0 chữ
Chương 25
Chương 25
Chu Lạc Du chạy thẳng một mạch tới bãi đỗ xe, tìm được xe mình, vừa mở cửa lên xe liền ôm điện thoại gào thét sung sướиɠ.
“Tôi muốn ăn cái bánh ngọt bốn con số hôm trước, ăn luôn cả món bò bít tết năm con số!”
【Ăn! Muốn ăn gì thì ăn ngay!】
008 còn vui hơn cả cậu. Đại tu la tràng rất khó hoàn thành, trước giờ nó cứ nói Chu Lạc Du chắc chắn làm được là để động viên, thật ra bản thân nó cũng chẳng chắc lắm, ai ngờ cậu lại làm được thật!
【Cậu siêu quá đi mất!!】
Chu Lạc Du mặt hơi đỏ: “Cũng không có gì ghê gớm… chỉ là nói vài câu thôi mà.”
Bây giờ có một trăm triệu rồi, cậu không chỉ nghĩ đến chuyện ăn uống nữa mà còn tính chuyện kiếm tiền lớn.
Buổi chiều.
Chu Lạc Du lái xe đến công ty game Tỏa Sáng, văn phòng rộng hơn trăm mét vuông, có hơn hai chục nhân viên, ở đây làm việc khá chật chội.
Lâm Tuấn thấy cậu đến, mời vào trong phòng uống trà: “May mà có cậu, nếu không trò chơi này chắc phải bỏ cuộc giữa chừng.”
Lâm Tuấn đã dồn hết vốn liếng vào trò chơi này, ném tiền vào như nước mà vẫn thiếu vài triệu. Người thân bạn bè vay được thì vay, khoản vay cũng đã xin rồi, nhưng vẫn không đủ bù vào lỗ hổng.
Số tiền Chu Lạc Du đầu tư đúng lúc giải quyết nguy cấp, nhưng vẫn chưa đủ. Giai đoạn vận hành sau này và chi phí marketing lúc game ra mắt đều cần tiền, chỉ có thể đi bước nào tính bước đó.
Chu Lạc Du không thích uống trà, nhấp một ngụm, mùi nhạt nhẽo không chút vị ngọt, cậu đặt chén xuống, nói: “Lần này tôi đến là muốn nói chuyện với anh.”
Lâm Tuấn: “Cậu nói đi.”
Chu Lạc Du: “Tôi đã mua một tòa nhà sáu tầng, anh đưa nhân viên chuyển sang đó, từ giờ đó sẽ là trụ sở chính của Tỏa Sáng.”
Lâm Tuấn tưởng mình nghe nhầm, thấy đối phương nghiêm túc thì không khỏi trợn to mắt, giọng run rẩy: “Thậ… thật sao?”
“Thật đấy,” Chu Lạc Du chẳng mấy bận tâm đến vẻ sốc của anh ta, rút từ túi ra một chiếc thẻ ngân hàng đặt lên bàn, “Trong này có hai mươi triệu, tôi định đầu tư hết cho Tỏa Sáng.”
Là đối tác, đã có khả năng thì nhất định phải giúp đỡ. Cậu biết Tỏa Sáng đang cực kỳ thiếu vốn, lúc này điều quan trọng nhất là rót tiền vào.
“Anh tuyển thêm nhiều nhân sự giỏi vào, tôi tin Tỏa Sáng nhất định sẽ tạo ra một tựa game hiện tượng.”
Lâm Tuấn nghe mà xúc động, trước đó anh ta đã chuẩn bị tâm lý mất cả tiền lẫn người, không ngờ lại gặp được quý nhân như Chu Lạc Du, hít sâu một hơi, nói: “Chu tổng, tôi muốn bàn lại chuyện cổ phần công ty.”
Hai tiếng sau.
Chu Lạc Du rời khỏi Tỏa Sáng, lái xe đến biệt thự tại Ngự Tê Viên.
【Lâm Tuấn không tệ, biết để phần lớn cổ phần lại cho cậu.】
“Tôi nhìn ra từ lâu rồi mà.” Chu Lạc Du đắc ý, nhân lúc đèn đỏ, cậu bóc một viên kẹo gấu ăn, “Giờ còn dư tiền, không biết nên đầu tư vào đâu.”
Cậu chưa bao giờ có ý định ăn rồi ngồi không, ánh mắt bắt đầu hướng tới các ngành nghề khác nhau, chỉ là đôi khi cũng lo thua lỗ nên còn lưỡng lự.
