0 chữ
Chương 27
Chương 27: Nữ sinh yếu đuối cùng mèo trắng đấu kẻ trộm
Vừa nhìn thấy đoạn video trừu tượng trên trang đầu, đồng tử Lâm Lang co rút dữ dội.
Cô nhìn kỹ thêm vài lần, xác nhận đây đúng là tài khoản chính thức của công an, càng thêm kinh ngạc.
Trừu tượng thật, quá trừu tượng.
Cô suýt nữa tưởng đây là chiêu trò của một tài khoản marketing giả mạo nào đó!
Bình luận bên dưới cũng đầy sự rôm rả:
[Cười ngất, đây có phải là kịch bản do genz viết không vậy?]
[Mẹ tôi hỏi tại sao tôi cười như điên, tôi bảo tôi đang xem Weibo chính thức của cảnh sát phát rồ hahaha]
[Nữ chính đỉnh thật! Nhưng mà công an điều tra nhanh ghê, mới hai ngày trước còn xem livestream, nay đã có kết luận rồi. Có vẻ Tiểu Mộc không sao cả!]
[Cái bảo mẫu kia cũng ghê thật, lại nghĩ ra được cái kế ngu ngốc vậy luôn á...]
[Ủa mọi người đang nói livestream gì vậy? Tôi xem không hiểu gì hết?]
[Tag ngay @Người trò chuyện với thú cưng - Lâm Lang! Vụ này là do cô ấy livestream trò chuyện với Tiểu Mộc để giải quyết, hồi hộp mà cuốn lắm luôn!]
...
Lâm Lang lướt bình luận, phát hiện có không ít cư dân mạng đang giúp cô lan truyền thông tin.
Ngay cả Minh Tùng cũng lên tiếng trên tài khoản của mình.
Anh ấy không chỉ chia sẻ lại bài viết của Weibo cảnh sát, còn tag cô để cảm ơn.
Vì vậy chỉ trong thời gian ngắn, tài khoản Weibo và tài khoản video ngắn của Lâm Lang tăng vọt lượt theo dõi.
Âm báo từ hậu trường cứ leng keng liên tục, khiến Tiểu Tụng đang biên tập video trong phòng khách tưởng Lâm Lang bị dân mạng "ném đá"!
Cô hoảng hốt gõ cửa hỏi: “Chị Lâm Lang, chị không sao chứ?”
Lâm Lang tắt thông báo, bước ra từ phòng ngủ, cười nói: “Không sao đâu, không sao cả.”
Cô tạm ngưng một chút rồi chuyển chủ đề: “Video mấy nay cắt xong chưa?”
Thấy sắc mặt Lâm Lang bình thường, Tiểu Tụng mới yên tâm.
Cô lắc lắc điện thoại, tự hào nói: “Dễ ợt! Em chuẩn bị xong cả kịch bản gốc rồi. Về nhà dùng máy tính cắt xong là ngày mai đưa chị luôn!”
Cười chết mất, cô chính là chuyên nghiệp mà!
Một video nho nhỏ thôi, cũng phải suy nghĩ kỹ càng!
Lâm Lang cười gật đầu: “Vậy làm phiền em nhé!”
Hai người lại thảo luận thêm về ý tưởng cho sản phẩm cuối cùng, đến khi bụng bắt đầu réo, mới phát hiện đã tới giờ ăn trưa.
Buổi sáng Tiểu Tụng có ăn sáng ở nhà Lâm Lang, trong lòng cũng hơi ngại.
Thấy đến giờ ăn trưa, cô liền lên tiếng trước: “Chị Lâm Lang, trưa nay tụi mình ra ngoài ăn nha! Em nhớ có một quán cá nướng trong trung tâm, ngon cực kỳ, để em mời!”
Lâm Lang hiểu rõ ý tốt của Tiểu Tụng nên cũng không từ chối, mỉm cười đồng ý: “Được, lần sau có dịp để chị mời lại em.”
“Ok luôn! Xuất phát!”
