen xanh biếc. Chu Yến bày biện đẹp mắt rồi bưng lên, không giống như bưng lên một bát canh mà giống như bưng lên một chậu cây sen cỡ nhỏ.
Khanh Bình Đôn kinh ngạc nói: "Đẹp quá!"
Khuôn mặt Chu Yến tràn đầy đắc ý: "Mọi người nếm thử xem có nếm ra được không?"
Khanh Mạnh Chúc nếm thử chén canh sen hầm trước tiên, vừa vào miệng đã cảm thấy tràn ngập hương vị tươi ngon. Vị tươi ngon của nước hầm, vị tươi ngon của bong bóng cá, vị tươi ngon của hạt sen, đủ các vị tươi ngon tập trung lại với nhau mang đến cho người ta trải nghiệm vị giác vô song.
Khanh Mạnh Chúc: "Canh này ngon quá! Bên trong có bỏ bong bóng cá, sao lại không tanh chút nào? Hơn nữa, các loại vị tươi ngon kết hợp chung với nhau, sao lại không hề xung đột, thậm chí còn có thể nếm được vị tươi ngon đặc trưng của hạt sen?"
Chu Yến: "Rất hài hòa, đúng không?"
Khanh Mạnh Chúc giơ ngón tay cái lên: "Đúng, tôi muốn nói từ này, hương vị vô cùng hài hòa. Tôi vốn tưởng rằng những nguyên liệu này kết hợp với nhau sẽ mỗi thứ một kiểu xung đột với nhau."
Chu Yến: "Vốn dĩ sẽ có, nhưng bong bóng cá này của tôi được ngâm bằng mỡ gà. Mỡ gà mềm mại tươi ngon, lại là mỡ động vật, ngâm như vậy thì vị tanh kia lập tức biến mất, chuyển thành hương thơm. Hương thơm lại đi hòa quyện với hương vị của hạt sen, hạt sen cũng trở nên hài hòa theo."
Khanh Bình Đôn: "Trong này còn có nhiều điều đáng nói như vậy sao?"
Chu Yến: "Đúng vậy. Vốn dĩ làm đến bước này, hương vị sẽ hài hòa. Nhưng muốn vị tươi ngon của hạt sen nổi bật, không phải tay nghề của tôi có thể làm được, chủ yếu là hạt sen nhà Mạnh Chúc ngon."
Khanh Mạnh Chúc nếm thử kỹ càng: "Hương vị của hạt sen rất sống động, giống như còn ở trong ao, hoàn toàn không có cảm giác đã làm thành món ăn."
Chu Yến: "Đúng vậy, ăn chính là cái hương vị thanh mát đó."
Sau khi cả ba người nếm thử món canh, họ lại chuyển sang món vịt om dầu.
Lần này, ngay khi món vịt om dầu vừa vào miệng, Khanh Mạnh Chúc đã cảm thấy có gì đó không đúng.
So với món vịt om dầu từng ăn trước đây, món vịt om dầu lần này đặc biệt thơm, dư vị đặc biệt đậm đà. Nó vừa tươi vừa thơm, cả miếng thịt vịt dường như càng ăn càng thấy đậm đà, nhưng lại không phải là vị mặn do muối và nước sốt mang lại.
Chu Yến nhìn biểu cảm của Khanh Mạnh Chúc, muốn giải thích.
Khanh Mạnh Chúc giơ một tay ra hiệu cho anh ta dừng lại. Cậu ý bảo mình cần ăn thêm một miếng nữa để nếm thử kỹ càng.
Chu Yến liền kiên nhẫn chờ cậu ăn xong một miếng.
Khanh Mạnh Chúc ăn xong miếng vịt om dầu thứ hai, nói: "Trong dầu mà anh dùng để ngâm vịt có cho dầu chiên nấm vào đúng không?"
Chu Yến: "Cậu nếm ra được à?"
Khanh Mạnh Chúc: "Tôi nếm được một chút hương vị của nấm mối và nấm mũ mây. Đó là một chút vị rất nhẹ, nhưng nó lại làm cho hương vị của thịt vịt thêm phần phức hợp."
Chu Yến: "Đúng! Nó mang đến hương vị tuyệt vời cho thịt vịt, đồng thời lại không lấn át hương vị chính. Món ăn này vẫn là hương vị của thịt vịt, nhưng lại có những điểm đặc biệt khác."
Khanh Mạnh Chúc cảm thán: "Anh lên núi hái nấm đúng là không uổng công."
Chu Yến quay sang nhìn Khanh Bình Đôn: "Cậu cảm thấy thế nào?"
Khanh Bình Đôn đã bắt đầu ăn món thịt xông khói cuộn truffle: "Cực kỳ ngon, cực kỳ cao cấp. Những cái khác tôi cũng không nói ra được. Dù sao thì người bình thường tuyệt đối không thể làm ra món ăn như vậy."