【Tối nay chúng ta bàn kỹ nhé.】
Đèn xanh bật, cậu lái theo chỉ dẫn tới Ngự Tê Viên. Khi bước vào căn biệt thự đó, đứng giữa phòng khách rộng đến vô lý ở tầng một, Chu Lạc Du đờ người ra.
Đây là biệt thự đã hoàn thiện, bên trong quá rộng, so với căn nhà cậu mua ở thành phố Z thì lớn hơn không biết bao nhiêu lần.
Phong cách trang trí là kiểu Trung Hoa cổ điển, nội thất toàn gỗ tử đàn, đèn trần là kiểu đèn l*иg dài, tổng thể không hề phô trương mà mang cảm giác sang trọng, trang nghiêm.
Ngay cả trong mơ, cậu cũng không tưởng tượng nổi ngôi nhà thế này.
【Tôi quên chưa nói với cậu, Thẩm Khước Thừa hiện tại cũng sống ở Ngự Tê Viên.】
Chu Lạc Du: “?”
【Không chỉ Thẩm Khước Thừa, phần lớn các nhân vật chính đều có nhà ở đây. Ngự Tê Viên là biểu tượng của quyền lực và tiền tài, những người sống ở đây đều có máu mặt cả.】
Chu Lạc Du im lặng một lúc, khô khốc nói: “Vậy thì tôi là người không quyền không thế nhất ở đây.”
【Thế thì sao? Sống ở đây cũng là biểu tượng thân phận rồi. Người ta tra không ra thông tin của cậu, lại càng nghĩ cậu không tầm thường.】
Cậu chớp mắt, gật đầu: “Cũng đúng ha.”
【Cậu định tối nay ở lại đây à?】
Chu Lạc Du nhìn ngôi nhà lớn đến phát choáng, mắt sáng rỡ gật đầu: “Tất nhiên rồi!”
Không chỉ cậu ở, cậu còn muốn đón bố mẹ tới ở cùng!
Chu Lạc Du đi một vòng quanh biệt thự, nơi này có ba tầng, lắp sẵn thang máy, dù vậy, đi hết một vòng trong nhà vẫn mệt đứt hơi, hai vườn trước sau vẫn chưa kịp dạo.
【Tôi đã thuê giúp cậu vài người giúp việc, còn có cả quản gia quản lý. Mọi chi phí sẽ trừ trực tiếp từ thẻ của cậu.】
Chu Lạc Du nằm nghiêng trên ghế sofa, yếu ớt nói: “008, may mà có cậu .”
【Hề hề, chuyện nhỏ thôi mà.】
“Tôi muốn ăn cái bánh ngọt bốn con số hôm trước, ăn luôn cả món bò bít tết năm con số!”
【Ăn! Muốn ăn gì thì ăn ngay!】
008 còn vui hơn cả cậu. Đại tu la tràng rất khó hoàn thành, trước giờ nó cứ nói Chu Lạc Du chắc chắn làm được là để động viên, thật ra bản thân nó cũng chẳng chắc lắm, ai ngờ cậu lại làm được thật!
【Cậu siêu quá đi mất!!】
Chu Lạc Du mặt hơi đỏ: “Cũng không có gì ghê gớm… chỉ là nói vài câu thôi mà.”
Bây giờ có một trăm triệu rồi, cậu không chỉ nghĩ đến chuyện ăn uống nữa mà còn tính chuyện kiếm tiền lớn.
Buổi chiều.
Chu Lạc Du lái xe đến công ty game Tỏa Sáng, văn phòng rộng hơn trăm mét vuông, có hơn hai chục nhân viên, ở đây làm việc khá chật chội.
Lâm Tuấn đã dồn hết vốn liếng vào trò chơi này, ném tiền vào như nước mà vẫn thiếu vài triệu. Người thân bạn bè vay được thì vay, khoản vay cũng đã xin rồi, nhưng vẫn không đủ bù vào lỗ hổng.
Số tiền Chu Lạc Du đầu tư đúng lúc giải quyết nguy cấp, nhưng vẫn chưa đủ. Giai đoạn vận hành sau này và chi phí marketing lúc game ra mắt đều cần tiền, chỉ có thể đi bước nào tính bước đó.
Chu Lạc Du không thích uống trà, nhấp một ngụm, mùi nhạt nhẽo không chút vị ngọt, cậu đặt chén xuống, nói: “Lần này tôi đến là muốn nói chuyện với anh.”
Lâm Tuấn: “Cậu nói đi.”
