0 chữ
Chương 22
Chương 22
Thêm vào đó, tối nay Tả Hoan về muộn bất thường.
Thư Duyệt lập tức càng thêm chắc chắn rằng cô chột dạ nên mới không dám trở về.
Tả Hoan nhíu mày, dùng ý thức liên lạc với 007 để hỏi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
007 nhanh chóng tra ra nguyên nhân của sự việc.
Phòng ngủ của họ ở tầng một, sau khi show tuyển chọn nhóm nhạc nữ bắt đầu ghi hình, do các cô gái mới đến thường xuyên cho những con mèo hoang trong khu căn cứ huấn luyện ăn, vì vậy những con mèo đó cũng thường chạy đến gần phòng ngủ.
Tào Điềm Điềm thường cho một con mèo ăn ở ban công, chiều nay con mèo đó đã lẻn vào từ ban công nhân lúc không có ai trong phòng ngủ và khi nhảy từ trên bàn xuống đã làm đổ mô hình figure của Thư Duyệt.
“Không phải tôi làm hỏng.”
Lời giải thích của Tả Hoan hơi yếu ớt.
Nhưng cô không thể đưa ra bằng chứng, vì phòng ngủ là nơi duy nhất trong toàn bộ khu căn cứ huấn luyện giữ được sự riêng tư tương đối, ngoại trừ những lúc cần thiết phải quay một vài cảnh ký túc xá, những lúc khác đều không có camera.
“Tả Hoan, rốt cuộc mặt cô dày cỡ nào? Đến giờ vẫn không chịu thừa nhận.”
Thư Duyệt tức cười, cảm xúc của cô ta vẫn rất kích động: “Cô cứ giả vờ đi, tôi chịu đủ rồi! Tôi muốn chuyển phòng.”
Tào Điềm Điềm ở bên cạnh luống cuống tay chân an ủi Thư Duyệt đừng nổi giận, trong lòng cũng hơi tức giận với hành động của Tả Hoan.
Tả Hoan liếc nhìn Thư Duyệt đang giận không đứng vững: “Không cần, tôi chuyển đi.”
Nói xong liền rời phòng đi tìm đạo diễn.
Sau khi Thư Duyệt phản ứng lại, lập tức chỉ vào hướng cửa nói lớn: “Tôi đã nói là cô ta mà, cô ta chính là chột dạ, nếu không sao lại chịu chủ động chuyển đi chứ?”
Cảm xúc của Thư Duyệt quá kích động, tiếng cãi vã rất lớn, các phòng ngủ khác đều nghe thấy nên các cô gái tụ tập ở cửa xem.
Cũng có cô gái vào phòng an ủi Thư Duyệt, nhìn thấy bộ dạng của cô ta không khỏi tỏ vẻ đồng cảm.
Nhiều cô gái lặng lẽ ra khỏi phòng hóng chuyện đã không nhịn được bắt đầu lo lắng cho bản thân, bởi vì Tả Hoan muốn chuyển phòng, người xui xẻo phải làm bạn cùng phòng với đại tiểu thư hào môn có thể sẽ là họ.
Đã quá nửa đêm, đạo diễn Đỗ Thanh Sơn đang trong chăn bị gọi dậy.
Nhìn tiểu tổ tông đang yêu cầu đổi phòng ngủ trước mặt, thái dương của ông ta bắt đầu đau nhói.
Nếu không phải vì ekip chương trình đã nhận tài trợ của nhà họ Tả, ai lại muốn hầu hạ cái bà cô này chứ! Từ khi chương trình bắt đầu ghi hình đến nay, cô đã gây cho ông ta biết bao nhiêu phiền phức? Để không cắt bỏ những cảnh không tốt về cô, cả tổ dựng phim đã tăng thêm rất nhiều khối lượng công việc, cả ngày kêu khổ với ông ta.
Nén lại cơn bực bội trong lòng, đối mặt với nhà tài trợ, Đỗ Thanh Sơn vẫn cố nặn ra một nụ cười trên mặt. Một mặt cẩn thận an ủi, chăm sóc cảm xúc của Tả Hoan, mặt khác bắt đầu cho nhân viên đi làm công tác tư tưởng với các thành viên phòng khác, xem có ai chịu đổi phòng với đại tiểu thư không.
Thực tế rất phũ phàng, không ai chịu cả, mọi người tránh Tả Hoan như tránh tà.
May mà sau gần nửa tiếng đồng hồ náo loạn, cuối cùng ekip chương trình cũng sắp xếp được một cô gái trong phòng của Du Oanh đổi giường với Tả Hoan.