Thế là hai cô gái trẻ rủ nhau ra khu trung tâm.
Tất nhiên, Giọt Sương và Tiểu Hoa không thể đi cùng.
Khi nghe tin "động trời" này, Giọt Sương như hóa đá tại chỗ, gương mặt đầy hoang mang.
"Tại sao chứ! Sao lại không cho tôi đi!"
Lâm Lang kiên nhẫn giải thích: “Tụi tôi đi bằng xe, mang cậu theo thì không tiện.”
Giọt Sương: "Không nghe! Không nghe! Tôi cũng muốn đi! Tôi phải bảo vệ mọi người!"
Chưa kịp để Lâm Lang khuyên thêm, Tiểu Tụng với vẻ "mẹ hiền" đã vỗ một cái lên đầu Giọt Sương: “Ngoan!”
“Gâu!”
Tiểu Tụng nở nụ cười hiền lành: “Còn làm ầm lên nữa, thì đừng hòng có đồ ăn ngon khi mẹ về!”
Cô còn xắn tay áo, ra dáng chuẩn bị "trừng trị" tiếp.
Giọt Sương lập tức tỉnh táo lại, ánh mắt ngoan ngoãn nhìn Tiểu Tụng, gật đầu lia lịa. Nào còn bộ dạng mè nheo ban nãy?
“Gâu! Gâu gâu!”
Lâm Lang bật cười: “Nó nói là yên tâm đi, nó sẽ ngoan ngoãn.”
Tiểu Tụng lúc này mới hài lòng thu tay lại.
Cô đưa Giọt Sương và Tiểu Hoa vào phòng trong, sau đó cùng Lâm Lang đến quán cá nướng.
Đúng vào giờ cao điểm ăn trưa.
Quán cá này khá nổi tiếng, trước cửa xếp hàng đông nghịt.
May mắn Tiểu Tụng đã đặt chỗ trước, chỉ cần chờ thêm vài bàn nữa là đến lượt.
Hai người ngồi nghỉ dưới ô che nắng, Tiểu Tụng lướt video để gϊếŧ thời gian.
Còn Lâm Lang thì nhìn về phía một con mèo hoang trắng ở gần đó.
Nó là một con mèo trắng có mắt hai màu, đang lười biếng phơi nắng.
Chẳng bao lâu sau, nó ngáp một cái rõ to, rồi lười nhác mở mắt nhìn đám người đang xếp hàng.
"Không có mèo, đúng là dễ bị trộm quá!"
"Bị trộm mất đồ cũng chẳng ai hay!"
Nghe thấy lời thì thầm trong lòng nó, Lâm Lang lập tức nhíu mày.
Cô liếc nhìn theo ánh mắt con mèo, quả nhiên phát hiện một người đàn ông khả nghi!
Hắn ta mặc hoodie xám, đội mũ lưỡi trai, trông không có gì đặc biệt.
Nhưng chỉ trong vài giây, hắn đã lặng lẽ đi ngang hai nữ sinh và... khóa kéo túi xách của họ đã bị mở!
Lâm Lang lập tức đứng dậy: “Có kẻ trộm!”
Mọi người giật mình, vội kiểm tra đồ đạc:
“A! Ví của tôi mất rồi!”
“Nhẫn với dây chuyền cũng không thấy nữa!”
“Điện thoại tôi đâu rồi?”
Cả đám người nhốn nháo.
Tên trộm thấy bị phát hiện, cúi đầu định chuồn đi.
Lâm Lang hét lớn: “Đừng để tên mặc hoodie xám chạy! Hắn chính là tên trộm, mau bắt lại!”
Mọi người nhìn theo hướng chỉ, thấy hắn túi phình to, mặt mày gian xảo, ai nấy lập tức tin ngay!
Cả đám người vây lại.
Tên trộm thấy không thoát được, bèn rút ra một con dao nhỏ, vừa la hét vừa lao ra: “Ai dám tới gần tao đâm chết hết!”
Mọi người sợ hãi lùi lại.