Khanh Mạnh Chúc tổng kết lại cho cậu ta: "Món ăn được làm rất có trình độ."
Chu Yến: "Ha ha ha, cảm ơn đã khen."
Sau khi nếm xong món ăn, Khanh Bình Đôn tiếp tục đi giao chuyển phát nhanh. Chu Yến chia phần thức ăn mang thêm cho Hộ Pháp và Hộ Vệ. Ngoài ra, anh ta còn đưa ra thỉnh cầu: "Tôi muốn hái một ít rau nhà cậu. Với cả, chỗ cậu còn dầu nấm hoặc nấm khô không? Có thể cho tôi một chút được không?"
Khanh Mạnh Chúc: "Đều có, tôi đi lấy cho anh."
Nấm hái về, Khanh Mạnh Chúc ăn không hết nhiều như vậy, liền rửa một phần chiên lấy dầu nấm. Phần còn lại thì mang lên tầng thượng phơi khô.
Nấm hiện tại vẫn còn phơi trên tầng thượng, muốn dùng thì cứ lên lấy là được.
Khanh Mạnh Chúc để Chu Yến tự mình lên tầng thượng lấy nấm khô, muốn bao nhiêu thì lấy bấy nhiêu. Còn mình thì đi chia nhỏ dầu nấm.
Dầu nấm chiên xong, cậu chia cho Minh Xuân Tích và Triệu Hòa Hy mỗi người một ít. Bây giờ trong nhà chỉ còn một bình lớn, muốn cho Chu Yến thì chỉ có thể chia bớt một ít.
Rất nhanh, Chu Yến mang theo nguyên liệu nấu ăn lấy từ nhà Khanh Mạnh Chúc mà về.
Chu Yến cầm đồ trên tay, không tiện vuốt ve chúng, chỉ có thể giơ tay lên chào hỏi: "Hộ Pháp, Hộ Vệ!"
Hai chú chó: "Gâu gâu!"
Khanh Mạnh Chúc dẫn bọn họ vào bếp, lại tìm đĩa bát đũa để bày thức ăn: "Này, chỉ có vịt om dầu thôi sao?"
Chu Yến: "Còn có canh hầm hạt sen và cuộn thịt xông khói cuộn nấm truffle nữa."
Chu Yến giải thích: "Món giăm bông mật ong lần trước tôi nghĩ lại, đúng là hơi ngán, toàn bộ thực đơn nên làm nhẹ nhàng hơn một chút. Dù sao khách hàng của chúng tôi phần lớn đều lớn tuổi rồi, ngày thường cũng đã ăn không ít các món tương tự."
Vừa nói Chu Yến đã mở hộp thức ăn mang tới, nhanh tay chia thức ăn bên trong.
Thịt vịt om dầu biến thành màu đỏ sẫm đẹp mắt, da vịt vàng óng, cắt thành từng miếng nhỏ bày trên bát trắng như tuyết, trông vô cùng hấp dẫn.
Tuyệt vời nhất là món canh hầm hạt sen, bên trong lại đặt lá sen xanh biếc. Chu Yến bày biện đẹp mắt rồi bưng lên, không giống như bưng lên một bát canh mà giống như bưng lên một chậu cây sen cỡ nhỏ.
Khanh Bình Đôn kinh ngạc nói: "Đẹp quá!"
Khuôn mặt Chu Yến tràn đầy đắc ý: "Mọi người nếm thử xem có nếm ra được không?"
Khanh Mạnh Chúc nếm thử chén canh sen hầm trước tiên, vừa vào miệng đã cảm thấy tràn ngập hương vị tươi ngon. Vị tươi ngon của nước hầm, vị tươi ngon của bong bóng cá, vị tươi ngon của hạt sen, đủ các vị tươi ngon tập trung lại với nhau mang đến cho người ta trải nghiệm vị giác vô song.
Khanh Mạnh Chúc: "Canh này ngon quá! Bên trong có bỏ bong bóng cá, sao lại không tanh chút nào? Hơn nữa, các loại vị tươi ngon kết hợp chung với nhau, sao lại không hề xung đột, thậm chí còn có thể nếm được vị tươi ngon đặc trưng của hạt sen?"
Khanh Mạnh Chúc giơ ngón tay cái lên: "Đúng, tôi muốn nói từ này, hương vị vô cùng hài hòa. Tôi vốn tưởng rằng những nguyên liệu này kết hợp với nhau sẽ mỗi thứ một kiểu xung đột với nhau."
