TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 14
Chương 14: Không có người ngoài, sẽ chẳng ai còn đeo mặt nạ giả dối

Dáng vẻ ấy, nào còn chút gì gọi là độc ác hay cay nghiệt?

Rõ ràng là một đóa sơn trà tinh khiết, ngây thơ và trong sáng.

Kiều Ý Hoan lập tức thấy mặt mình nóng ran: “Tỷ phu gì chứ, muội đừng nói bậy.”

Tiêu Oánh tức giận trừng mắt với nàng, hôm qua còn cao cao tại thượng tát mình một cái, hôm nay đã ra vẻ ngoan ngoãn làm muội muội hiền lành, chẳng phải là muốn lấy lòng Thái tử điện hạ đó sao?

Hạc Tri Vũ liếc nhìn Tiêu Oánh một cái đầy chán ghét, song vẫn bình tĩnh thu lại ánh mắt: “Các nàng cứ từ từ trò chuyện, cô gia đi một chuyến đến Chiêu Hoa điện.”

Mọi người đồng loạt hành lễ.

Hạc Tri Vũ đi đến khúc quanh thì không rẽ ra cửa vòm nguyệt, mà dừng lại phía sau một hòn giả sơn khuất tầm mắt.

Những cành khô rậm rạp che chắn tầm nhìn, từ bên ngoài nhìn vào hoàn toàn không thể phát hiện nơi đây có người đứng, nhưng từ sau hòn giả sơn lại có thể nhìn rõ mọi động tĩnh bên cạnh ao nước trúc.

“Điện hạ, chẳng phải người định đến Chiêu Hoa điện sao? Cảnh vương gia chắc cũng đến rồi.”

Ánh mắt Hạc Tri Vũ vẫn dán chặt vào chỗ bên ao: “Ý Hoan vốn là người mềm mỏng lương thiện, không nỡ phạt người bên cạnh.”

“Tiêu Oánh làm nha hoàn mà vô lễ, đúng là không có quy củ, nhưng Kiều nhị tiểu thư kia có thật sự chân thành với Ý Hoan như tỷ muội hay không, cô gia chưa dám khẳng định.”

Kiều Vãn Nhan là đang giả vờ thân thiết với Ý Hoan trước mặt mình, hay thật sự có tình tỷ muội, chỉ cần nhìn nơi này là rõ.

Không có người ngoài, sẽ chẳng ai còn đeo mặt nạ giả dối.

Tuy không nghe được đối thoại của họ, nhưng chỉ cần nhìn biểu cảm và hành động là đủ để đoán biết phần nào.

Tử Diên khẽ thì thầm vài câu bên tai Kiều Vãn Nhan, chỉ thấy nàng bước tới trước mặt Kiều Ý Hoan rồi mỉm cười nắm lấy tay nàng ta.

Kiều Ý Hoan thấy nàng thân thiết như vậy, thậm chí còn có chút ý lấy lòng mình thì không khỏi kinh ngạc.

Nếu Vãn Nhan thật lòng muốn giảng hòa thì nàng ta cũng không ngại bỏ qua hiềm khích trước kia, cùng nhau đối đãi cho tử tế, nhưng với điều kiện là nàng không tranh đoạt Thái tử điện hạ với mình.

“Rõ ràng tỷ biết đó là gấm Thục Cẩm, sao lại nói dối?”

Kiều Ý Hoan hơi nhíu mày.

Kiều Vãn Nhan mỉm cười chất vấn mình, không hiểu vì sao lại khiến sống lưng nàng ta lạnh toát.

“Muội hiểu lầm rồi, ta thật sự không biết đó là gấm Thục Cẩm.”

Kiều Vãn Nhan khẽ chậc hai tiếng, nụ cười bên môi vẫn tươi rói, ngọt ngào động lòng người, nàng làm nũng: “Gạt người.”

1

0

1 ngày trước

6 giờ trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.