Lâm Lang không ngần ngại, chạy theo phía sau, vừa chạy vừa nhìn mèo trắng: “Giúp tôi một tay! Bắt hắn đi, tôi mời cá nướng!”
Mọi người còn chưa hiểu chuyện gì, thì...
Vèo!
Con mèo trắng phóng vυ"t ra, nhắm thẳng hướng tên trộm!
Chỉ ba bước đã tới gần hắn, rồi từ một thân cây bên cạnh nhảy vọt lên, móng vuốt sắc bén vung xuống "soạt!", con dao rơi khỏi tay hắn.
Không chỉ thế, nó còn nhào lên vai hắn cào thêm mấy phát!
Tên trộm chưa kịp phản ứng thì mặt đã rớm máu.
“Con mèo chết tiệt! Tao gϊếŧ mày!”
Hắn giơ tay định túm con mèo, nhưng nó nhanh hơn, cào thêm một đường ngay mí mắt rồi nhảy ra xa.
Hắn choáng váng, ôm mặt rêи ɾỉ: “Mắt tao! Tao không thấy gì!”
Lâm Lang lập tức chạy tới, tung cú đá chuẩn xác khiến hắn ngã sõng soài.
Mọi người ùa đến, người thì đè hắn lại, người thì gọi cảnh sát, người thì giơ ngón cái với mèo trắng.
Con mèo ung dung liếʍ móng: “Meo meo!”
"Nhớ khao cá đấy nhé!"
Lâm Lang dùng dây rút trên mũ hoodie trói tay tên trộm lại, rồi quay sang mèo trắng, cũng giơ ngón cái: “Làm tốt lắm! Đợi lát nữa tôi mời cậu ăn cá nướng!”
Mèo trắng hí hửng nhảy lên vai cô, ngoan ngoãn khác hẳn bộ dạng chiến đấu khi nãy.
Cảnh tượng này nhanh chóng bị người dân quay video lại.
Chờ đến khi cảnh sát đến nơi.
#Nữ sinh yếu đuối cùng mèo trắng trí đấu kẻ trộm
#Kẻ trộm định giật đồ, bị mèo trắng "giật IQ" lại
#Cô gái thanh thuần và mèo chiến đấu phá giải thế cờ tên trộm
...
Hàng loạt hashtag và video liên quan lập tức leo top tìm kiếm.
Cô nhìn kỹ thêm vài lần, xác nhận đây đúng là tài khoản chính thức của công an, càng thêm kinh ngạc.
Trừu tượng thật, quá trừu tượng.
Cô suýt nữa tưởng đây là chiêu trò của một tài khoản marketing giả mạo nào đó!
Bình luận bên dưới cũng đầy sự rôm rả:
[Cười ngất, đây có phải là kịch bản do genz viết không vậy?]
[Mẹ tôi hỏi tại sao tôi cười như điên, tôi bảo tôi đang xem Weibo chính thức của cảnh sát phát rồ hahaha]
[Nữ chính đỉnh thật! Nhưng mà công an điều tra nhanh ghê, mới hai ngày trước còn xem livestream, nay đã có kết luận rồi. Có vẻ Tiểu Mộc không sao cả!]
[Cái bảo mẫu kia cũng ghê thật, lại nghĩ ra được cái kế ngu ngốc vậy luôn á...]
[Ủa mọi người đang nói livestream gì vậy? Tôi xem không hiểu gì hết?]
...
Lâm Lang lướt bình luận, phát hiện có không ít cư dân mạng đang giúp cô lan truyền thông tin.
Ngay cả Minh Tùng cũng lên tiếng trên tài khoản của mình.
Anh ấy không chỉ chia sẻ lại bài viết của Weibo cảnh sát, còn tag cô để cảm ơn.
Vì vậy chỉ trong thời gian ngắn, tài khoản Weibo và tài khoản video ngắn của Lâm Lang tăng vọt lượt theo dõi.
Âm báo từ hậu trường cứ leng keng liên tục, khiến Tiểu Tụng đang biên tập video trong phòng khách tưởng Lâm Lang bị dân mạng "ném đá"!