Lâm Thư và Ninh Bạch cũng nghe nói chuyện Tả Hoan đổi phòng, lập tức qua giúp cô chuyển hành lý.
Lúc vào khu căn cứ huấn luyện, bốn năm cái vali của Tả Hoan cũng là do họ giúp chuyển vào tòa nhà ký túc xá.
“Đại tiểu thư, tại sao cô lại muốn đổi phòng thế?” Ninh Bạch buột miệng hỏi.
Lâm Thư hơi cạn lời, nhắm mắt lại.
Không cần nghĩ cũng biết chắc chắn là đại tiểu thư đã làm gì đó khiến những người khác trong phòng không chịu nổi nữa.
Quả nhiên, giây tiếp theo cô ấy nghe thấy Tả Hoan nói: “Bởi vì cãi nhau với bạn cùng phòng.”
Ninh Bạch gãi đầu lúng túng, lúc này mới ngậm miệng lại, cúi đầu bắt đầu giúp dọn dẹp đồ đạc.
Trong phòng ngủ không có ai khác.
Vốn dĩ tâm trạng Thư Duyệt không ổn định, ở trong phòng nhìn thấy mặt Tả Hoan là lại thấy bực, để tránh hai người lại cãi nhau, Tào Điềm Điềm đã đi cùng Thư Duyệt ra ngoài giải khuây.
Đồ đạc của Tả Hoan nhanh chóng được thu dọn xong và chuyển đến phòng ngủ mới.
Thật trùng hợp, Du Oanh cũng ở phòng này.
Phòng ngủ ba người, trừ cô gái đã đổi phòng với Tả Hoan, Du Oanh không có trong phòng, chỉ còn lại một cô gái.
Trên mặt cô gái lộ rõ vẻ hoảng hốt, nhưng vẫn phải cố gắng nở một nụ cười thân thiện, chủ động lên tiếng nhiệt tình giúp Tả Hoan dọn đồ.
Mặt Đoạn Tĩnh Hàm đang cười nhưng trong lòng đã sớm lệ rơi đầy mặt.
Cô ta không ngờ vận may được ở chung phòng với đại tiểu thư lại rơi trúng đầu mình, bất ngờ chưa bà già.
...
Cùng lúc đó, tại phòng ngủ của Tằng Kỳ Kỳ.
“Sao ngoài kia ồn thế? Có chuyện gì xảy ra ư?” Trương Vi nghe thấy tiếng ồn ào trong hành lang, đang định mở cửa ra xem.
Thư Duyệt lập tức càng thêm chắc chắn rằng cô chột dạ nên mới không dám trở về.
Tả Hoan nhíu mày, dùng ý thức liên lạc với 007 để hỏi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
007 nhanh chóng tra ra nguyên nhân của sự việc.
Phòng ngủ của họ ở tầng một, sau khi show tuyển chọn nhóm nhạc nữ bắt đầu ghi hình, do các cô gái mới đến thường xuyên cho những con mèo hoang trong khu căn cứ huấn luyện ăn, vì vậy những con mèo đó cũng thường chạy đến gần phòng ngủ.
Tào Điềm Điềm thường cho một con mèo ăn ở ban công, chiều nay con mèo đó đã lẻn vào từ ban công nhân lúc không có ai trong phòng ngủ và khi nhảy từ trên bàn xuống đã làm đổ mô hình figure của Thư Duyệt.
“Không phải tôi làm hỏng.”
Lời giải thích của Tả Hoan hơi yếu ớt.
Nhưng cô không thể đưa ra bằng chứng, vì phòng ngủ là nơi duy nhất trong toàn bộ khu căn cứ huấn luyện giữ được sự riêng tư tương đối, ngoại trừ những lúc cần thiết phải quay một vài cảnh ký túc xá, những lúc khác đều không có camera.
Thư Duyệt tức cười, cảm xúc của cô ta vẫn rất kích động: “Cô cứ giả vờ đi, tôi chịu đủ rồi! Tôi muốn chuyển phòng.”
Tào Điềm Điềm ở bên cạnh luống cuống tay chân an ủi Thư Duyệt đừng nổi giận, trong lòng cũng hơi tức giận với hành động của Tả Hoan.
Tả Hoan liếc nhìn Thư Duyệt đang giận không đứng vững: “Không cần, tôi chuyển đi.”
Nói xong liền rời phòng đi tìm đạo diễn.
