TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 15
Chương 15: Ngươi đúng là một nữ nhân độc ác

Trong lòng Kiều Ý Hoan dâng lên cảm giác bất an, giọng điệu như thế khiến chính bản thân nàng ta cũng cảm thấy mình có lỗi, bất giác muốn dỗ dành theo ý nàng.

Nếu điện hạ nhìn thấy nàng ấy thế này, thật sự sẽ không động lòng sao?

Kiều Vãn Nhan hơi nghiêng đầu cười, giọng mềm mại như rót mật: “Tỷ tỷ, muội đâu phải người tốt lành gì, nhưng tỷ cũng chưa chắc đã là người thuần hậu đâu.”

Là người ai mà chẳng có lúc ích kỷ.

Tiêu Oánh bỗng đẩy nàng ra rồi trừng mắt đầy cảnh giác: “Nhị tiểu thư, đừng quá đáng! Tiểu thư nhà ta tâm địa thiện lương, không giống loại người như tiểu thư đâu!”

Kiều Vãn Nhan không hề tỏ vẻ tức giận như họ tưởng, chỉ đưa tay ôm ngực, dáng vẻ kinh ngạc xen lẫn đau lòng, nhìn hai người họ.

“Tiêu Oánh, nhiều năm qua ngươi vẫn luôn dùng sự cay nghiệt đó để bảo vệ tỷ tỷ phải không? Nhưng ngươi quên rồi sao, khế ước bán thân của ngươi đang nằm trong tay mẫu thân ta, chỉ cần ta muốn thì có thể lập tức đem ngươi bán đi. Đến lúc đó, tỷ tỷ sẽ không còn ai bảo vệ nữa đâu.”

Tiêu Oánh siết chặt hai tay thành nắm đấm, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào nàng, tức đến mức hơi thở cũng bắt đầu trở nên hỗn loạn.

Trong thoại bản, dù Tiêu Oánh và Kiều Ý Hoan cùng tuổi, nhưng những gì nàng ta làm luôn giống như một người mẹ, ngày đêm che chở bảo vệ Kiều Ý Hoan từng ly từng tí.

Một lòng trung thành như vậy, làm sao có thể nhẫn nhịn nổi sự uy hϊếp đến từ người khác?

Kiều Vãn Nhan thong thả châm thêm lửa: “Tỷ tỷ muốn gả cho Thái tử, nhưng ta cũng muốn có được vị trí Thái tử phi.”

“Ai dám ngáng đường thăng quan tiến chức của ta, ta sẽ tuyệt đối không để kẻ đó còn đường sống đâu.”

“Ngươi đúng là một nữ nhân độc ác!”

Tiêu Oánh phẫn nộ quát lên, ngọn lửa giận trong lòng bỗng chốc bùng cháy, đầu óc ù đi vì giận dữ, trong cơn bốc đồng liền đẩy Kiều Vãn Nhan đang đứng bên hồ trúc một cái.

“Á!”

Kiều Vãn Nhan kêu thất thanh, nhưng bàn tay lại chuẩn xác và dứt khoát túm lấy tay Tiêu Oánh, cả hai người cùng rơi xuống hồ.

“Tiêu Oánh!”

Kiều Ý Hoan không ngờ mọi chuyện lại đột ngột thành ra như thế, nàng ta đứng bên bờ hồ lo lắng đến phát hoảng, liên tục gọi: “Tiêu Oánh! Tiêu Oánh!”

Tiêu Oánh vùng vẫy trong làn nước gần bờ, Kiều Ý Hoan lập tức quỳ xuống vươn tay ra kéo nàng ta lên, may thay khoảng cách không xa vẫn cố hết sức mới lôi được Tiêu Oánh lên bờ.

1

0

1 ngày trước

7 giờ trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.