Cô hoảng hốt gõ cửa hỏi: “Chị Lâm Lang, chị không sao chứ?”
Lâm Lang tắt thông báo, bước ra từ phòng ngủ, cười nói: “Không sao đâu, không sao cả.”
Cô tạm ngưng một chút rồi chuyển chủ đề: “Video mấy nay cắt xong chưa?”
Cô lắc lắc điện thoại, tự hào nói: “Dễ ợt! Em chuẩn bị xong cả kịch bản gốc rồi. Về nhà dùng máy tính cắt xong là ngày mai đưa chị luôn!”
Cười chết mất, cô chính là chuyên nghiệp mà!
Một video nho nhỏ thôi, cũng phải suy nghĩ kỹ càng!
Lâm Lang cười gật đầu: “Vậy làm phiền em nhé!”
Hai người lại thảo luận thêm về ý tưởng cho sản phẩm cuối cùng, đến khi bụng bắt đầu réo, mới phát hiện đã tới giờ ăn trưa.
Buổi sáng Tiểu Tụng có ăn sáng ở nhà Lâm Lang, trong lòng cũng hơi ngại.
Thấy đến giờ ăn trưa, cô liền lên tiếng trước: “Chị Lâm Lang, trưa nay tụi mình ra ngoài ăn nha! Em nhớ có một quán cá nướng trong trung tâm, ngon cực kỳ, để em mời!”
Lâm Lang hiểu rõ ý tốt của Tiểu Tụng nên cũng không từ chối, mỉm cười đồng ý: “Được, lần sau có dịp để chị mời lại em.”
Thế là hai cô gái trẻ rủ nhau ra khu trung tâm.
Tất nhiên, Giọt Sương và Tiểu Hoa không thể đi cùng.
Khi nghe tin "động trời" này, Giọt Sương như hóa đá tại chỗ, gương mặt đầy hoang mang.
"Tại sao chứ! Sao lại không cho tôi đi!"
Lâm Lang kiên nhẫn giải thích: “Tụi tôi đi bằng xe, mang cậu theo thì không tiện.”
Giọt Sương: "Không nghe! Không nghe! Tôi cũng muốn đi! Tôi phải bảo vệ mọi người!"
Chưa kịp để Lâm Lang khuyên thêm, Tiểu Tụng với vẻ "mẹ hiền" đã vỗ một cái lên đầu Giọt Sương: “Ngoan!”
“Gâu!”
Tiểu Tụng nở nụ cười hiền lành: “Còn làm ầm lên nữa, thì đừng hòng có đồ ăn ngon khi mẹ về!”
Cô còn xắn tay áo, ra dáng chuẩn bị "trừng trị" tiếp.
Giọt Sương lập tức tỉnh táo lại, ánh mắt ngoan ngoãn nhìn Tiểu Tụng, gật đầu lia lịa. Nào còn bộ dạng mè nheo ban nãy?
“Gâu! Gâu gâu!”
Lâm Lang bật cười: “Nó nói là yên tâm đi, nó sẽ ngoan ngoãn.”
Tiểu Tụng lúc này mới hài lòng thu tay lại.
Cô đưa Giọt Sương và Tiểu Hoa vào phòng trong, sau đó cùng Lâm Lang đến quán cá nướng.
Đúng vào giờ cao điểm ăn trưa.
Quán cá này khá nổi tiếng, trước cửa xếp hàng đông nghịt.
May mắn Tiểu Tụng đã đặt chỗ trước, chỉ cần chờ thêm vài bàn nữa là đến lượt.
Hai người ngồi nghỉ dưới ô che nắng, Tiểu Tụng lướt video để gϊếŧ thời gian.
Còn Lâm Lang thì nhìn về phía một con mèo hoang trắng ở gần đó.
Nó là một con mèo trắng có mắt hai màu, đang lười biếng phơi nắng.
Chẳng bao lâu sau, nó ngáp một cái rõ to, rồi lười nhác mở mắt nhìn đám người đang xếp hàng.