Sau khi Thư Duyệt phản ứng lại, lập tức chỉ vào hướng cửa nói lớn: “Tôi đã nói là cô ta mà, cô ta chính là chột dạ, nếu không sao lại chịu chủ động chuyển đi chứ?”
Cảm xúc của Thư Duyệt quá kích động, tiếng cãi vã rất lớn, các phòng ngủ khác đều nghe thấy nên các cô gái tụ tập ở cửa xem.
Cũng có cô gái vào phòng an ủi Thư Duyệt, nhìn thấy bộ dạng của cô ta không khỏi tỏ vẻ đồng cảm.
Đã quá nửa đêm, đạo diễn Đỗ Thanh Sơn đang trong chăn bị gọi dậy.
Nhìn tiểu tổ tông đang yêu cầu đổi phòng ngủ trước mặt, thái dương của ông ta bắt đầu đau nhói.
Nếu không phải vì ekip chương trình đã nhận tài trợ của nhà họ Tả, ai lại muốn hầu hạ cái bà cô này chứ! Từ khi chương trình bắt đầu ghi hình đến nay, cô đã gây cho ông ta biết bao nhiêu phiền phức? Để không cắt bỏ những cảnh không tốt về cô, cả tổ dựng phim đã tăng thêm rất nhiều khối lượng công việc, cả ngày kêu khổ với ông ta.
Nén lại cơn bực bội trong lòng, đối mặt với nhà tài trợ, Đỗ Thanh Sơn vẫn cố nặn ra một nụ cười trên mặt. Một mặt cẩn thận an ủi, chăm sóc cảm xúc của Tả Hoan, mặt khác bắt đầu cho nhân viên đi làm công tác tư tưởng với các thành viên phòng khác, xem có ai chịu đổi phòng với đại tiểu thư không.
May mà sau gần nửa tiếng đồng hồ náo loạn, cuối cùng ekip chương trình cũng sắp xếp được một cô gái trong phòng của Du Oanh đổi giường với Tả Hoan.
Lâm Thư và Ninh Bạch cũng nghe nói chuyện Tả Hoan đổi phòng, lập tức qua giúp cô chuyển hành lý.
Lúc vào khu căn cứ huấn luyện, bốn năm cái vali của Tả Hoan cũng là do họ giúp chuyển vào tòa nhà ký túc xá.
“Đại tiểu thư, tại sao cô lại muốn đổi phòng thế?” Ninh Bạch buột miệng hỏi.
Lâm Thư hơi cạn lời, nhắm mắt lại.
Không cần nghĩ cũng biết chắc chắn là đại tiểu thư đã làm gì đó khiến những người khác trong phòng không chịu nổi nữa.
Quả nhiên, giây tiếp theo cô ấy nghe thấy Tả Hoan nói: “Bởi vì cãi nhau với bạn cùng phòng.”
Ninh Bạch gãi đầu lúng túng, lúc này mới ngậm miệng lại, cúi đầu bắt đầu giúp dọn dẹp đồ đạc.
Trong phòng ngủ không có ai khác.
Vốn dĩ tâm trạng Thư Duyệt không ổn định, ở trong phòng nhìn thấy mặt Tả Hoan là lại thấy bực, để tránh hai người lại cãi nhau, Tào Điềm Điềm đã đi cùng Thư Duyệt ra ngoài giải khuây.
Đồ đạc của Tả Hoan nhanh chóng được thu dọn xong và chuyển đến phòng ngủ mới.
Thật trùng hợp, Du Oanh cũng ở phòng này.
Phòng ngủ ba người, trừ cô gái đã đổi phòng với Tả Hoan, Du Oanh không có trong phòng, chỉ còn lại một cô gái.
Trên mặt cô gái lộ rõ vẻ hoảng hốt, nhưng vẫn phải cố gắng nở một nụ cười thân thiện, chủ động lên tiếng nhiệt tình giúp Tả Hoan dọn đồ.
Mặt Đoạn Tĩnh Hàm đang cười nhưng trong lòng đã sớm lệ rơi đầy mặt.
Cô ta không ngờ vận may được ở chung phòng với đại tiểu thư lại rơi trúng đầu mình, bất ngờ chưa bà già.
...
Cùng lúc đó, tại phòng ngủ của Tằng Kỳ Kỳ.
“Sao ngoài kia ồn thế? Có chuyện gì xảy ra ư?” Trương Vi nghe thấy tiếng ồn ào trong hành lang, đang định mở cửa ra xem.
3
0
1 tuần trước
1 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
