TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 37
Chương 37: Quả nhiên, lũ nhà giàu đều ngu ngốc, dễ lừa!

Trong một con hẻm nhỏ, hai đứa trẻ ăn mày tầm tám chín tuổi, quần áo rách rưới như hai con sói nhỏ nhìn chằm chằm vào hai chủ tớ đang đi về phía khách điếm.

“Thấy chưa? Đây chính là một lượng bạc mà nữ nhân kia vừa cho ta.”

“Lũ nhà giàu đều là lũ ngốc, rất dễ lừa, chỉ cần giả vờ đáng thương thì bọn họ sẽ mềm lòng rồi cho ngươi rất nhiều, rất rất nhiều tiền.”

Đứa trẻ còn lại gật đầu liên tục: “Đai ca đúng là lợi hại, ta ăn mày một tháng cũng chẳng xin nổi một lượng bạc!”

“Đó là đương nhiên! Chỉ cần ta giở chút thủ đoạn, ả ta còn có thể cho ta thêm một lượng nữa. Hơn nữa, còn sẽ giống như con lợn ngu ngốc mà thương hại ta, thấy ta đáng thương, đúng là nắm trong tay dễ như trở bàn tay!”

Nói xong, thằng bé lập tức chạy vụt vào trong hẻm, men theo đường tắt vượt lên trước hai người.

Khóe miệng nó nhếch lên một nụ cười đắc ý, sau đó liền giả bộ vội vàng chạy tới.

“Aiyo!”

Cậu bé ăn mày trực tiếp va vào người Kiều Vãn Nhan rồi vội vàng bò dậy, sau đó phủi bụi trên người, nhìn nàng với vẻ hốt hoảng: “Tiểu thư thứ tội, tiểu thư thứ tội, là do ta quá vội nên vô ý va phải tiểu thư!”

Kiều Vãn Nhan khẽ nhíu mày.

Tử Diên quát mắng: “Thứ không có mắt, đυ.ng phải tiểu thư nhà ta chỉ cần nói một câu không cẩn thận là xong à?”

Cậu bé ăn mày chẳng thèm để ý, những nha hoàn nhà giàu này đều là loại cậy thế hϊếp người.

Nó khúm núm nói: “Tiểu nhân đáng chết, tiểu nhân thật đáng chết, thật sự là vì gấp gáp đi lấy thuốc cho muội muội, nhưng mà tiền thuốc cần tới hai lượng bạc mà ta không đủ bạc, muội muội ở nhà lại bệnh nặng, ta nóng lòng về tìm muội muội nên mới vô ý va phải tiểu thư.”

Kiều Vãn Nhan khẽ nói: “Không sao, ngươi cũng chỉ là vì quá lo cho muội muội thôi, Tử Diên, ngươi đi xử lý đi.”

Lời vừa dứt, nàng quay người rời đi trước.

Tử Diên đáp một tiếng rồi đảo mắt đánh giá cậu bé ăn mày từ trên xuống dưới: “Đi theo ta.”

Hai người đi vào một con hẻm nhỏ vắng vẻ.

Trong lòng cậu bé ăn mày kích động.

Chỉ một ngày hôm nay đã kiếm được hai lượng bạc, đủ để nó ăn ngon uống no nê qua hết mùa đông này rồi.

Quả nhiên, lũ nhà giàu đều ngu ngốc, dễ lừa!

“Á á á á á á!!! Tay của ta!!!”

Kiều Vãn Nhan liếc mắt về phía Tử Diên đang theo sau, hờ hững hỏi: “Không bị ai trông thấy chứ?”

Tử Diên gật đầu đáp: “Tiểu thư yên tâm.”

“Về vứt bỏ áo choàng của ta đi, bị tên ăn mày đó chạm vào rồi, bẩn chết đi được.”

“Vâng, tiểu thư.”

1

0

1 tuần trước

1 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.