TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 24
Chương 24

Chu Lạc Du nhìn sang ba người còn lại, ai cũng đang nhìn cậu, cậu khẽ cắn môi, khi nghe 008 tiếp tục nói thì liền mất tự nhiên mà dời ánh mắt đi.

【Đừng ngây ra nữa, mau nói đi.】

“Dù mấy người có theo đuổi kiểu gì cũng chỉ tốn công vô ích,” cậu giơ tay gãi mũi, giọng nói không còn ngang ngược như lúc trước, giống như quả bóng đang bay giữa chừng thì bị xì hơi, càng nói càng nhỏ: “Vẫn… vẫn là tôi tốt hơn…”

Vừa dứt lời, Bạc Cận Dạ lại bước về phía cậu.

Trong đầu Chu Lạc Du lập tức trống rỗng, cậu chột dạ lùi lại, hỏi 008: “Anh ta định dạy dỗ tôi à?”

008 không trả lời, Cố Yến Tuân đưa tay chặn Bạc Cận Dạ lại, lạnh lùng nói: “Cậu ta nói đúng đấy, mấy người không cần tốn công với tôi nữa.”

Bạc Cận Dạ mấp máy môi, nhưng lời còn chưa kịp thốt ra đã bị người khác đoạt trước.

“A Tuân, cậu nói vậy thật khiến người ta đau lòng,” Tề Việt liếc Chu Lạc Du một cái, ánh mắt hàm ý khó đoán: “Cậu có dám lặp lại những lời ban nãy một lần nữa không?”

Chu Lạc Du không khỏi nghi ngờ, anh ta đang nói với ai vậy?

Cậu đảo mắt nhìn quanh, mới nhận ra Tề Việt đang nói với mình, tim lập tức đánh “thịch” một cái, vội vã gọi 008 trong đầu.

Trớ trêu thay, đúng lúc này 008 lại im bặt, cậu chần chừ hồi lâu, quay người định bỏ chạy khỏi tình cảnh xấu hổ này.

Ngay lúc quay đi, 008 kinh ngạc hét lên: 【Trời ơi, lúc nãy tôi bị mất kết nối đột ngột với cậu!】

Cậu còn chưa kịp nói gì thì cánh tay đã bị người ta túm lại.

“Chạy gì mà chạy, bảo cậu lặp lại thôi chứ có ăn thịt đâu!” Trong mắt Bạc Cận Dạ ánh lên lửa giận.

Chu Lạc Du nuốt nước bọt, rụt rè quay đầu lại, cúi đầu, chớp mắt liên tục, lí nhí nói: “Cái… cái đó, tôi chỉ nói đùa thôi, không có ý gì khác, mọi người đừng coi là thật nhé.”

Cậu hoảng loạn cực độ, gấp gáp hỏi 008: “Tại sao cậu lại mất kết nối? Sao anh ta lại túm tôi?”

【Tôi lần đầu gặp tình huống này, vẫn chưa kiểm tra ra nguyên nhân… À mà không đúng, sao Bạc Cận Dạ lại túm cậu chứ!】

“Tôi biết đâu được!” Cậu cứ tưởng cùng lắm là mất mặt tí thôi, ai ngờ lại bị bắt.

【Đừng hoảng, đừng sợ! Tôi sẽ điều động năng lượng trong cơ thể cậu để tăng lực, nhân lúc này hất tay anh ta ra rồi chạy khỏi đám đông, nhiệm vụ này không làm được cũng đành chịu, coi như mất miếng thịt vậy.】

Đến mức 008 còn ví phần thưởng là miếng thịt, có thể tưởng tượng được phần thưởng khủng cỡ nào.

Chu Lạc Du thấy tiếc đứt ruột, như miếng thịt tới tận miệng bị người khác giật mất, đau lòng thở dài: “Chỉ còn cách đó thôi.”

Vừa nãy Cố Yến Tuân sơ suất không ngăn được Bạc Cận Dạ, bèn cau mày đi về phía bên này, chỉ thấy cậu thiếu niên mặc sơ mi trắng bị túm lấy cánh tay đột ngột vùng mạnh ra.

Ngay sau đó, tất cả mọi người được chứng kiến một cảnh tượng không tưởng.

Dù vóc dáng cao lớn như Bạc Cận Dạ, vẫn bị cú vùng vẫy của cậu thiếu niên hất lùi mấy bước, bước chân loạng choạng, suýt thì ngã xuống đất.

Thủ phạm thì chạy còn nhanh hơn thỏ.

Cảnh tượng này quá buồn cười, Tề Việt bật cười sảng khoái.

Thẩm Khước Thừa cười lạnh: “Quả nhiên là khỏe thật.”

Cố Yến Tuân nhìn theo hướng Chu Lạc Du biến mất, trong mắt lướt qua chút suy tư.

Trên đường bỏ chạy, trong đầu Chu Lạc Du lại vang lên giọng máy móc vô cảm kia.

【Đại tu la tràng đã hoàn thành, phần thưởng nhiệm vụ: một trăm triệu nhân dân tệ, một căn biệt thự tại Ngự Tê Viên.】

Hai thông báo phần thưởng dội xuống khiến Chu Lạc Du suýt ngất, cậu trốn sau một chiếc xe SUV màu đen, tim đập thình thịch.

Cái gì vậy? Lại hoàn thành rồi?

Một trăm triệu, biệt thự…

Cậu không nghe nhầm chứ?!

【A a a! Cậu hoàn thành nhiệm vụ rồi! Tôi biết ngay cậu là giỏi nhất mà!】

008 là hệ thống chỉ quan tâm đến kết quả, bất kể quá trình trục trặc cỡ nào, chỉ cần hoàn thành là được. Giờ thì chẳng buồn truy cứu chuyện mất kết nối lúc quan trọng nữa.

“Không phải tôi đang ảo giác đấy chứ?” Chu Lạc Du tự nhéo tay một cái, đau đến hít vào một hơi, ngón tay đỏ bừng lên, vẫn cảm thấy như đang mơ vậy.

Cậu nghe thấy tiếng tin nhắn điện thoại, mở ra xem, là thông báo tài khoản nhận tiền. Dãy số đó làm mắt cậu sáng rực lên.

【Không ảo giác đâu! Cậu hoàn thành đại tu la tràng rồi! Cậu thực sự quá lợi hại!】

Chiếc xe bên cạnh bấm còi hai tiếng, cậu bừng tỉnh, lập tức thấy Cố Yến Tuân đang đi về phía chiếc xe này, cúi đầu, vội vàng cất điện thoại rồi chạy thục mạng.

8

0

3 tháng trước

3 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.