"Không có mèo, đúng là dễ bị trộm quá!"
"Bị trộm mất đồ cũng chẳng ai hay!"
Nghe thấy lời thì thầm trong lòng nó, Lâm Lang lập tức nhíu mày.
Cô liếc nhìn theo ánh mắt con mèo, quả nhiên phát hiện một người đàn ông khả nghi!
Hắn ta mặc hoodie xám, đội mũ lưỡi trai, trông không có gì đặc biệt.
Nhưng chỉ trong vài giây, hắn đã lặng lẽ đi ngang hai nữ sinh và... khóa kéo túi xách của họ đã bị mở!
Lâm Lang lập tức đứng dậy: “Có kẻ trộm!”
Mọi người giật mình, vội kiểm tra đồ đạc:
“A! Ví của tôi mất rồi!”
“Nhẫn với dây chuyền cũng không thấy nữa!”
“Điện thoại tôi đâu rồi?”
Cả đám người nhốn nháo.
Tên trộm thấy bị phát hiện, cúi đầu định chuồn đi.
Lâm Lang hét lớn: “Đừng để tên mặc hoodie xám chạy! Hắn chính là tên trộm, mau bắt lại!”
Mọi người nhìn theo hướng chỉ, thấy hắn túi phình to, mặt mày gian xảo, ai nấy lập tức tin ngay!
Cả đám người vây lại.
Tên trộm thấy không thoát được, bèn rút ra một con dao nhỏ, vừa la hét vừa lao ra: “Ai dám tới gần tao đâm chết hết!”
Mọi người sợ hãi lùi lại.
Lâm Lang không ngần ngại, chạy theo phía sau, vừa chạy vừa nhìn mèo trắng: “Giúp tôi một tay! Bắt hắn đi, tôi mời cá nướng!”
Mọi người còn chưa hiểu chuyện gì, thì...
Vèo!
Con mèo trắng phóng vυ"t ra, nhắm thẳng hướng tên trộm!
Chỉ ba bước đã tới gần hắn, rồi từ một thân cây bên cạnh nhảy vọt lên, móng vuốt sắc bén vung xuống "soạt!", con dao rơi khỏi tay hắn.
Không chỉ thế, nó còn nhào lên vai hắn cào thêm mấy phát!
Tên trộm chưa kịp phản ứng thì mặt đã rớm máu.
“Con mèo chết tiệt! Tao gϊếŧ mày!”
Hắn giơ tay định túm con mèo, nhưng nó nhanh hơn, cào thêm một đường ngay mí mắt rồi nhảy ra xa.
Hắn choáng váng, ôm mặt rêи ɾỉ: “Mắt tao! Tao không thấy gì!”
Lâm Lang lập tức chạy tới, tung cú đá chuẩn xác khiến hắn ngã sõng soài.
Mọi người ùa đến, người thì đè hắn lại, người thì gọi cảnh sát, người thì giơ ngón cái với mèo trắng.
Con mèo ung dung liếʍ móng: “Meo meo!”
"Nhớ khao cá đấy nhé!"
Lâm Lang dùng dây rút trên mũ hoodie trói tay tên trộm lại, rồi quay sang mèo trắng, cũng giơ ngón cái: “Làm tốt lắm! Đợi lát nữa tôi mời cậu ăn cá nướng!”
Mèo trắng hí hửng nhảy lên vai cô, ngoan ngoãn khác hẳn bộ dạng chiến đấu khi nãy.
Cảnh tượng này nhanh chóng bị người dân quay video lại.
Chờ đến khi cảnh sát đến nơi.
#Nữ sinh yếu đuối cùng mèo trắng trí đấu kẻ trộm
#Kẻ trộm định giật đồ, bị mèo trắng "giật IQ" lại
#Cô gái thanh thuần và mèo chiến đấu phá giải thế cờ tên trộm
...
Hàng loạt hashtag và video liên quan lập tức leo top tìm kiếm.
6
0
2 tháng trước
1 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
