TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 29
Chương 29: Anh ta thiếu người sinh con sao?

Cái này là thể loại gì đây, kiểu mông thuốc phiện trong tiểu thuyết Hải Đường ấy hả? Chứ không giống cái mông nhỏ bình thường, chẳng có gì đáng nhắc đến của một vai phụ như cậu.

"Không đúng." Tô Thanh quay sang nhìn Trương Kinh. "Nếu anh ta thật sự chỉ muốn tiếp tục ngủ với tớ, thì sao không tìm tớ sớm hơn, mà phải đợi tận ba tháng sau mới xuất hiện?"

Trương Kinh: "… Có khi nào… là vì anh ta ngại?"

"Ngại suốt ba tháng liền?"

Trương Kinh: …

"Vậy cậu nói xem là vì cái gì?"

Tô Thanh lắc đầu, "Tớ không biết. Trước khi cậu đến, tớ còn đang hỏi anh ta đấy."

"Không hỏi ra được?"

"Đang hỏi dở thì cậu đến."

"Vậy giờ cậu hỏi tiếp đi." Trương Kinh xúi.

Tô Thanh thấy chẳng cần thiết, "Thôi đi, dù là lý do gì, tớ cũng sẽ không đồng ý với anh ta đâu. Việc tớ cần làm bây giờ là giữ khoảng cách với anh ta."

Tuyệt đối không thể để Thành Hàn phát hiện ra việc cậu đang mang thai con của anh ấy.

"Vậy… đứa bé này, cậu tính sao?" Trương Kinh nhìn cậu.

Tô Thanh im lặng hồi lâu, rồi khẽ “ừ” một tiếng.

Trương Kinh biết ngay mà.

Ngay từ đầu khi Tô Thanh không hề nhắc đến việc bỏ đứa bé trong bụng, cậu đã đoán tám, chín phần mười là Tô Thanh muốn giữ lại hai đứa trẻ ấy.

Bởi vì, đối với Tô Thanh, tình thân luôn chiếm một phần rất lớn trong đời.

Cậu yêu ba mẹ mình, từng tận hưởng sự ấm áp của gia đình. Nhưng cha mẹ cậu đã rời khỏi thế gian khi cậu vừa tròn mười tám tuổi. Từ đó đến nay, cậu không còn người thân nào nữa.

Trương Kinh, dĩ nhiên vẫn luôn xem mình là người thân của Tô Thanh.

Nhưng không giống nhau. Thứ cậu ấy dành cho Trương Kinh là tình bạn – thứ tình cảm sâu sắc giữa hai người bạn thân, là anh em có thể tin tưởng lẫn nhau, là người thân nhưng không chỉ là người thân.

Tô Thanh cần một mối dây gắn kết máu mủ. Một tình thân đơn thuần, mãnh liệt, gần gũi, gắn bó, thuộc về riêng cậu.

Và những đứa trẻ trong bụng cậu, lại tình cờ có thể lấp đầy khoảng trống đó.

"Vậy cậu định nói với Thành Hàn không?"

"Dĩ nhiên là không." Tô Thanh không chút do dự.

"Biết đâu… anh ta lại sẵn sàng chấp nhận thì sao?"

Tô Thanh bật cười khẽ. "Anh ta thiếu người sinh con cho anh ta à?"

Thành Hàn là ai chứ, xuất thân ra sao, điều kiện thế nào. Anh ta có thể thiếu con sao? Thiếu người sẵn lòng sinh con cho mình?

Huống hồ, lần này lại là một người đàn ông đang mang thai.

Cho dù lùi lại thêm vạn bước, Thành Hàn thật sự chấp nhận đứa bé này, thì sao?

Anh ta chấp nhận con, không có nghĩa là chấp nhận cậu.

Cho dù lại tiếp tục nhượng bộ thêm vạn bước, anh ta vì con mà chấp nhận cậu, thì kết quả vẫn thế thôi.

3

0

1 tuần trước

4 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.