TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 40
Chương 40: Làm lại một lần nữa

Quen thuộc, là vì “anh bạn” năm xưa thường như vậy.

Xa lạ, là vì “anh bạn” đã rất lâu rồi mới thế.

Thành Hàn kiên nhẫn và dịu dàng vỗ về “anh bạn”, hy vọng từ nay nó có thể bước ra khỏi trầm cảm, sống lại như một chú đại bàng rực rỡ, khoẻ mạnh, sôi nổi và đầy nhiệt huyết.

Thế nhưng, ngày hôm sau, nó lại tiếp tục im lặng.

Thành Hàn cố gắng hồi tưởng lại đêm hôm đó với Tô Thanh, cố dùng trí nhớ để kí©h thí©ɧ, nhưng hoàn toàn vô ích — “anh bạn” vẫn giữ nguyên vẻ mặt “đã chết xin đừng cứu”.

Những ngày sau đó, ngoài những lần hiếm hoi được mơ thấy Tô Thanh, hầu hết thời gian, “anh bạn” vẫn im lặng không nói một lời, chẳng màng thế sự.

Thôi thì như vậy cũng được.

Dù sao Thành Hàn vẫn còn trẻ, sự nghiệp là quan trọng hơn. Chỉ cần biết mình không thật sự “bất lực”, anh cũng chẳng sao.

Nhưng mấy tháng gần đây, rõ ràng là có mơ thấy Tô Thanh, vậy mà “đại bàng Kim Điêu” vẫn không có chút động tĩnh gì.

Lúc này thì Thành Hàn bắt đầu hoảng.

Anh có thể chấp nhận kiểu “vừa có vừa không” như con mèo của Schrödinger, nhưng không thể chấp nhận chuyện mình thực sự “không thể”.

Vì vậy, Thành Hàn lại bắt đầu thử đủ cách, thử tới mức gần như tuyệt vọng, ai ngờ đâu, khi trời đã tối mịt không lối thoát, Tô Thanh lại bất ngờ trở về!

Đây còn cần thử gì nữa chứ? Cách thử tốt nhất — chính là làm lại một lần nữa!

Vậy nên Thành Hàn quyết đoán hành động, vừa nhìn thấy bóng dáng kia, liền lập tức bước tới gọi tên cậu.

“Ừm.” Thành Hàn khẽ đáp.

Anh quay đầu nhìn Tô Thanh, hơi ngại ngùng hỏi: “Cậu đồng ý không?”

“Dĩ nhiên là không.” Tô Thanh đáp ngay không hề do dự!

Cả đời này cậu chẳng bao giờ muốn “chạy xe” với Thành Hàn lần nữa!

Chỉ một đêm hôm đó thôi, có ba lần mà cậu lại mang thai — đã thế còn sinh đôi!

Nếu mà thêm một lần nữa, thì con cháu nhà này cũng đủ tụ để lập bàn chơi mạt chược rồi!

“Tôi nói rồi mà, cậu quên rồi sao?” Tô Thanh cau mày đầy chán ghét, “Kỹ thuật của cậu quá tệ, tôi không thích!”

“Không, sao lại bảo kỹ thuật tôi tệ?” Thành Hàn cương quyết phản đối, “Hôm đó rõ ràng cậu rất hưởng thụ.”

“Là tôi diễn đấy. Tôi chẳng đã nói rồi sao, lời đàn ông trên giường thì tin làm gì?” Tô Thanh phản bác hùng hồn.

Thành Hàn: …

Thành Hàn bèn tung chiêu sát thủ: “Ba vạn, như lần trước.”

Tô Thanh khẽ nhếch môi, khinh thường. Ba vạn à? Thật sự nghĩ cậu vẫn là người của sáu năm trước sao?

Cậu lớn rồi, mùi tiền không còn tác dụng nữa ~

Thành Hàn: “Sáu vạn.”

Tô Thanh: “Hừ.”

1

0

5 ngày trước

5 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.