Chu Lạc Du: “Tôi đã mua một tòa nhà sáu tầng, anh đưa nhân viên chuyển sang đó, từ giờ đó sẽ là trụ sở chính của Tỏa Sáng.”
“Thật đấy,” Chu Lạc Du chẳng mấy bận tâm đến vẻ sốc của anh ta, rút từ túi ra một chiếc thẻ ngân hàng đặt lên bàn, “Trong này có hai mươi triệu, tôi định đầu tư hết cho Tỏa Sáng.”
Là đối tác, đã có khả năng thì nhất định phải giúp đỡ. Cậu biết Tỏa Sáng đang cực kỳ thiếu vốn, lúc này điều quan trọng nhất là rót tiền vào.
“Anh tuyển thêm nhiều nhân sự giỏi vào, tôi tin Tỏa Sáng nhất định sẽ tạo ra một tựa game hiện tượng.”
Lâm Tuấn nghe mà xúc động, trước đó anh ta đã chuẩn bị tâm lý mất cả tiền lẫn người, không ngờ lại gặp được quý nhân như Chu Lạc Du, hít sâu một hơi, nói: “Chu tổng, tôi muốn bàn lại chuyện cổ phần công ty.”
Chu Lạc Du rời khỏi Tỏa Sáng, lái xe đến biệt thự tại Ngự Tê Viên.
【Lâm Tuấn không tệ, biết để phần lớn cổ phần lại cho cậu.】
“Tôi nhìn ra từ lâu rồi mà.” Chu Lạc Du đắc ý, nhân lúc đèn đỏ, cậu bóc một viên kẹo gấu ăn, “Giờ còn dư tiền, không biết nên đầu tư vào đâu.”
Cậu chưa bao giờ có ý định ăn rồi ngồi không, ánh mắt bắt đầu hướng tới các ngành nghề khác nhau, chỉ là đôi khi cũng lo thua lỗ nên còn lưỡng lự.
【Tối nay chúng ta bàn kỹ nhé.】
Đèn xanh bật, cậu lái theo chỉ dẫn tới Ngự Tê Viên. Khi bước vào căn biệt thự đó, đứng giữa phòng khách rộng đến vô lý ở tầng một, Chu Lạc Du đờ người ra.
Đây là biệt thự đã hoàn thiện, bên trong quá rộng, so với căn nhà cậu mua ở thành phố Z thì lớn hơn không biết bao nhiêu lần.
Phong cách trang trí là kiểu Trung Hoa cổ điển, nội thất toàn gỗ tử đàn, đèn trần là kiểu đèn l*иg dài, tổng thể không hề phô trương mà mang cảm giác sang trọng, trang nghiêm.
Ngay cả trong mơ, cậu cũng không tưởng tượng nổi ngôi nhà thế này.
【Tôi quên chưa nói với cậu, Thẩm Khước Thừa hiện tại cũng sống ở Ngự Tê Viên.】
Chu Lạc Du: “?”
【Không chỉ Thẩm Khước Thừa, phần lớn các nhân vật chính đều có nhà ở đây. Ngự Tê Viên là biểu tượng của quyền lực và tiền tài, những người sống ở đây đều có máu mặt cả.】
Chu Lạc Du im lặng một lúc, khô khốc nói: “Vậy thì tôi là người không quyền không thế nhất ở đây.”
【Thế thì sao? Sống ở đây cũng là biểu tượng thân phận rồi. Người ta tra không ra thông tin của cậu, lại càng nghĩ cậu không tầm thường.】
Cậu chớp mắt, gật đầu: “Cũng đúng ha.”
【Cậu định tối nay ở lại đây à?】
Chu Lạc Du nhìn ngôi nhà lớn đến phát choáng, mắt sáng rỡ gật đầu: “Tất nhiên rồi!”
Không chỉ cậu ở, cậu còn muốn đón bố mẹ tới ở cùng!
Chu Lạc Du đi một vòng quanh biệt thự, nơi này có ba tầng, lắp sẵn thang máy, dù vậy, đi hết một vòng trong nhà vẫn mệt đứt hơi, hai vườn trước sau vẫn chưa kịp dạo.
【Tôi đã thuê giúp cậu vài người giúp việc, còn có cả quản gia quản lý. Mọi chi phí sẽ trừ trực tiếp từ thẻ của cậu.】
Chu Lạc Du nằm nghiêng trên ghế sofa, yếu ớt nói: “008, may mà có cậu .”
【Hề hề, chuyện nhỏ thôi mà.】
9
0
3 tháng trước
1 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
