TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 30
Chương 30: Không muốn đi cùng điện hạ nữa sao?

Trời dần dần đổ tuyết, từng bông lớn như lông ngỗng từ trên cao nhẹ nhàng rơi xuống.

Kiều Vãn Nhan ôm lò sưởi tay, ngắm cảnh tuyết ngoài cửa sổ xe ngựa.

Bánh xe nghiến trên mặt đường kêu lên những tiếng “cót két”, mặt đất khoác tấm áo bạc trắng tinh, đẹp tựa một bức tranh yên bình tĩnh lặng.

Đi khoảng một tuần hương, cuối cùng cũng tới trà trang.

Kiều Ý Hoan là người đầu tiên bước xuống xe, quả nhiên thấy Hạc Tri Vũ đang ngồi uống trà trong trà trang.

Trong lòng nàng ta dâng lên niềm vui, bước nhanh đến gần: “Điện hạ!”

Kiều Vãn Nhan ở phía sau chậm rãi xuống xe.

Khóe mắt nàng lướt qua, thấy tùy tùng của Thái tử đều mặc thường phục.

Vào trong trà trang, nhìn thấy Thái tử cũng vận thường y, dáng vẻ giống hệt một công tử quý tộc phong lưu.

Nàng tiến lại gần, giọng ngọt ngào như kẹo ô mai, mềm mại cất lời: “Bái kiến công tử.”

Lông mày Kiều Ý Hoan khẽ nhướng: “Muội muội, sao lại gọi điện hạ như vậy?”

Kiều Vãn Nhan sợ lạnh, khoác trên mình tấm áo choàng hồ ly dày, chỉ để lộ gương mặt tuyệt sắc, đôi mắt nàng long lanh như thu thủy, khẽ chớp tựa như chú thỏ nhỏ.

“Muội thấy tùy tùng bên cạnh điện hạ đều mặc thường phục, điện hạ cũng thế. Phụ thân nói điện hạ đi Thanh Châu xử lý chuyện nạn dân, muội đoán điện hạ muốn ẩn giấu thân phận để nắm bắt tin tức chân thật, không muốn để người khác biết ngài là ai nên mới mạo muội xưng là ‘công tử’.”

Nói xong, nàng lại quay sang Hạc Tri Vũ: “Thần nữ nói vậy có sai chăng?”

Trong mắt Hạc Tri Vũ thoáng qua tia tán thưởng: “Nàng nói đúng, trên đường cứ gọi ta là công tử là được.”

Lúc này, Kiều Vãn Nhan mới mỉm cười trở lại: “Nhưng...”

Hạc Tri Vũ nói thẳng: “Có gì thì cứ nói.”

Kiều Vãn Nhan liếc sang gương mặt có chút cứng đờ, mang nét buồn bã của Kiều Ý Hoan, rồi mạnh dạn cất lời: “Phụ thân nói ta và tỷ tỷ có thể đi cùng công tử, như vậy công tử cũng tiện chăm sóc chúng ta.”

“Nhưng chúng ta là nữ tử chưa xuất giá, nếu đi chung với công tử e rằng sẽ không thích hợp, sợ sẽ mang đến cho công tử nhiều điều tiếng.”

Hạc Tri Vũ không đáp, chỉ lặng lẽ nhìn nàng, chờ lời tiếp theo.

Quả thật chuyện này hắn cũng từng nghĩ qua.

Đi cùng nhau là điều hắn mong muốn, nhưng đúng là sẽ dễ khiến hai cô nương bị bàn tán.

Kiều Ý Hoan hơi khó hiểu, nàng ấy định nói gì?

Không muốn đi cùng điện hạ nữa sao?

Chẳng lẽ nàng thật sự không muốn gả cho điện hạ, còn muốn ngăn cản mình tiếp xúc với ngài?

1

0

1 ngày trước

6 giờ trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.