Chu Yến: "Vốn dĩ sẽ có, nhưng bong bóng cá này của tôi được ngâm bằng mỡ gà. Mỡ gà mềm mại tươi ngon, lại là mỡ động vật, ngâm như vậy thì vị tanh kia lập tức biến mất, chuyển thành hương thơm. Hương thơm lại đi hòa quyện với hương vị của hạt sen, hạt sen cũng trở nên hài hòa theo."
Khanh Bình Đôn: "Trong này còn có nhiều điều đáng nói như vậy sao?"
Chu Yến: "Đúng vậy. Vốn dĩ làm đến bước này, hương vị sẽ hài hòa. Nhưng muốn vị tươi ngon của hạt sen nổi bật, không phải tay nghề của tôi có thể làm được, chủ yếu là hạt sen nhà Mạnh Chúc ngon."
Chu Yến: "Đúng vậy, ăn chính là cái hương vị thanh mát đó."
Sau khi cả ba người nếm thử món canh, họ lại chuyển sang món vịt om dầu.
Lần này, ngay khi món vịt om dầu vừa vào miệng, Khanh Mạnh Chúc đã cảm thấy có gì đó không đúng.
So với món vịt om dầu từng ăn trước đây, món vịt om dầu lần này đặc biệt thơm, dư vị đặc biệt đậm đà. Nó vừa tươi vừa thơm, cả miếng thịt vịt dường như càng ăn càng thấy đậm đà, nhưng lại không phải là vị mặn do muối và nước sốt mang lại.
Chu Yến nhìn biểu cảm của Khanh Mạnh Chúc, muốn giải thích.
Khanh Mạnh Chúc giơ một tay ra hiệu cho anh ta dừng lại. Cậu ý bảo mình cần ăn thêm một miếng nữa để nếm thử kỹ càng.
Chu Yến liền kiên nhẫn chờ cậu ăn xong một miếng.
Khanh Mạnh Chúc ăn xong miếng vịt om dầu thứ hai, nói: "Trong dầu mà anh dùng để ngâm vịt có cho dầu chiên nấm vào đúng không?"
Chu Yến: "Cậu nếm ra được à?"
Khanh Mạnh Chúc: "Tôi nếm được một chút hương vị của nấm mối và nấm mũ mây. Đó là một chút vị rất nhẹ, nhưng nó lại làm cho hương vị của thịt vịt thêm phần phức hợp."
Chu Yến: "Đúng! Nó mang đến hương vị tuyệt vời cho thịt vịt, đồng thời lại không lấn át hương vị chính. Món ăn này vẫn là hương vị của thịt vịt, nhưng lại có những điểm đặc biệt khác."
Khanh Mạnh Chúc cảm thán: "Anh lên núi hái nấm đúng là không uổng công."
Chu Yến quay sang nhìn Khanh Bình Đôn: "Cậu cảm thấy thế nào?"
Khanh Bình Đôn đã bắt đầu ăn món thịt xông khói cuộn truffle: "Cực kỳ ngon, cực kỳ cao cấp. Những cái khác tôi cũng không nói ra được. Dù sao thì người bình thường tuyệt đối không thể làm ra món ăn như vậy."
Khanh Mạnh Chúc tổng kết lại cho cậu ta: "Món ăn được làm rất có trình độ."
Chu Yến: "Ha ha ha, cảm ơn đã khen."
Sau khi nếm xong món ăn, Khanh Bình Đôn tiếp tục đi giao chuyển phát nhanh. Chu Yến chia phần thức ăn mang thêm cho Hộ Pháp và Hộ Vệ. Ngoài ra, anh ta còn đưa ra thỉnh cầu: "Tôi muốn hái một ít rau nhà cậu. Với cả, chỗ cậu còn dầu nấm hoặc nấm khô không? Có thể cho tôi một chút được không?"
Khanh Mạnh Chúc: "Đều có, tôi đi lấy cho anh."
Nấm hái về, Khanh Mạnh Chúc ăn không hết nhiều như vậy, liền rửa một phần chiên lấy dầu nấm. Phần còn lại thì mang lên tầng thượng phơi khô.
Nấm hiện tại vẫn còn phơi trên tầng thượng, muốn dùng thì cứ lên lấy là được.
Khanh Mạnh Chúc để Chu Yến tự mình lên tầng thượng lấy nấm khô, muốn bao nhiêu thì lấy bấy nhiêu. Còn mình thì đi chia nhỏ dầu nấm.
Dầu nấm chiên xong, cậu chia cho Minh Xuân Tích và Triệu Hòa Hy mỗi người một ít. Bây giờ trong nhà chỉ còn một bình lớn, muốn cho Chu Yến thì chỉ có thể chia bớt một ít.
Rất nhanh, Chu Yến mang theo nguyên liệu nấu ăn lấy từ nhà Khanh Mạnh Chúc mà về.
10
0
3 tháng trước
3 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
