TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 30
Chương 30: Nguồn gen ưu tú

Chẳng qua chỉ là một mối quan hệ miễn cưỡng. Nếu một ngày nào đó Thành Hàn cảm thấy không còn cần thiết, hoặc không còn vui vẻ, thì đứa trẻ sẽ bị kẹt giữa họ mà không thể hạnh phúc.

Thật sự không cần thiết.

Tô Thanh muốn sinh hai đứa bé này, không liên quan gì đến Thành Hàn.

Cậu biết ơn Thành Hàn vì đã cung cấp cho cậu nguồn gen ưu tú, nhưng cũng chỉ dừng lại ở đó.

Cậu không cần Thành Hàn gánh vác trách nhiệm làm cha, cũng sẽ không nói cho con mình biết rằng, người cha còn lại là Thành Hàn.

Chúng sẽ chỉ là con của cậu, chỉ thuộc về một mình cậu.

"Vậy để tớ nói cậu nghe chuyện này." Trương Kinh chậm lại vài bước.

"Gì vậy?" Tô Thanh quay sang.

"Ít hôm nữa tớ sẽ phải sang thành phố S một chuyến. Bệnh viện bọn tớ mới mở một chi nhánh bên đó, viện trưởng giao cho sư huynh tớ sang hỗ trợ quản lý, tớ cũng phải đi theo. Đến lúc đó, cậu đi với tớ đi."

Trương Kinh dừng chân lại, ánh mắt nghiêm túc: "Nếu cậu không định giữ đứa bé này thì tớ sẽ không nói vậy đâu. Dù sao điều kiện bên đó không bằng ở đây. Nhưng giờ cậu đã quyết định giữ con, mà cậu lại đang mang thai, giai đoạn đầu thì còn tạm, đến những tháng cuối… một mình cậu, xung quanh chẳng có ai bên cạnh, như thế làm sao được? Dù sao cậu viết bản thảo ở đâu cũng vậy, theo tớ sang đó, đến khi gần sinh hay sau khi sinh, tớ đều có thể ở bên giúp cậu chăm sóc, như vậy cậu cũng đỡ vất vả, tớ cũng yên tâm hơn."

"Đương nhiên, không phải tớ đi là đi luôn. Sư huynh tớ chỉ sang đó vài năm, xong việc sẽ quay lại. Đến lúc đó anh ấy thăng chức, tớ cũng có cơ hội lên theo. Cậu thấy sao?"

Tô Thanh cảm thấy chẳng có gì bất ổn cả.

Dù sao cậu cũng chỉ làm việc ở nhà, viết bản thảo ở thành phố S thì cũng vậy thôi.

Huống chi, giờ Thành Hàn lại tỏ ra quá mức cố chấp với cậu, ai biết được sau này có còn cái gọi là "tình cờ gặp lại" nữa không. Nhỡ đến lúc đó bụng cậu đã lớn, chẳng phải sẽ rất khó xử sao.

Cậu đâu thể đi nói với Thành Hàn rằng cái bụng bia này là do uống mà ra được?

Hơn nữa, mang thai thực sự rất vất vả. Có người ở bên chăm sóc, chắc chắn sẽ đỡ hơn nhiều so với việc một mình tự xoay xở.

Một chuyện có trăm cái lợi mà chẳng hại gì, Tô Thanh thậm chí không cần suy nghĩ đã đáp luôn:

“Được thôi.”

Trương Kinh thở phào nhẹ nhõm, đúng là anh còn sợ cậu không chịu đi thật.

“Vậy thì tốt, hai hôm nữa cậu sắp xếp dọn đồ đi. Tháng sau lên đường.”

“Ừ.” Tô Thanh đáp lời.

Trương Kinh xách đồ, cùng cậu quay trở về.

2

0

1 ngày trước

12 giờ trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.