TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 31
Chương 31: Không, nhất định là giả vờ!

Kiều Vãn Nhan lại nói: “Chi bằng để công tử đóng giả làm phu quân của tỷ tỷ, như vậy nếu có ai hỏi, công tử cũng khỏi phải giải thích nhiều.”

Gương mặt Kiều Ý Hoan lập tức ửng đỏ.

Sao Vãn Nhan lại nói như thế?

Chuyện này... làm sao được?

Nàng ta khẽ liếc sang Hạc Tri Vũ rồi lập tức thu lại ánh mắt, cúi đầu, trong lòng ngập tràn e thẹn.

Hạc Tri Vũ mỉm cười: “Ý này của Vãn Nhan rất hay, nhưng vẫn phải hỏi ý kiến của Ý Hoan.”

Kiều Vãn Nhan bước tới khoác tay nàng ta, đôi mày cong cong, nở nụ cười rạng rỡ: “Vất vả cho tỷ tỷ làm giả một chuyến, vừa giúp được công tử, vừa tránh được không ít phiền toái, được không?”

Mặt Kiều Ý Hoan như muốn nhỏ máu, nóng bừng bừng.

Có vẻ Vãn Nhan thật sự không định tranh giành Thái tử với mình nữa.

Tuy nàng ta vẫn chưa quen với sự thay đổi này, nhưng có lẽ trước kia mình đã không hiểu rõ con người thật của nàng, tiếp xúc quá ít.

Thực ra... Vãn Nhan cũng không tệ.

Mông Tiêu Oánh đến giờ vẫn còn đau, trong lòng hận nhị tiểu thư đến chết.

Nhưng giờ đây, nàng ta lại chẳng hiểu nhị tiểu thư đang giở trò gì nữa.

Chẳng lẽ thật sự đã thay đổi tốt hơn sao?

Không, nhất định là giả vờ!

Nữ nhân độc ác này, giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời, nàng ta sẽ không dễ dàng trở nên tốt đẹp đâu!

Tử Diên chỉ thấy trước mắt tối sầm, cảm giác như bầu trời lại lần nữa sụp xuống.

Hai nha hoàn, một người cho rằng Kiều Vãn Nhan đang bày âm mưu quỷ kế gì đó, một người lại nghĩ nàng điên rồi.

Mỗi người mang một tâm tư khác nhau, cả đoàn lên xe ngựa khởi hành.

Mùa đông ngày ngắn, trời nhanh chóng sẩm tối, đến chạng vạng, mọi người tới huyện An Xương và thuê trọ ở khách điếm lớn nhất trong huyện.

Chưởng quầy vừa nhìn thấy mấy vị khách dẫn đầu ăn mặc sang quý liền biết đây là “cục vàng” đến cửa.

“Mấy vị khách quan đây là ghé nghỉ hay thuê phòng ạ?”

“Thuê phòng.”

Kiều Vãn Nhan dịu giọng đáp: “Phiền chưởng quầy sắp cho ta, tỷ tỷ và tỷ phu mấy gian phòng tốt nhất ở đây.”

Chưởng quầy cười híp mắt: “Được ạ! Chúng ta chỉ còn hai gian tốt nhất.”

“Cô nương một gian, tiểu phu thê một gian, vừa khéo.”

Kiều Ý Hoan hơi lúng túng, nghiêng đầu nhìn Hạc Tri Vũ, Hạc Tri Vũ cũng có chút ngượng ngập.

Kiều Vãn Nhan hứng thú quan sát vẻ mặt của hai người.

Nếu chẳng ai mở lời, thì hai người sẽ ở chung một phòng, nhưng chưa thành thân mà ở cùng phòng, đến lúc truyền ra một chút tiếng gió thôi, e là cả kinh thành sẽ náo nhiệt.

Theo tính tình của Hoàng hậu nương nương, Kiều Ý Hoan đừng mong giữ được dù chỉ một tia hy vọng về ngôi vị Thái tử phi.

Đến cả làm trắc phi cũng khó như lên trời, sau này nhiều lắm cũng chỉ là một thị thϊếp của Thái tử.

0

0

4 ngày trước

4 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.